Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma cao một thước, đạo cao một trượng!

Phiên bản Dịch · 1840 chữ

Nhưng ngay sau khi hắn dùng liên tiếp các động tác đẹp mắt với hệ số điểm cao đến chín sao này, từ trên không trung hắn nhìn xuống lại thấy cặp mắt quen thuộc cũng đang ngước lên đối mặt cùng hắn.

Ánh mắt!

Ánh mắt sắc bén!

Ánh mắt quen thuộc!

Ánh mắt bất ngờ!

Ánh mắt hoảng sợ!

...

Cảnh tượng này! Hình ảnh này!

Thật khó để diễn tả hết bằng lời. Nếu Lý Tao dựa theo cảm giác của bản thân bây giờ thì đó là, ở trong một phần tư giây đồng hồ này hắn đã nghĩ tới tử vong! Bởi vì hắn thấy, cái thế giới này thật sự quá giả tạo.

Cảm giác này giống như… đang bay trên trời thì đụng phải một con cá, ăn kẹo thì lại thấy chua xót trong lòng, mới đi từ quán net ra lại gặp ngay mẹ vừa đi chợ về. Những cảm giác này đúng thật là…

Ở trong nhà vệ sinh NAM lại gặp phải vợ mình… Tiêu Tác Thu?

Thử hỏi?

Có vui vẻ hay không?

Có ngoài ý muốn hay không?

Có kích thích hay không?

Cho dù là kẻ có bộ não đầy nếp nhăn như Lý Tao, cũng có cảm giác như muốn chập mạch!

Từ từ, đó còn chưa phải là điều hỏng bét nhất. Điều hỏng nhất bây giờ chính là Lý Tao đang rơi tự do xuống đất, nếu theo quỹ đạo ban đầu thì hắn sẽ dùng hai tay chống xuống, nhảy rồi ổn định rơi xuống đất.

Nhưng hiện giờ trong phòng có người, mà đó lại là Tiêu Tác Thu thì làm sao để hạ cánh an toàn đây?…v…v..

Lý Tao phảng phất thấy trước mắt… là một sân bay???

Ầm!!!

Còn chưa kịp phản ứng, hắn liền bị hai tay của ai đó đón lấy! Có chút mộng, bây giờ hắn lại đang được Tiêu Tác Thu ôm với tư thế bế công chúa.

Nghĩ mà có chút run rẩy… Không khí lúc này, thật sự có chút lúng túng!

Lý Tao cảm thấy, bây giờ mình nhất định phải nói gì đó để giải thoát khỏi bầu không khí này. Nhưng mà, nói cái gì đây, điều này thật sự có chút khó khăn,

- Hì hì! Chuyện này… sao lại trùng hợp vậy? Cô cũng đang đi vệ sinh sao?

Ấp a ấp úng một hồi, hắn cố nặn ra một nụ cười trông có vẻ lịch sự nhất, sau đó nhìn Tiêu Tác Thu nói.

Bịch!!!

Bỗng nhiên, Tiêu Tác Thu nhấc tay hất Lý Tao xuống đất! Lý Tao lúc này mới nhớ ra Tiêu Tác Thu còn là Á Quân Đại hội võ thuật toàn quốc ở bảng nữ.

Ồ? Tại sao lại là Á Quân chứ? Chẳng qua là do hôm diễn ra trận chung kết nàng bận đưa Lý Tao đi lĩnh chứng, vắng mặt nên bị xử thua!

- Nói!!! Tại sao anh lại ở chỗ này?!

Tiêu Tác Thu cười lạnh rồi chất vấn Lý Tao,

- Tiêu Tác Thu, cô…

- Ở trong trường, anh phải gọi tôi là gì???

- Dạ dạ! Cô Tiêu, em có chuyện muốn hỏi. Tại sao cô lại ở chỗ này thế?

Trải qua khoảnh khắc một phần tư giây kia, hiện giờ hắn đã trấn định lại. Ngẫm nghĩ một chút, đây là vệ sinh nam, là địa bàn của đàn ông con trai mà. Dựa vào cái gì mà Tiêu Tác Thu lại chất vấn hắn? Đáng lẽ phải là hắn chất vấn mới đúng chứ!

Một cô gái! Một cô gái có dáng dấp xinh đẹp nhưng lại rất hung dữ! Tại sao lại xuất hiện ở nhà vệ sinh nam?

- Hừ! Nói dối! Cô lại nói dối thử xem!

- Lại còn hỏi tôi tại sao lại xuất hiện ở nơi này sao? Còn không phải vì anh sao?

Tiêu Tác Thu cũng rất tỉnh táo, sau đó chỉ vào một cái túi đen nói,

- Nói đi! Trong này là cái gì?

- Cô thật sự là kỳ quái! Cô muốn biết trong này là cái gì thì mở ra xem là được, hỏi tôi làm gì?

Giả bộ ngu! Đây là biện pháp cuối cùng của Lý Tao để ứng đối tất cả những tai nạn đột phát. Mặc kệ là chuyện gì, ta đây không biết, thế là xong.

- Nếu như anh không biết trong đây là cái gì, vậy tại sao anh lại phải trốn vào phòng này? Còn không phải là vì lấy đi cái túi này sao?

Tiêu Tác Thu suy nghĩ rất kín kẽ, không cho Lý Tao cơ hội giả ngu.

- Tôi... Tôi thích ở trong phòng vệ sinh không được à?

Ngửa đầu lên trần nhà, Lý Tao cố gắng tránh ánh mắt của Tiêu Tác Thu, giả bộ nói,

- Chẳng lẽ cô không biết, có ít người có những sở thích đặc biệt sao? Lúc đi vệ sinh thì nhất định phải ở nơi quen thuộc, nếu không thì ra không được. Mà tôi lại quen thuộc nhất là phòng vệ sinh này…

Lý Tao mặt không đỏ, thở không gấp, bình tĩnh nói. Cảnh giới này, thật sự khó có được.

- Toàn nói dối, nếu anh không thừa nhận thì để tôi nói cho…

Cười lạnh một tiếng, Tiêu Tác Thu lôi bộ tóc giả cùng âu phục trong túi ra ngoài,

- Hôm nay, lúc thi có người dùng những thứ đồ này để giả dạng thầy thanh tra…

- Ồ, không phải là chuyện tốt sao? Có thể giúp người đó bớt việc mà…

Lý Tao liều chết cười hì hì, nói,

- Tôi cảm thấy hôm nay thầy ấy phải cảm ơn người sinh viên nhiệt tình như tôi mới đúng…

- Anh chắc là không biết, thanh tra tra hôm nay… là tôi.

Tiêu Tác Thu híp mắt nói,

- Đừng tưởng rằng anh không thừa nhận những vật này là của anh thì tôi sẽ không có chứng cứ khác.

- Ồ? Muốn lôi kéo tôi, không có cửa đâu!

- Cô giáo Tiêu, đừng nghĩ nhiều nữa! Bắt trộm phải bắt tận tay, không phải cô nói những vật này của tôi thì nó liền thành của tôi! Cô nói tôi giả trang làm người tuần sát kiểm tra thì thật sự là tôi làm sao! Vu oan, đây là vu oan!

Nói một chuỗi dài, Lý Tao yên tâm trong lòng vì có chỗ dựa vững chắc.

Tao Thần chân chính, đầu tiên khí thế phải vững chãi, đừng có để bị hỏi hoặc nghi vấn một chút là lung lay, sau đó lộ ra chân tướng. Dĩ nhiên, lúc làm nhất định phải kín kẽ không một khe hở mới có thể không sợ hãi gì mà tiến tới.

Tuy nhiên, dù Lý Tao hắn trăm tính nghàn tính cũng vẫn sót mất một điều…

- Lý Tao, rốt cuộc là anh không biết hay giả vờ không biết! Trường học này, mỗi tầng đều có vài cái Camera. Cho nên, việc anh làm ngày hôm nay, tôi chỉ cần vào phòng an ninh tra màn hình giám là có đầy đủ bằng chứng rồi.

Lúc này, vẻ mặt Tiêu Tác Thu đầy sung sướng khi nhìn khuôn mặt kinh ngạc thẫn thờ của Lý Tao. Cái vẻ mặt như vậy xuất hiện trên người Tao Thần, quả thực ít có.

Lúc Lý Tao lên kế hoạch, thật sự không tính tới Camera. Dù sao làm loại chuyện nguy hiểm này, hoặc là bị tóm tại chỗ, hoặc là ngon lành phủi đít ra đi, không lưu lại chút sơ hở nào. Bởi vì sẽ không có người tự dưng lại đi kiểm tra Camera an ninh làm gì.

Như vậy, chỉ cần một tuần trôi qua không có chuyện gì là dữ liệu theo dõi sẽ bị tự động xóa. Nhưng hắn thật sự không nghĩ tới, lần này người tuần tra lại là Tiêu Tác Thu.

- Làm sao? Không còn gì để nói nữa đúng không?

Tiêu Tác Thu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói,

- Bình thường đi học thì không phải ngủ cũng trốn học. Đến lúc thi thì bày ra đủ trò lừa dối…!

- Cái đó... Cô Tiêu, xem tại tình cảm của chúng ta, lại là.. lại là.. vợ chồng. Chuyện lần này, có thể cho qua… Cô coi như không nhìn thấy gì nhé?

Chuyện tới mức này thì hắn cũng chỉ có thể làm ra nhượng bộ. Dù sao, nhận lỗi với vợ mình cũng không có gì phải xấu hổ cả.

Nhưng mà, Tiêu Tác Thu lại lắc đầu nói:

- Anh cảm thấy với tác phong làm việc của tôi, mấy lời đó có tác dụng sao?

- Không có!

Ba năm rồi, ở trong Đại học Công thương này ai mà không biết Tiêu viện trưởng thủ đoạn tàn nhẫn, sấm rền gió cuốn. Bất kể là đối với giáo viên hay là sinh viên thì đều xử lý nghiêm khắc mà không nói đến chuyện tình cảm.

- Chuyện này cứ vậy nhé, nghiêm túc xử lý, viết kiểm điểm rồi nhận phạt đi.

Thật là vô cùng ác độc, Tiêu Tác Thu đối với "Chồng" của mình cũng thiết diện vô tư, công bình chấp pháp.

- Tiêu Tác Thu! Chuyện này, thật quá đáng!!!

Mềm không được, Lý Tao phải liều cứng với vợ vậy,

- Tôi biết cô làm việc có kỷ luật, trách nhiệm! Nhưng mà cô có nghĩ tới việc Trung Quốc là một xã hội nhân tình, cô làm như vậy với mình cũng không thành vấn đề, nhưng lại một mực hà khắc đối với tất cả mọi người thì có vấn đề… Cô không cảm thấy, làm như vậy không chỉ làm chính cô mệt mỏi mà tất cả mọi người bên cạnh sẽ xa lánh, thậm chí chán ghét cô sao?

- Lý Tao, anh đừng chuyển dời sang chuyện khác. Anh làm sai chuyện cùng với phong cách xử sự, đối nhân xử thế của tôi là không có quan hệ gì. Hơn nữa, tôi cũng không cảm thấy làm như vậy là có vấn đề gì? Đúng là đúng! Sai là sai! Người làm chuyện sai thì phải trả cái giá tương xứng.

Nếu như là người bình thường thì thật sự có khả năng bị lời nói của Lý Tao dắt mũi rồi. Nhưng mà Tiêu Tác Thu lại vẫn giữ được logic rõ ràng mạch lạc, vẫn kiên quyết muốn đưa Lý Tao trói lại.

Nhưng mà, vào lúc đó cửa nhà vệ sinh truyền đến tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện.

- Hả! Có người đến! Lý Tao, im lặng, đừng lên tiếng…

Người nhạy cảm như Tiêu Tác Thu, tất nhiên không muốn bị người phát hiện mình và Lý Tao cùng nhau trốn tại trong phòng vệ sinh nam!

Chú ý: Tuần sát kiểm tra giờ thay bằng Thanh tra

-----------------

Dịch: Đức

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.