Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểu Lầm

Phiên bản Dịch · 1796 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

 

Thanh hắc đao vốn đang cắm trên cổ Zombie cũng rơi xuống đất. Nhưng sau khi nhận lấy một đòn nặng nề như vậy, con Zombie này vẫn chưa chết. Cái đầu máu me lẫn lộn của nó nghiêng sang một bên, nhìn chằm chằm vào Quách Hàn Tuyết, vươn tay ra định tóm lấy cô...

 

Quách Hàn Tuyết sợ đến mức ném cây cung gãy trong tay ra, lùi về sau:

- Đừng tới đây... đừng tới đây!

 

Khương Nghị nhìn con Zombie bị thương nặng trước mặt, nghiến răng nghiến lợi, dùng sức đứng dậy và cầm lấy thanh Đao Cắt Sọ bằng cả hai tay, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào cổ nó, hắn gầm lên một tiếng rồi chém xuống bằng tất cả sức lực của mình!

 

Lưỡi đao sắc bén lần này cuối cùng cũng không làm hắn thất vọng. Cái đầu to như quả dưa hấu của Zombie bị đao chém bay thẳng vào tường, nặng nề lăn xuống đất, cái xác bị mất đầu cũng theo đó ngã rạp xuống!

 

- Phù!

 

Nhìn thấy hai quả cầu ánh sáng bắn vào cơ thể mình, lúc ấy Khương Nghị mới buông thanh đao trong tay, ngã xuống đất... Cuối cùng cũng giết được nó!

 

Trước cái chết của Zombie cấp cao, Quách Hàn Tuyết sững sờ hồi lâu mới tỉnh táo lại, sau đó nhìn Khương Nghị kiệt sức ngã xuống đất, trong mắt hiện lên một tia phức tạp!

 

Cô nhìn chằm chằm Khương Nghị hồi lâu rồi đột nhiên xoay người bỏ đi!

 

Khương Nghị đang vui mừng vì được sống sót, đoạn quay sang nhìn Quách Hàn Tuyết lạnh lùng rời đi, lập tức lo lắng hét lên: 

- Này! Quách Hàn Tuyết, làm gì vậy? Đến giúp tôi!

 

Quách Hàn Tuyết thân thể chợt run lên, chậm rãi xoay người lạnh lùng nhìn Khương Nghị mang vẻ mặt vô tội, không nhịn được mà rơi nước mắt: 

- Còn kêu ta làm gì nữa? Không phải ngươi khi nãy đã bỏ rơi ta và bỏ chạy một mình ư? Ta không ngờ ngươi thực sự là một người như vậy. Cái gì mà đồng đội chứ, chỉ để lừa dối người khác mà thôi!

 

Khương Nghị nhìn vẻ mặt bi thương tuyệt vọng của Quách Hàn Tuyết, không khỏi than thở trách móc: 

- Cho ta xin, nếu muốn chạy trốn thì sao còn quay lại làm gì?

 

Quách Hàn Tuyết cười lạnh chất vấn: 

- Vậy ngươi nói cho ta biết vì sao vừa rồi ngươi tự mình chạy trốn, ngươi đi đâu!

 

Khương Nghị cứng họng, hắn do dự nhất thời không biết giải thích thế nào! Dù gì, điều này cũng liên quan đến bí mật năng lực của hắn...

 

- Bào chữa hết nổi rồi đúng không, ta thấy ngươi có tật giật mình. Ta không biết vì sao ngươi lại quay về, nhưng lần này, ta sẽ không tin ngươi nữa!

Nói rồi Quách Hàn Tuyết dứt khoát quay lưng đi về phía cầu thang...

 

- Chờ một chút!

 

Nhìn thấy Quách Hàn Tuyết hiểu lầm mình chuẩn bị rời đi, Khương Nghị nghiến răng nghiến lợi, nhịn không được phải gọi cô lại,  Quách Hàn Tuyết cười khẩy nói: 

- Còn muốn biện minh gì nữa? Nghĩ ra kịch bản gì để tiếp tục lừa ta?

 

Khương Nghị không giải thích, hắn chỉ giơ tay trái lên và làm động tác nhẹ nhàng nắm thanh đao, thanh vũ khí ngay lập tức xuất hiện trong tay hắn.

 

Cảnh tượng hư ảo này khiến cho Quách Hàn Tuyết vốn không quan tâm phải kinh ngạc tới nỗi hai mắt mở to.

 

Khương Nghị chống đao đứng dậy, cười khổ nói: 

- Không phải ngươi hỏi ta vì sao rời đi à? Qua đây thì biết!

Nói rồi hắn không cần biết Quách Hàn Tuyết có đi theo mình hay không, chỉ một mình đi về hướng khác.

 

Nhìn thấy Khương Nghị dựa vào đao chống đỡ thân thể, Quách Hàn Tuyết mím chặt môi, vừa tò mò vừa miễn cưỡng nhanh chóng đi theo!

 

Cách đó một đoạn, Khương Nghị dừng lại trước một cánh cửa ký túc xá cách trận chiến trước không xa, Quách Hàn Tuyết kỳ quái nhìn về phía đó, phát hiện cửa đã bị phá, bên trong cửa là một thi thể Zombie bị chặt đầu. 

- Ngươi cho ta xem cái này để làm gì?

 

Quách Hàn Tuyết vừa nhìn liền biết đây chính là phương thức chiến đấu của Khương Nghị.

 

Khương Nghị dùng đao gõ nhẹ vào thi thể.

- Không phải ngươi hỏi ta vì sao vừa rồi trốn chạy sao? Ta chính là tới giết con Zombie này.

 

Quách Hàn Tuyết nghĩ ra mấy lý do mà hắn có thể giải thích, nhưng không ngờ Khương Nghị lại trả lời như vậy, không biết là do thất vọng hay là tức giận, Quách Hàn Tuyết bật cười.

- Ngươi coi ta là đồ ngốc sao, lúc đó nguy hiểm như vậy, ngươi không lo đối phó với Zombie kia mà lại chạy đến đây để giết Zombie phổ thông sao?

 

Khương Nghị bất đắc dĩ nhún vai: 

- Ta cũng không muốn. Hôm qua không phải ngươi hỏi năng lực của ta là gì sao? Năng lực của ta là thế đấy, sau khi giết một lượng Zombie nhất định sẽ khiến thực lực tăng trưởng. Một khi mạnh lên, tình trạng cơ thể sẽ được phục hồi ở trạng thái tốt nhất.

 

Quách Hàn Tuyết sững sờ, nhất thời không biết tin lời giải thích của Khương Nghị là giả hay thật! Nếu là giả thì hắn không cần phải bịa ra một lý do nực cười như vậy để lừa dối mình. Nhưng nếu đó là sự thật...

 

Nghĩ lại, nếu những gì hắn nói là sự thật thì sự thay đổi trạng thái của Khương Nghị mà trước đây cô từng nghi ngờ sẽ có lời giải thích hợp lý! Chẳng trách mỗi ngày Khương Nghị đều thay đổi rất lớn, đối phó Zombie cũng dễ dàng hơn...

 

- Đừng quên, lúc đó ta bị thương. Ở trạng thái ấy, ta không phải đối thủ của con Zombie này. May sao ta chỉ cần giết thêm một con Zombie nữa là được nâng cấp. Mặc dù việc tấn thăng không thể khiến vết thương của ta lành ngay lập tức, nhưng tình trạng cơ thể nhìn chung sẽ được khôi phục ở mức tốt nhất, vào lúc đó ta chỉ có thể chọn nâng cấp trước mới thực sự có thể ngăn chặn được Zombie to lớn kia.

 

Khương Nghị ôm lấy chiếc xương sườn bị gãy của mình và thành thật nói ra lý do bỏ trốn khỏi trận chiến, hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Quách Hàn Tuyết đang hiện vẻ do dự trên khuôn mặt và nói tiếp:

- Quách Hàn Tuyết, hôm trước ta rất nghiêm túc khi nói chúng ta là đồng đội! Nhưng nếu cho ta một lựa chọn khác, ta vẫn sẽ ưu tiên thăng cấp trước khi đối phó với Zombie đó. Nếu ngươi không thể chấp nhận hành vi của ta, thì ta cũng không níu kéo!

Nói xong, Khương Nghị bình tĩnh nhìn cô, chỉ đợi Quách Hàn Tuyết đưa ra quyết định!

 

Khuôn mặt Quách Hàn Tuyết thoáng đỏ lên, cô đã tin lời Khương Nghị nói, nhưng hiện tại da mặt cô không dày tới mức coi mọi chuyện như chưa từng xảy ra. Nhưng Khương Nghị tựa hồ không chú ý tới sự xấu hổ của cô, vẫn đang đứng im lặng chờ đợi câu trả lời!

 

Hai người cứ thế bế tắc hồi lâu, khiến Quách Hàn Tuyết lòng rối như tơ vò. Biết Khương Nghị thẳng tính (hơi ngố thì đúng) nên đã bỏ cuộc, đấm vào ngực hắn một cái rồi nói.

- Aaaa, phiền chết đi được! Đây là lần đầu tiên, ta tha thứ cho ngươi!

Nói xong, cô quay người bỏ chạy...

 

Khương Nghị tội nghiệp vốn đang chờ đợi câu trả lời của Quách Hàn Tuyết, cuối cùng nhận về một đấm vào vết thương, cơn đau dữ dội khiến hắn hô hấp khó khăn.

 

Nhưng sau khi nghe được câu trả lời của Quách Hàn Tuyết, cuối cùng hắn cũng thở phào nhẹ nhõm. Cuộc “khủng hoảng tan rã” nhóm đã được giải quyết...

 

Khương Nghị cắn răng đuổi theo.

- Chờ một chút, còn có một chuyện quan trọng!

 

Quách Hàn Tuyết dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Khương Nghị đang vô cùng hưng phấn nhấc đầu con Zombie cấp cao lên, tuy nhiên khi ánh mắt nhìn xuống kiếm tìm cái chấm đỏ in trên trán quái vật đã… biến mất, chỉ để lại một lỗ nhỏ!

 

Không chỉ vậy, cái đầu trong tay Khương Nghị dường như cũng co rúm lại, thậm chí trọng lượng cũng nhẹ đi rất nhiều! Không chỉ cái đầu, Quách Hàn Tuyết còn phát hiện ra thi thể không đầu cũng xẹp lép như quả bóng xì hơi.

 

- Kỳ lạ, thi hạch biến đâu mất rồi?

Khương Nghị vội vàng tìm kiếm khu vực dưới chân, thậm chí còn tách đầu ra tìm kiếm.

 

Nhưng dù có cố gắng thế nào, hắn cũng không thể tìm thấy thi hạch mà bản thân đang vô cùng mong muốn!

 

 Quách Hàn Tuyết rõ ràng là không hiểu Khương Nghị đang làm gì: 

- Ngươi đang tìm cái gì?

 

 Khương Nghị lo lắng đến nỗi trên trán đổ mồ hôi: 

- Thi hạch, ta đang tìm thi hạch.

 

 Hắn chỉ vào cái lỗ nhỏ trên đầu Zombie:

- Ngươi còn nhớ không? Lúc trước ở đây có một thứ màu đỏ, không thể nào, nó vẫn phải dính ở trên mới phải.

Quách Hàn Tuyết nghe vậy bèn cẩn thận suy nghĩ, chợt nhận ra trước đó giữa lông mày của Zombie quả thực có vật màu đỏ. Cô vốn tưởng rằng đó là một loại vật trang trí nào đó mà người xấu số trước khi biến thành Zombie đã dán lên đầu.

Bây giờ nhìn Khương Nghị cuống cuồng như vậy, hiển nhiên đó phải là một vật phẩm rất quan trọng, cô không khỏi tò mò hỏi xem đó rốt cuộc là thứ gì. Khương Nghị cũng không giấu giếm, mà lại chuyện đấy cũng không phải là một bí mật.

- Cô chắc hẳn cũng phát hiện ra con Zombie này rất khó đối phó. Đó là bởi vì nó là một Zombie cấp cao! Đặc điểm là có một dấu chấm màu đỏ trên trán, đó không phải là một vật trang trí, nó là thi hạch được hình thành trong đầu của Zombie sau đó lộ ra từ dưới da.

Bạn đang đọc Tối Cường Mạt Thế Tiến Hóa (Dịch) của Thái Tứ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.