Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Bí Cảnh ( Tiếp)

Phiên bản Dịch · 2020 chữ

Nam tử áo trắng bị thương không nhẹ, pháp lực toàn thân hao tổn hơn phân nửa, tuy rằng mê huyễn thuật khăc hắn còn có thể miễn cưỡng phát động, nhưng Ngũ Quỷ Thứ Hồn cùng huyễn thuật tinh thần công kích từ xa khó coa thể nói thành công.

Nếu như lại bị pháp thuật cắn trả một lần nữa, nam tử áo trắng tin tưởng pháp lực sẽ bị rút khô, đến lúc đó chỉ có thể tùy ý Nghiêm Húc hành hạ, trước kia đệ tử Tẩy Hoa Tông không phải chưa từng xuất hiện chuyện bị cắn trả mà chết tại chỗ.

Chỉ là, hắn như thế nào cũng nghĩ không ra, Ngũ Quỷ Thứ Hồn từ trước đến nay chưa từng thất thủ làm sao có thể bị cắn trả, đối phương lại tựa hồ nửa điểm tổn hại cũng không có.

Nghiêm Húc nhìn thấy nam tử áo trắng miệng phun máu tươi, tự nhiên không hề cố kỵ, lại nhấc Bát Cực Côn xông lên, tốc độ so với vừa rồi còn nhanh hơn rất nhiều.

Nam tử áo trắng đang lau máu tươi nơi khóe miệng, không nghĩ tới Nghiêm Húc lại đánh úp , khẩn trương hô to: "Đạo hữu hạ thủ lưu tình! Bí mật bí cản lần này ta tất cả đều nói cho đạo hữu! ”

Nghe được đối phương nói như thế, dưới chân Nghiêm Húc không có nửa điểm dừng lại, lúc này nếu thu hồi chiêu thức, khó bảo đảm đối phương sẽ không đùa bỡn, chờ bắt hắn lại hỏi cũng không muộn.

Tay của Nghiêm Húc không chút chần chờ, đánh tới trước người nam tử áo trắng, một côn tiếp theo một côn, kích phát hắc kim quang mang, trên không trung vẽ ra mấy đạo tàn ảnh, giống như dệt thành lồng giam đem nam tử áo bào trắng gắt gao vây lại, không chừa lại chút khe hở nào.

Nam tử áo trắng tuy rằng bị thương, nhưng vẫn còn có lực hoàn thủ, không có ngồi chờ chết, trên bàn tay tựa hồ đeo một kiện pháp khí bí ẩn, lóe lên pháp lực ba động nhìn không rõ ràng, cư nhiên liên tiếp ngăn cản công kích của Nghiêm Húc.

Tuy rằng nam tử áo trắng không có lập tức bị đánh đến ngã xuống, nhưng liên tục không ngừng mạnh mẽ tiếp mấy kích, chấn đến lục phủ ngũ tạng khó chịu, cùng phản phệ lúc trước dẫn tới nội thương không hề nhẹ.

Thấy thế công của Nghiêm Húc như mưa không hề nương tay, nam tử áo trắng long phát ra sự tàn nhẫn, ấn đường giữa hai hàng lông mày càng thêm đỏ tươi, pháp khí trên hai tay đại thịnh, bộc phát ra khí tức mãnh liệt.

Ngay sau đó, hai chưởng nam tử áo trắng mạnh mẽ khép lại, hét lớn: "Tẩy Hoa Phong Diễn Quyết! ”

Chừng ba mươi mấy đạo phong nhận từ trong hai bàn tay phát ra, như một đóa hoa rực rỡ đang nở rộ, lại giống như bông tuyết phiêu vũ trong gió, hình ảnh rất mềm mại, làm cho người ta cảm giác rất yên tĩnh.

Sát chiêu hung hiểm như thế, lại mang theo vài tia tinh thần lực quấy nhiễu, khiến người ta sinh ra ảo giác, lại nhất thời quên mất nguy hiểm sắp tới.

Yên tĩnh cùng nguy hiểm, bí thuật Tẩy Hoa Tông cho dù không phải huyễn thuật, thuần túy sát chiêu cũng mang theo tinh thần mê hoặc, tu sĩ bình thường tuyệt đối khó lòng phòng bị.

Nghiêm Húc thủy chung bảo trì vận chuyển Định Thần Thuật, đồng thời có chưởng môn giới chỉ bảo vệ tâm thần, cơ hồ trong nháy mắt từ trong tinh thần quấy nhiễu tỉnh táo lại, nhưng ba mươi đạo phong nhận này đã như bão táp đánh tới.

Bát Cực Côn bị Nghiêm Húc múa như viên thuẫn che chắn mấy đạo phong nhận, còn lại hai mươi đạo thật sự đập vào quang mang phòng ngự của Thanh Lân Giáp.

Mắt thấy quầng sáng phòng ngự sắp bị phá, Nghiêm Húc vội vàng bổ sung một tấm Kim Thuẫn Phù nhưng vẫn như cũ ngăn không được mấy đạo phong nhận cuối cùng.

Cho dù Nghiêm Húc phản ứng cực kỳ nhanh, trong thời gian ngắn nhất sử dụng thủ đoạn, ngoại trừ thân trên của Thanh Lân Giáp cùng với đầu trọng điểm bảo vệ không bị thương, bộ vị tứ chi vẫn bị phong nhận cắt qua mấy vết thương.

Sát chiêu dưới đáy hòm đã xuất ra nhưng chỉ khiến Nghiêm Húc bị thương nhẹ, nam tử áo trắng không chút do dự tế xuất không gian truyền tống phù, thấp giọng niệm ra chú ngữ sau đó, không gian chung quanh ba động, nam tử áo trắng trong nháy mắt không thấy.

Trước khi bị truyền tống đi, nam tử áo trắng hét lớn:

"Tẩy Hoa Tông Lâm Viễn Đường, nhớ kỹ thù hận hôm nay! Ngày sau tất báo! ”

Nhìn Lâm Viễn Đường biến mất , Nghiêm Húc nhíu mày, cũng không phải là để ý đối phương trước khi đi buông lời tàn nhẫn, mà là so sánh hắn cùng tán tu vừa rồi sử dụng không gian truyền tống phù bất đồng.

Lâm Viễn Đường sử dụng không gian truyền tống phù, không gian ba động tương đối vững vàng, tại chỗ không lưu lại bất kỳ dấu vết gì, mà tán tu kia sử dụng truyền tống phù không gian liền ba động cực kỳ không ổn định, mấy vết nứt không gian rõ ràng có thể thấy được, cuối cùng lưu lại nửa đoạn cánh tay gãy cùng một mảnh máu tươi, càng là tương phản thật lớn.

Lâm Viễn Đường ngược lại thập phần quyết đoán, bộc phát toàn lực một kích đánh lui Nghiêm Húc, quyết đoán truyền tống rời khỏi bí cảnh.

Tuy rằng không thể chém giết nam tử áo trắng, lưu lại chút hậu hoạn, bất quá quá tin tức về truyền tống lại nói cho Nghiêm Húc, Ngự Thú Tông phát ra không gian truyền tống phù cho những tán tu này với mục đíc là gì.

Nghiêm Húc từ chưởng môn giới chỉ lấy ra không gian truyền tống phù, lại tìm được mấy tấm tàn phù truyền tống của tán lúc lưu lại , hai thứ đặt cùng một chỗ cẩn thận so sánh sau, lông mày nhíu chặt hơn.

Ngự Thú Tông phát cho Nghiêm Húc tấm không gian truyền tống phù này, cùng tán tu kia chất liệu cùng màu sắc giống nhau, hiển nhiên đồng dạng bị động tay động chân.

Nếu hôm nay không gặp phải Tẩy Hoa Tông Lâm Viễn Đường uy hiếp tán tu, khiến cho mình cảnh giác, mạo muội sử dụng phù này, vậy kết cục tuyệt đối là chết không toàn thây.

Nghĩ đến đây, nghiêm húc không khỏi toát ra mồ hôi lạnh, vì hoàn thành nhiệm vụ hệ thống , mà rơi vào bẫy của Ngự Thú Tông, trong lòng lại lần nữa trách cứ mình làm việc vẫn không đủ cẩn thận, về sau còn phải cẩn thận mười hai phần.

Nghiêm Húc không ở lại lâu, vừa rồi hai lần hai lần bạo phát không gian truyền tống phù không chừng sẽ khiến cho tu sĩ chung quanh chú ý, sớm một chút rời đi tìm nơi an toàn, xử lý tốt miệng vết thương cùng điều tức pháp lực mới là thượng sách.

Mấy đạo phong nhận cuối cùng tạo thành thương tổn cho Nghiêm Húc cũng không nặng, sau khi xử lý vết thương đơn giản điều dưỡng xong, Nghiêm Húc tiếp tục xâm nhập vào bên trong rừng đá.

Dọc theo đường đi, theo hướng bí cảnh trung gian xâm nhập, gặp phải càng nhiều tu sĩ, ngoại trừ mấy tán tu ra còn bao gồm Huyền Hư Quan, Ảnh Chiếu Sơn cùng các môn phái nhỏ khác .

Bất quá, đại bộ phận tu sĩ nước giếng không phạm nước sông, Nghiêm Húc không có mạo muội tiến lên, thậm chí gặp phải hai nhóm tu sĩ vì tài nguyên liều mạng, Nghiêm Húc cũng là trực tiếp rời xa.

Dựa theo Nghiêm Húc phân tích, đại bộ phận tán tu lấy được không gian truyền tống phù hẳn là đều có vấn đề, mà tu sĩ có môn có phái hăne không gian truyền tống phù mới không có vấn đề.

Ngự Thú Tông tuy rằng ở Nam An thuộc về đại môn phái thứ hai, nhưng nếu chọc giận tất cả các môn phái vừa và nhỏ khác, ít nhiều vẫn sẽ gặp phiền toái, không có khả năng thật sự làm bọn họ giận dữ.

Huống hồ, lần này tiến vào trong bí , tán tu chiếm tuyệt đại đa số, Ngự Thú Tông làm cái gì cũng không lộ dấu vết, chỉ riêng những tán tu này cũng hẳn là đủ nhân số, không cần phải trở mạt với Hoàng Dược Cốc Tẩy Hoa Tông cùng Huyền Hư Quan.

Những đệ tử môn phái này trong tay mặc dù có không gian truyền tống phù an toàn, nhưng Nghiêm Húc cũng không muốn cướp đoạt từ trong tay bọn họ.

Tu chân giới cá lớn nuốt cá bé nuốt cá bé, đối với địch nhân cho tới bây giờ tuyệt đối không lưu tình, nhưng muốn Nghiêm Húc vô duyên vô cớ tìm người khác gây phiền toái, thậm chí làm chuyện nguy hiểm đến tính mạng người khác lại không làm được, đây liên quan đến lương tâm cùng đạo đức .

Bằng không, chỉ cần nhấp chuột giết các tu sĩ khác có thể đạt được điểm tích lũy, cũng đủ để Nghiêm Húc mạo hiểm, chuyên môn chém giết tu sĩ đê giai, thậm chí thu thập công pháp tuỳ thân của bọn họ cũng có thể đổi được tích lũy.

Những thứ này, Nghiêm Húc cũng sẽ không đi làm, tình nguyện mạo hiểm hoàn thành nhiệm vụ đổi hệ thống kiếm được điểm tích lũy, từng bước phát triển lớn mạnh môn phái, dựa vào bản tâm làm việc ngộ ra đạo của mình, cảnh giới mới có thể được tăng tiến.

Lúc này, cột đá phía trước đột nhiên nhảy ra một nữ tử trẻ tuổi mặc váy màu vàng, đang kinh hoảng thất thố chạy trốn, thỉnh thoảng lo lắng quay đầu nhìn tình huống phía sau, tựa hồ có cái gì ở phía sau truy đuổi.

Nữ tử trẻ tuổi nhìn thấy Nghiêm Húc, trên mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ, vội vàng chạy về phía Nghiêm Húc, hô: "Nghiêm đại ca cứu mạng! ”

Nghiêm Húc còn chưa thấy rõ bộ dáng nữ tử, lại nghe được đối phương gọi ra tên mình, lúc này mới cẩn thận phân biệt ra, nữ tử này cư nhiên là Ngự Thú Tông ngoại môn đệ tử Triệu Nghiên.

Hai ba tháng trước, Nghiêm Húc lần đầu tiên đi Nam An Phường Thị, trên đường tình cờ gặp được đệ tử ngoại môn Ngự Thú Tông Phương Triển, cùng với huynh muội Triệu Long và Triệu Nghiên, lúc ấy hợp lực chém giết Hỏa Viêm Sư.

Nghiêm Húc đối với ba người này ấn tượng không tệ, chỉ là thật không ngờ ở chỗ này gặp được Triệu Nghiên, xem tu vi của nàng bất quá vừa mới thăng cấp luyện khí tầng ba mà thôi, chỉ là khó khăn lắm mới đạt tới điều kiện tiến vào bí cảnh, cư nhiên cũng tới nơi này mạo hiểm.

Hiện tại không có thời gian suy nghĩ nhiều, Nghiêm Húc lúc này lấy ra Bát Cực Côn, chạy về phía Triệu Nghiên tiếp ứng nàng.

Nghiêm Húc rất nhanh chạy tới bên cạnh Triệu Nghiên, hai tay đỡ lấy nàng, lúc này, phía sau cột đá lao ra một con quái vật khổng lồ.

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.