Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người phụ nữ đáng sợ

Phiên bản Dịch · 1825 chữ

- Tôi thấy trên đó có viết một trăm đồng một đêm. Rất rẻ mà!

- Một trăm đồng một đêm. Không đắt! không đắt! tôi đồng ý thử xem…

- Nếu quả thật có tác dụng như vậy thì một trăm đồng một đêm là quá rẻ rồi!

Mấy ông chú nhìn bảng giá treo trên tường thì vui vẻ hòa thuận nói.

Nhưng mà lúc này Lý Tao lại đưa một ngón tay rồi nói:

- Ngại quá! Một trăm tệ đó là giá của phòng bình thường nên sẽ không có hiệu quả như vậy. Mà phòng đã được cao tăng khai quang thì giá tiền là một ngàn tệ một đêm

- Cái gì? Ông chủ nhỏ, cậu có lầm không đấy?

- Ăn cướp à? Một ngàn tệ một đêm?

- Cái nhà khách cũ nát như thế này cũng dám kêu giá một ngàn tệ một đêm ?

Có một chút ông chú sau khi nghe giá như vậy thì lắc đầu một cái rồi chắp tay muốn rời đi:

- Xin thứ cho tại hạ đây gia cảnh nghèo nàn, tạm biệt!

Dù sao một ngàn đồng đối với những ông chú này cũng không phải là một chút tiền lẻ.

Bọn họ không phải như những cặp đôi tuổi trẻ đang nói lời yêu đương cháy bỏng, chi tiêu vẫn phải đắn đo suy nghĩ. Huống chi hiệu quả của căn phòng này trước mắt cũng chỉ là nghe Lý Tao thổi phồng, ai cũng không thể đảm bảo là có tác dụng.

- Thế nào? Không lẽ tình cảm của mấy chú đến một ngàn tệ cũng không đáng giá sao?

Lúc này không ai lên tiếng cũng đã nằm trong dự liệu của Lý Tao. Nhưng mà cái giá này là do hệ thống bắt buộc, hắn cũng không có biện pháp nào cho nên dứt khoát tỏ vẻ kiêu ngạo một chút.

- Cơ hội là để dành cho những người muốn tin tưởng.

- Giá căn phòng này là một ngàn tệ, tăng gấp năm lần sự bền bỉ.

- Tất cả cũng chỉ có một phòng như vậy, cơ hội không thể mất đâu.

- Hôm nay để cho mấy người ở mà mấy người không ở thì ngày mai mấy người muốn cũng không được.

Thấy Lý Tao có thái độ « Mặc kệ mấy người thích ở hay không » mấy ông chú phía dưới đã có người dao động nhưng vẫn còn chưa tỏ thái độ rõ ràng.

Đột nhiên lúc này Tiêu mẫu phong tình vạn chủng giơ tay đứng dậy,

- Bọn họ không ở thì tôi ở. Không phải chỉ là một ngàn tệ thôi sao!

Tiêu mẫu vô cùng mạnh mẽ đem làn váy vẩy một cái, sau đó từ trong đồ lót rút ra một xấp tiền mệnh giá trăm tệ.

- Ông chủ nhỏ, căn phòng này tôi muốn.

Trực tiếp đem một ngàn tệ đưa tới tay Lý Tao. Tiêu mẫu còn không quên liếc mắt đưa tình, sau đó dùng giọng nói có thể gây chết người thì thầm ở bên tai Lý Tao.

- Anh chàng đẹp trai đã có bạn gái chưa?

- Sao? Tôi… Chưa có… chưa có đâu!

Cầm lấy một ngàn tệ này, Lý Tao có cảm giác hai tay nóng bỏng.

Hai bên tai hắn nóng lên, cái bà dì xinh đẹp này thật là lợi hại. Không! Phải nói là quá đáng sợ.

Nhất là trên người đối phương còn có hương vị của một người phụ nữ thành thục. Quả thực là lợi hại hơn nhiều so với hiệu quả kích tình của phòng bền bỉ tối hôm qua.

- Dựa vào cái gì? Ông chủ nhỏ, căn phòng này làm sao có thể để cho người phụ nữ này ở chứ?

Thấy Tiêu mẫu đặt phòng trước, mấy ông chú vừa rồi còn đang do dự liền hối hận nên vội vàng kêu lên,

- Chuyện này! Căn phòng này là để cho bọn tôi chữa bệnh, cô là một người phụ nữ thì ở làm gì?

Tiêu mẫu nghe được lời này thi tỏ vẻ không vui. Hai tay chống nạnh, trợn mắt cười lạnh với mấy ông chú:

- Phụ nữ thì thế nào? Mấy người là đàn ông ở nhà không thỏa mãn được vợ của mình, ở bên ngoài còn do dự sợ tiêu tiền. Tôi là phụ nữ thì thế nào? Chả lẽ không thể mang chồng tôi tới đây trải nghiệm cảm giác hạnh phúc sao?

- Phải phân biệt trước sau chứ! Rõ ràng là bọn tôi tới trước nên có đặt phòng thì cũng là bọn tôi đặt trước, cô làm sao có thể chen ngang như vậy?

- Bởi vì bà đây không có tố chất. Chen ngang mấy người thì sao chứ? Hơn nữa, nếu nói về trước sau thì cũng là tôi giao tiền trước. Nếu không đưa tiền thì mấy người làm sao được tính là khách hàng, mấy người nhiều lắm… chỉ có thể xem là mấy người hiếu kỳ thích náo nhiệt mà thôi!

Chỉ một câu nói, nhưng Tiêu mẫu vô tình làm cho mấy ông chú hết lời chống đỡ.

- Được, được, được…. Thật là một bà dì xinh đẹp lợi hại.

Nhìn Tiêu mẫu tranh cãi với mấy ông chú, Lý Tao vuốt mồ hôi lạnh trên trán, hắn luôn có cảm giác như đã từng quen biết.

- Anh chàng đẹp trai, tiền tôi đã trả cho cậu rồi. Một lúc nữa tôi sẽ đưa chồng cùng nhau tới đây. Chờ một lúc sẽ gặp lại.

Nói xong, Tiêu mẫu xoay cái mông hướng về cửa nhà khách đi ra. Mấy ông chú vừa rồi khí thế còn rất hung hăng giờ lại cúi thấp đầu tách ra hai bên nhường ra một con đường.

- Thật là một người đàn bà đanh đá.

- Cái miệng kia so với nhà tôi còn lợi hại gấp mười lần.

- Thật đáng thương cho người đàn ông kia.

- Nhưng mà cũng rất xinh đẹp.

- Đẹp thì làm cái rắm gì. Xinh đẹp đến mấy mà thêm vài chục năm nữa cũng sẽ thành như vậy…

Sau khi Tiêu mẫu đi, mấy ông chú mới dám há mồm nói.

- Ngại quá! Chỉ có duy nhất một căn phòng như vậy nhưng đã bị dì kia đặt trước rồi. Nếu không… ngày mai mấy chú tới sớm một chút?

Cuối cùng cũng đem căn phòng bền bỉ đưa ra thị trường lần đầu tiên nên trong lòng Lý Tao rất vui vẻ.

Dù sao, một đêm ở phòng bền bỉ cũng là một ngàn tệ đó.

Thế nhưng, sau khi Lý Tao tiễn khách thì mấy ông chú kia lại không hề rời đi mà lại tiến tới quầy lễ tân.

- Ông chủ nhỏ, cậu không phải nói còn có phòng trống sao? Cho tôi một phòng.

- Đúng! Tôi cũng muốn một phòng.

- Đã hết phòng chưa? Tối nay tôi cũng ở đây.

Bảy tám ông chú thế mà lại có thể móc tiền ra.

- Chuyện này… mấy gian phòng khác cũng không có hiệu quả này đâu.

Lý Tao có chút không hiểu được mấy ông chú này muốn làm cái gì.

- Đúng, bọn tôi muốn ở lại đây.

- Ừ, ừ! Ông chủ nhỏ, nếu hông ở lại nơi này thì làm sao bọn tôi biết được phòng kéo dài rốt cuộc là có hiệu quả hay không.

- Tôi cũng rất tò mò, chồng của người đàn bà đanh đá kia trông ra sao!

…..

- Ồ! Thật sao?

Lý Tao lần này xem như đã hiểu, mấy ông chú mãnh liệt đòi ở lại để dự định buổi tối xem náo nhiệt.

Sáu giờ tối, Tiêu gia.

Tiêu mẫu vô cùng hứng khởi thong thả quay trở về.

- Mẹ! Hôm nay ngài ra ngoài nhặt được tiền hay sao mà vẻ mặt như ăn mật, đắc ý như thế?

Tiêu Tác Thu cảm thấy thái độ của mẹ rất là khác thường, liền híp mắt hỏi.

- Đúng vậy! Vợ à, hôm nay chẳng lẽ em gặp được chuyện gì tốt hả?

Tiêu phụ cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

- Không có, không có, không có... Chính là do tâm tình tốt, vui vẻ một chút chả lẽ không được sao?

Khoát tay cười nói, Tiêu mẫu ngược lại hỏi con gái mình:

- Tác Thu! Chồng của con rốt cuộc là trông như thế nào? Có cái ảnh chụp nào không? Dù sao cũng phải để cho mẹ và cha con nhìn một chút chứ?

- Mẹ! Nếu là cái vấn đề này thì không cần bàn nữa!

Hai tay Tiêu Tác Thu khoanh lại, quay khuôn mặt của mình sang một bên, giọng nói lạnh nhạt không thèm quan tâm:

- Là chồng của con cũng không phải là chồng của mẹ, chỉ cần con thích là được rồi, mẹ không cần biết anh ta trông ra sao.

- Không phải là do mẹ sợ con tìm phải một tên xấu xí không nghề nghiệp ổn định làm chồng sao?

- Còn nữa, hôm nay mẹ ra ngoài gặp phải một tên tiểu tử rất đẹp trai, cậu ta thật sự có thể gọi là đẹp trai đúng nghĩa! Hơn nữa mẹ cũng đã hỏi qua, cậu ta nói thật sự chưa có bạn gái.

Cười hì hì, Tiêu mẫu lại nói,

- Hay là... Tác Thu, con cân nhắc lại một chút? Chấm dứt mối quan hệ hiện tại với chồng con đi, cùng tên tiểu tử đẹp trai này thử làm quen một chút?

- Tiểu tử đẹp trai? Ha ha! Mẹ, cái khác con không dám khẳng định. Nhưng nói đến đẹp trai thì cái tên tiểu tử đẹp trai mà mẹ nói đó tuyệt đối không có cửa so với chồng con.

Một câu nói này, Tiêu Tác Thu ngược lại rất có niềm tin.

Dù sao, những anh chàng đẹp trai theo đuổi nàng đều đếm không hết, nhưng tướng mạo của Lý Tao tuyệt đối là không ai so sánh được.

Thật ra chỉ cần Lý Tao nghiêm túc chăm chú một chút, không cợt nhả, nhìn một bên khuôn mặt hắn có sống mũi cao, một đôi mắt có thần và tràn ngập vẻ thâm thúy. Tuyệt đối là có thể trong nháy mắt thuấn sát bất kỳ một vị nam thần quốc dân giới giải trí nào.

Chỉ có điều, lúc bình thường Lý Tao lúc nào cũng một bộ la cà phất phơ, nói đơn giản chính là vẻ đẹp trai của hắn bị tao khí hoàn toàn che giấu lại.

- Ồ? Nếu đã tự tin như vậy thì đem ảnh chụp của chồng con lấy ra mẹ xem một chút, phải so với qua mới biết được.

Thì ra, Tiêu mẫu đang dùng phép khích tướng, muốn nhờ vào đó câu ra một chút tin tức.

------------------

Dịch: Xuân Trung

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.