Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị lừa rồi sao?

Phiên bản Dịch · 1778 chữ

Việc đánh trẻ con thì Lý Tao vẫn luôn không đồng ý. Thường ngày mỗi lần nhìn thấy thì hắn đều sẽ không nhịn được mà tiến lên khuyên nhủ. Nhưng mà ngày hôm nay Lý Tao lại không hành động như vậy.

Ba, năm, bảy, Vương mẫu đánh.

Hai, bốn, sáu, lão Vương đánh.

Còn chủ nhật thì sao?

Lý Tao nghĩ bụng chắc là bọn họ sẽ phối hợp nam nữ đánh đôi.

Nhưng mà hôm nay hình như có chút ngoại lệ, lão Vương vừa mới trực đêm về nên hỏa khí có chút lớn.

Lão Vương cầm lên chiếc gậy gỗ trong sân rồi chạy theo đuổi đánh, còn Vương Tiểu Nhị thì lại nhanh chóng chạy như bay qua đường sau đó cầu cứu với Lý Tao.

- Anh Tao! Nhanh cứu em với... Cha mẹ em không tuân theo luật lệ nữa rồi! Hôm nay rõ ràng là thứ năm nên chỉ có cha em mới có thể đánh nhưng bây giờ cả hai người đó lại cùng đánh!

Vương Tiểu Nhị vốn tưởng rằng Lý Tao sẽ giống như mọi khi giúp đỡ mình khuyên cha mẹ để bọn họ buông gậy gộc xuống rồi lập tức rời đi.

Nhưng mà, hôm nay Lý Tao thật giống như hoàn toàn không có nhìn thấy Vương Tiểu Nhị, hắn chỉ nhàn nhạt cho qua tất cả những gì xảy ra bên ngoài rồi trực tiếp đi đến quầy ăn sáng mà anh Triệu vừa mới đẩy tới.

- Á! Anh Tao, anh không có nghĩa khí! Cứu mạng! Cứu em với!

Vương Tiểu Nhị bị lão Vương bắt lại nhưng vẫn cố gắng kêu khóc với Lý Tao.

Lý Tao lắc đầu một cái rồi quay lại nhếch miệng nói:

- Hôm nay anh rất khó chịu nên em cũng đừng nghĩ sẽ được thoải mái... Cứ hưởng thụ thật tốt sự giáo dục bắt buộc của cha mẹ đi!

Vị cứu tinh cuối cùng cũng không thể nhờ vả được nữa làm cho Vương Tiểu Nhị chỉ có thể dựa vào chính mình.

Nếu bọn họ muốn đánh!

Vậy thì để cho bọn họ đánh là được rồi.

Cả người Vương Tiểu Nhị đứng thẳng lên, cũng không chạy nữa mà hiên ngang lẫm liệt nói với cha mẹ:

- Cha mẹ! Hai người thật sự cảm thấy đánh con sẽ có tác dụng sao? Hai người đã đánh con nhiều lần như vậy rồi nhưng không phải con vẫn đi chơi điện tử đó sao?

Nhưng ai biết vào lúc này Vương mẫu lại cười ha hả, sau đó tiếp tục vung cây gậy lên:

- Bà đây dĩ nhiên biết là không có tác dụng gì, nhưng mà ít nhất khi đánh mày cũng thấy hả giận!

Lão Vương đứng ở bên cạnh cũng gật đầu nói:

- Mẹ mày nói đúng đó!

Kết quả là giải thi đấu hỗn hợp đánh đôi nam nữ tranh cúp ngày thứ 5 tiến vào giai đoạn ác liệt...

Ở ngã tư đường, xe đến xe đi.

Dân đi làm lúc vội vã đuổi xe điện ngầm đến công ty đều sẽ thuận tiện rẽ vào quầy hàng của lão Triệu mua một phần bữa sáng.

Lý Tao thấy lão Triệu cuối cùng cũng tới nên tiến lên đưa ra mấy đồng tiền lẻ rồi nói:

- Anh Triệu! Mấy ngày gần đây anh ra bán hàng ngày càng muộn đó! Có phải là nếu em không gọi điện thoại thì anh chắc còn chưa định tới nữa đúng không?

Lão Triệu nhận lấy tiền rồi vứt cho Lý Tao một phần sữa đậu nành cùng bánh tiêu, sau đó dùng vẻ mặt đầy kiêu ngạo nói:

- Từng bán bánh tiêu nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều là tự do tự tại, nhưng từ khi biết cậu thì tôi mới có cảm giác của người đi làm! Nếu lần sau mà còn dám gọi điện thoại thúc giục tôi thì đừng hỏi tại sao lại có thuốc tiêu chảy ở trong sữa đậu nành của cậu…

]

- Khách hàng là thượng đế đó! Anh hẳn là phải quý trọng khách hàng trung thành như em chứ. Anh cứ nhìn em mà xem, vì ăn sữa đậu nành cùng bánh tiêu của anh mà đã lạnh nhạt cửa hàng bánh bao ở bên cạnh hai tháng rồi đó…

Lý Tao cười ha hả rồi cầm lấy bữa sáng về nhà khách. Hắn vừa ăn vừa suy nghĩ, ngày hôm qua mình dán được nhiều truyền đơn như thế thì chắc hôm nay đã bắt đầu có hiệu quả rồi!

Đúng lúc này, điện thoại di động của Lý Tao vang lên.

- Ồ? Quả nhiên có người gọi điện thoại tới xin tư vấn rồi?

Vừa cầm điện thoại di động lên thì Lý Tao mới nhớ ra, số điện thoại lưu trên truyền đơn là số điện thoại cố định của nhà khách chứ không phải số di động của mình.

Tên người gọi đến là bạn cùng phòng Liễu Tử Lãng. Lý Tao vừa kết nối thì liền nghe thấy giọng nói đầy gấp gáp của Liễu Tử Lãng:

- Tao Thần, cậu bây giờ đang ở đâu đó? Sự việc thầy Chu bị người đánh ngày hôm qua cậu chắc cũng biết chứ?

- Biết chứ! Những người kia mất trí cả rồi, không tìm được tôi liền lấy thầy Chu ra để chút giận! Bọn họ quả thật không phải là người!

Lý Tao nói với vẻ đầy chính nghĩa.

- Đúng vậy! Mà bây giờ thầy Chu đang ở bệnh viện nhân dân, chúng tôi cũng đang đi đến đó nên cậu cũng nhanh tới đi!

Liễu Tử Lãng đúng đắn nói.

- Có chuyện gì xảy ra vậy? Thầy Chu bị thương rất nặng sao? Bác sĩ nói thế nào?

Nghe thấy vậy thì trong lòng của Lý Tao không khỏi dâng lên chút áy náy.

Mặc dù thầy Chu là một người cứng nhắc thường xuyên thích gây khó khăn cho hắn, nhưng mà cũng coi như là một thầy giáo tốt.

Bây giờ mình lại hãm hại thầy ấy như vậy, nếu không may mà xảy ra chuyện bất trắc thì bản thân chẳng phải trở thành kẻ cầm đầu sao?

- Ngày hôm qua lúc được đưa đến thì bác sĩ có nói, may mắn đã đưa tới kịp thời…

- Phù! Thế thì không có chuyện gì rồi?

Lý Tao thở một hơi dài.

Liễu Tử Lãng lại lắc đầu nói:

- May mắn mà đưa tới kịp thời chứ nếu chậm một chút nữa thì nhà xác của bệnh viện mất thêm một vị trí rồi.

- Cái quái gì vậy? Nghiêm trọng như thế sao? Thế chúng ta giờ đến đấy để…

- Thầy Chu nói muốn gặp chúng ta một lần cuối! Bây giờ chúng tôi phải lên xe rồi, cậu cũng nhanh chóng đến đây đi!

Liễu Tử Lãng thở dài một cái rồi cúp điện thoại.

- A lô! Anh Lãng, anh Lãng... Cậu nói rõ ràng một chút xem! Thầy Chu sao lại…

Nghe thấy tiếng tút tút tút vang lên từ điện thoại thì trong lòng của Lý Tao cũng có chút căng thẳng.

Nhớ lại cảnh tượng hơn một ngàn người vây đánh thầy Chu ngày hôm qua! Ai có thể bảo đảm không có chuyện ngoài ý muốn chứ?

Có lẽ khi đó nhìn bề ngoài của thầy Chu thì không có vẻ dị thường gì, chẳng qua là mấy vết thương nhẹ mà thôi, nhưng trên thực tế đã bị thương tổn đến nội tạng, hoặc là não bị chấn động?

Chuyện ngoài ý muốn cho đến bây giờ đều khó mà nói trước được!

- Thầy Chu à! Em… Em thật sự không nghĩ đến việc lừa thầy đến mức như vậy mà! Thầy nhất định phải chịu đựng, tuyệt đối không thể có chuyện gì…

Lý Tao nhớ tới việc ngày hôm qua sau khi thầy Chu bị đánh mà mình lại còn phát ra một tin nhắn hữu tình thì trong lòng càng thêm tự trách.

Lý Tao vội vàng gọi xe taxi rồi đi thẳng tới bệnh viện nhân dân.

- Phòng bệnh 404! Thầy Chu…

Lên tới tầng bốn, Lý Tao đã chuẩn bị sẵn tâm tình đau buồn. Hắn đẩy cửa phòng bệnh ra bước vào trong nhìn một cái.

Thầy Chu lúc này đang nằm yên lành trên giường bệnh, trên hai cánh tay đều quấn băng vải nhưng miệng lại há to ra, rất hưởng thụ cảm giác người khác đút trái cây cho mình.

Mà kẻ đang đút trái cây kia cũng không phải ai khác mà chính là Liễu Tử Lãng, người mới gọi điện thoại cho Lý Tao.

- Ồ! Lý Tao tới rồi sao, Ai đó... Nhanh đi đóng cửa lại, khóa trái!

Thầy Chu vừa nhìn thấy Lý Tao liền lập tức hạ lệnh.

- Vâng! Thầy Chu!

Cạch một tiếng!

Đến lúc này Lý Tao mới phát hiện ra Triệu Kiến Vũ đang mai phục ở sau cửa!

- Anh Lãng! Anh Kiến! Hai người các cậu... Phản đồ…

Nhìn thấy cảnh này, Lý Tao liền biết chính mình bị lừa rồi.

- Xin lỗi Tao Thần! Chúng tôi cũng là thân bất do kỷ…

Liễu Tử Lãng giang hai tay ra, bất đắc dĩ lắc đầu nói.

Triệu Kiến Vũ lại trực tiếp áp giải Lý Tao đến đầu giường của thầy Chu rồi làm bộ người ác thì không nói nhiều:

- Cậu hãy tha thứ cho chúng tôi, chúng tôi đều có nỗi khổ cả.

- Thân bất do kỷ cái rắm!

- Có nỗi khổ cái cọng lông!

- Hai người là phản đồ, các cậu đã vi phạm hiệp ước cao nhất của tổ hợp tao lãng tiện chúng ta rồi!

Vẻ mặt Lý Tao vô cùng đau đớn khi bị áp giải đến trước mặt của thầy Chu, người sau thì chậc chậc hai tiếng rồi nói:

- Lý Tao! Tên tiểu tử nhà cậu đúng là rất lợi hại đó! Chỉ dùng có vài lời vớ va vớ vẩn đã lôi thầy đây ra làm thế thân thay mình rồi. Cậu có nghĩ đến việc tôi bị hơn một ngàn người vây đánh hay không! Hơn một ngàn người đó!

- Cậu nói xem! Cậu làm như vậy có phải là quá điên rồ hay không? Có phải là đã từ bỏ nhân tính rồi hay không?

Vì quá kích động nên cả người thầy Chu di chuyển quá mạnh dẫn đến cảm giác đau đớn như bị xé rách ở chỗ bị thương.

-------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.