Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hừng Hực Khí Thế

Phiên bản Dịch · 1602 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Khương Nghị không lo nghĩ cho người khác, chỉ là có chút lo lắng không biết liệu Trần Giai Tư có bị đói hay lạnh thôi. Có điều nghĩ đến năng lực của bạn gái, thiết nghĩ cô ấy sẽ không đến mức bị bắt nạt.

Quách Hàn Tuyết không nói gì, cô im lặng nghe Khương Nghị kể lại những thay đổi trong trường học trong mười ngày qua, ngay cả khi tay đang cầm cốc nước nóng, cô vẫn cảm thấy từ đáy lòng tỏa ra một tia lạnh lẽo.

Mãi đến khi Khương Nghị nói đến miệng khô khốc ngừng lại, Quách Hàn Tuyết mới buồn bã nhìn hắn cảm thán.

- Khương Nghị, nếu cả thế giới chỉ toàn quái vật, ngươi cho rằng chúng ta có cơ hội sống sót không?

Khương Nghị im lặng một lúc rồi ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng kiên định.

- Nhất định phải sống sót, ngươi phải tin vào đất nước và sức mạnh vô hạn của nhân loại. Sớm thôi sẽ có người tới giải cứu chúng ta, đến lúc đó nước ta nhất định có thể ổn định trở lại…

Chờ hồi lâu vẫn không có hồi đáp, Khương Nghị đành đưa mắt nhìn qua ánh lửa, mới phát hiện Quách Hàn Tuyết đã dựa vào thành giường, cuộn tròn người như quả bóng, hai mắt nhắm hờ, miệng đang thì thầm điều gì đó, dưới sự phản chiếu của ánh lửa, một giọt nước mắt trong như pha lê rơi ra từ khóe mắt!

Nhìn Quách Hàn Tuyết như vậy trong lòng Khương Nghị chợt cảm thấy có chút thương xót, Quách Hàn Tuyết dù có mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ là một cô gái! Chỉ sợ mười ngày trước khi gặp hắn, cô thậm chí nhắm mắt cũng không yên tâm.

Khương Nghị nhẹ nhàng bước tới, đỡ lấy chiếc cốc suýt trượt trên tay cô xuống, rồi quấn chăn bông quanh người cô gái. Quách Hàn Tuyết cảm thấy bất an tự ôm mình vào lòng, ngọn lửa ấm áp khiến cô chìm vào giấc ngủ thoải mái hơn.

Khương Nghị thở dài một hơi, trở về giường rồi mở màn hình thuộc tính ánh sáng: Cấp 5, tốc độ 11 điểm, phòng ngự 6 điểm, sức mạnh 4,75 điểm, tinh thần 4,75 điểm và thể chất 3,5 điểm!

Con số đúng như hắn dự đoán, Khương Nghị bấm vào màn hình để kiểm tra giá trị tin cậy giữa Quách Hàn Tuyết và mình. Không ngờ sau một ngày thân nhau, mối quan hệ tin cậy của cô với hắn đã lên tới 60...

Phần kinh nghiệm có thể nhận được từ cô cũng là 30.

Phần chia này không hề nhỏ, nói cách khác, khi Quách Hàn Tuyết diệt ba con Zombie thì hắn có thể nhận được một điểm kinh nghiệm. Có thể bây giờ chưa thấy được sự khác biệt, nhưng khi cấp độ tăng lên và cần nhiều điểm kinh nghiệm hơn thì kinh nghiệm thu được từ đồng đội sẽ trở nên đặc biệt quan trọng.

“Có vẻ như trong tương lai, mình nên chú ý tìm thêm những người có khả năng chiến đấu cường đại làm đồng đội!”

Khương Nghị không cảm thấy ý nghĩ của mình rất thực dụng, dù sao đối phương cũng có thể tích lũy kinh nghiệm. Như thế tương đương với việc họ cũng nhận được một phần năng lực thức tỉnh của mình, đây rõ ràng là một tình huống đôi bên cùng có lợi.

Trong khi Quách Hàn Tuyết đang ngủ, Khương Nghị lại bôi một lần thuốc lên vết thương trên người. Cả ngày vận động khiến nhiều vết thương trên cơ thể hắn lại bị rách! Không còn cách nào khác, dù sao khả năng hồi phục của hắn vẫn còn quá yếu!

Không biết liệu năng lực ngày càng mạnh hơn, hắn có thể đạt được khả năng phục hồi ngay lập tức hay không…

Với một chút mong đợi và ảo tưởng, Khương Nghị khoác lên mình một chiếc áo khoác mới, khuôn mặt vẫn hơi tái. Sau đó hắn đứng ở bệ cửa sổ, cảnh giác quan sát động tĩnh bên ngoài đó! Khi Quách Hàn Tuyết tỉnh lại, Khương Nghị vẫn duy trì động tác này, không nhúc nhích.

Lúc vừa tỉnh lại cô cũng bị thoáng giật mình vì bản thân thiếp đi lúc nào không hay.

Đây là điều trong hơn mười ngày qua chưa từng xảy ra. Trong những ngày tận thế cô đều ngủ nông, vậy mà giờ đây lại chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết! Khi mở mắt ra nhìn bóng lưng của Khương Nghị cô không khỏi có chút bối rối. Chẳng lẽ là nhờ người này sao?

Mới có một ngày thôi, liệu Khương Nghị có xứng đáng với sự tin tưởng của cô không? Quách Hàn Tuyết không biết, ngay cả Khương Nghị cũng chưa bao giờ nghĩ tới tất cả những chuyện này đều là do năng lực của chính mình tạo nên! Mô hình của “Hệ thống nâng cấp chiến đấu” chắc chắn không đơn giản như vẻ bề ngoài hắn nhìn thấy.

Trong khi Khương Nghị có thể thấy rõ Quách Hàn Tuyết tin tưởng hắn đến mức nào, thì mức ảnh hưởng của “đội trưởng” đối với cô cũng không ngừng tác động đến mối quan hệ giữa hai người.

Quách Hàn Tuyết không có cách nào biết được những thay đổi của cô đối với Khương Nghị rõ ràng như hắn. Nhưng năng lực của Khương Nghị vẫn khiến cô cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong mối quan hệ giữa hai người. Chính sức ảnh hưởng này đã khiến cô ngày càng mất cảnh giác và sự phòng bị trước một người xa lạ như Khương Nghị…

Chỉ cần họ vẫn ở chế độ đồng đội, niềm tin thầm lặng này sẽ ngày càng sâu sắc hơn.

- Khương Nghị, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta đã tỉnh rồi!

Không cần suy nghĩ nhiều, Quách Hàn Tuyết lập tức xuống giường thế chỗ cho Khương Nghị. Hắn cũng không từ chối, năng lượng giúp tỉnh táo do cà phê mang lại gần như cạn kiệt. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sự cảnh giác của hắn sẽ giảm dần ngay cả khi hắn vẫn còn thức.

Điều này rất nguy hiểm cho những người canh gác ban đêm. Quách Hàn Tuyết là người canh sau nên tinh thần rõ ràng tốt hơn, nhân có nước nóng trên bếp lửa bèn pha thêm một tách cà phê khác, chỉ cần nhấp vài ngụm đã hoàn toàn tỉnh táo!

Suy cho cùng, thân là người thức tỉnh, cơ năng về mọi phương diện trong cơ thể đều vượt trội hơn nhiều so với người thường! Có người canh gác, Khương Nghị không còn lo lắng có người hại mình, hắn nhanh chóng nằm trên giường ngủ say, khi tỉnh lại liền bị hương thơm nồng nàn hấp dẫn!

Người có năng lực ăn rất nhiều, đồ tối qua ăn đều đã tiêu sạch sẽ. Bụng Khương Nghị không khỏi cồn cào khi ngửi thấy mùi mì ăn liền thơm phức!

Với điều kiện hạn chế, Khương Nghị chỉ có thể đánh răng và lau mặt qua loa bằng chai nước. Nhưng trong thế giới hậu tận thế này, đây có thể coi là một cuộc sống hết sức xa hoa. Nhìn Quách Hàn Tuyết đang bận nấu mì, Khương Nghị suy nghĩ một chút, sau đó móc ra một miếng Thịt Mỡ Ngọc từ trong túi!

Một miếng Thịt Mỡ Ngọc ước chừng 250g, đủ năng lượng để người dị năng có thể ăn một bữa no nê. Nếu là một ngày trước, Khương Nghị nhất định sẽ không lấy ra loại đồ ăn quan trọng như vậy chia cho người khác.

Nhưng sau khi cùng nhau chiến đấu một thời gian dài, Khương Nghị đã bớt cảnh giác hơn với Quách Hàn Tuyết. Chỉ cần không lộ sức mạnh thực sự hắn sẽ vui vẻ dùng những thứ tốt trong khả năng của mình để tăng khả năng sống sót cho mọi người!

Khương Nghị dùng dao gọt hoa quả cắt Thịt Mỡ Ngọc thành từng miếng nhỏ rồi đổ vào nồi dưới ánh mắt kinh ngạc của Quách Hàn Tuyết, khi từng thớ thịt hòa vào trong nước súp, nồi mì vốn đã thơm càng trở nên hấp dẫn hơn.

Hai người không khỏi đồng thời nuốt khan, nhìn nhau không nhịn được cười! Mì ăn liền nấu cùng Thịt Mỡ Ngọc quả thực là vô cùng đặc biệt. Không chỉ có mùi vị, Khương Nghị còn cảm nhận rõ ràng cả bụng mình nóng bừng, vết thương nhỏ trên người cũng hơi râm ran!

Đáng tiếc, thể chất khiếm khuyết khiến Khương Nghị khó có thể dựa vào Thịt Mỡ Ngọc chữa trị vết thương. Còn Quách Hàn Tuyết đã vô tình chữa lành phần lớn vết thương trên thân thể, đây là sự khác biệt một trời một vực so với Khương Nghị.

Khương Nghị không khỏi cảm thấy hơi buồn khi nhìn thấy Quách Hàn Tuyết sắc mặt tươi tắn thấy rõ. Họ đều là những người đã thức tỉnh dị năng, tại sao giữa hắn và người khác lại có sự cách biệt lớn như vậy?

Phải biết rằng dù đã ở cấp 5, hắn về mọi phương diện cơ bản vẫn không bằng Quách Hàn Tuyết!

Bạn đang đọc Tối Cường Mạt Thế Tiến Hóa (Dịch) của Thái Tứ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.