Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Quốc Nguy Nan

Phiên bản Dịch · 2374 chữ

Trong mắt Nghiêm Húc hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức bình phục: "Ta nguyện nghe rõ..."

Ân!

Biểu hiện của Nghiêm Húc khiến Cổ Vô Tu có chút ngoài ý muốn, nếu người bình thường chợt nghe tin tức như vậy, không nói kinh hãi thất sắc ít nhất cũng sẽ không bình thản như hắn.

Cổ Vô Tu không biết chính là, Nghiêm Húc kỳ thật bởi vì Thiên Cơ Bàn sớm đã đem loại biến cố này dự đoán, trong lòng tuy rằng khó tránh khỏi có chút giật mình, nhưng còn đang trong phạm vi thừa nhận được .

" Nghiêm chưởng môn hẳn là đã biết, Trần quốc ta nằm ở trung tâm đại lục Bắc Tinh châu, tài nguyên phong phú khí hậu dễ chịu, từ trước đến nay là nơi binh gia tất tranh, cho nên có danh xưng trung nguyên.

Tiếp giáp với Trần quốc ta có ba quốc gia, trong đó Vũ quốc giáp với ta vẫn thèm nhỏ nhỏ đối với tài nguyên Trần quốc ta, từ xưa đến nay giữa hai nước chiến tranh không ngừng, xưa nay đều mười năm một tiểu chiến, trăm năm một đại chiến.

Mà lần này Trần quốc nguy cơ có liên quan đến giao ước giữa hai nước. Đương nhiên, Vũ quốc cũng chỉ là một ngòi nổ cho nguy cơ lần này mà thôi, nghiêm khắc mà nói không đủ toạ lên uy hiếp lớn. ”

Nghiêm Húc thu thanh nín thở, trầm mặc.

Trên thực tế những lời này đã ở trong lòng hắn dấy lên một tầng gợn sóng. Nếu Cổ Vô Tu nói lần này nguy cơ chính là hai nước trở mặt, Nghiêm Húc có lẽ sẽ kinh ngạc nhưng vẫn còn hợp tình hợp lý. Nhưng mà nghe ý tứ trong lời nói của Cổ Vô Tu, Vũ quốc chỉ là một người chạy long bao, nguy cơ chân chính có ẩn tình khác.

Một câu nói như vậy, không khỏi làm cho người ta suy nghĩ lung tung.

Cổ Vô Tu tiếp tục: "Nguy cơ thực sự đến từ một số khải tượng ở biên giới Trần quốc. Mấy tháng qua, không ngừng có rất nhiều nhân mã bí mật lẻn vào lãnh thổ Trần quốc, những người này thống nhất phục tùng sự an bài của Vũ quốc, được thám tử nước ta hồi báo bọn họ sở dĩ có thể bí mật lẻn vào Trần quốc mà không bị phát hiện, cũng là do Vũ quốc vì lần này lẻn vào mà tốn không ít tiền. Hơn nữa những người này từ khi tiến vào Trần quốc tới nay, toàn bộ ẩn nấp trong thế lực ám kỳ của Trần quốc, bỏ qua không lộ diện, giống như là chưa từng xuất hiện.

Bởi vì đủ loại dị tượng đều có liên quan rất lớn đến Vũ quốc, ngay từ đầu lãnh đạo cấp cao trong nước phán đoán những người này rất có thể là Vũ quốc lẻn vào Trần quốc. Điều này có liêm quan đến giao ước hai nước nên không nhận được nhiều sự chú ý.

Nhưng theo thời gian trôi qua, nhân mã bí mật lẻn vào Trần quốc càng ngày càng nhiều, đến bây giờ đã làm cho cao tầng Trần quốc sinh ra cảm giác bất an nồng đậm. Nhưng loại bất an này vẫn nằm trong phạm vi có thể khống chế được. Điều nguy nan đáng lo nhất trong nước đến từ một sự kiện lớn đã xảy ra nửa tháng trước. ”

Cổ Vô Tu nói đến đây đột nhiên dừng lại, có thể thấy được giữa hai hàng lông mày của hắn đều là một mảnh lo lắng.

Nghiêm Húc vẫn không quấy rầy hắn như trước, an tĩnh ở một bên chờ Cổ Vô Tu tiếp tục nói tiếp.

Đại sự này lại nói tiếp cũng lạ, hơn nữa phát sinh bất ngờ không kịp đề phòng, đừng nói Trần quốc ngay cả Vũ quốc cũng bởi vì biến cố đột nhiên, chịu tổn thất thật lớn.

Nửa tháng trước. Vũ quốc âm thầm thu nhận một đám thế lực nhân mã, đột nhiên bạo loạn. Nỗi kinh hoàng của cuộc bạo loạn này là ngoài sức tưởng tượng. Những nhân mã ngoại lai kia không ngờ vung đồ đao trong tay không chút cố kỵ trong một đêm đem mấy điểm ẩn nấp của Vũ quốc loạn huyết chảy thành sông.

Sau bạo loạn, Vũ quốc mấy trăm năm qua an bài ở Trần quốc, thế lực cơ hồ chiết vũ tám phần. những nới trú trân của Vũ quốc, cũng có hơn bảy phần toàn bộ chảy máu.

Sau khi tin tức được truyền ra, cao tầng Trần quốc khiếp sợ.

Bọn họ đột nhiên phát hiện mình ngu xuẩn cùng phán đoán sai, cũng có thể khẳng định đám nhân mã bạo loạn này tuy rằng đánh cờ hiệu phản Vũ quốc , nhưng tuyệt đối không phải người của Vũ quốc.

Mà một đêm sau, những nhân mã này lần lượt rời khỏi hang ổ bí mật của Vũ quốc đặt ở Trần quốc, tựa như một đám châu chấu lẻn vào kinh sư Trần quốc. Cho đến ngày nay vẫn chưa được biết nơi trú chân của bọn chúng.

Đây chính là nhân mã tương đương với một vạn đại quân, lực lượng tác chiến một binh cường hãn, cứ như vậy lặng yên không một tiếng động chảy vào Trần quốc, Tiên triều không tiếc vận dụng vô số lực lượng phương pháp đi tìm tung tích của bọn họ cuối cùng đều là thất bại mà kết thúc.

Có thể tưởng tượng, sự mất tích của những nhân mã này có ý nghĩa gì đối với Trần quốc.

Huống chi, chuyện khiến người ta khiếp sợ còn không chỉ như vậy. Sau khi những người này biến mất, biên giới Trần quốc lại truyền đến tin tức có nhiều người dùng mã hiệu thần bí mạnh mẽ xông vào lãnh thổ Trần quốc. Những người này đến từ các thế lực, toàn bộ là lấy tu sĩ cấu thành. Phương pháp tiến vào lãnh thổ Trần quốc của bọn họ cũng vô cùng đơn giản là thô bạo. Không phải xông vào cứng rắn đục thủng, hơn nữa hoàn toàn không tính đến hậu quả và cái giá phải trả do hành động của mình gây ra.

Đội quân tu sĩ như vậy, tướng sĩ biên phòng bình thường không thể ngăn cản. Bọn họ phi thiên độn địa, lấy tư thái cường thế xông vào Trần quốc, sau đó lại giống như quỷ mị ẩn núp. Cho đến bây giờ vẫn không tìm thấy tung tích của họ.

Lực lượng của quốc gia rất khủng bố, nhưng đối với nhiều nhân mã như vậy không thể tìm thấy tung tích của họ một chút nào. Loại tình huống này đối với Trần quốc mà nói đã không còn là bất an đơn giản như vậy, tất cả những người biết chuyện trên dưới cả nước đều lâm vào một hồi khủng hoảng cực lớn.

Họ là ai?

Họ làm gì ở đây?

Họ đang trốn ở đâu?

Nếu bọn họ bạo loạn, sẽ mang đến cho Trần quốc loại tai nạn gì?

Tất cả những điều này, giống như một đám mây đen bao phủ trên bầu trời, che mặt trời ở phía sau, để lại một cái bóng đầy bầu trời làm cho trái tim của người dân sợ hãi bất an.

"Đây chính là tin tức lão phu biết. Bất quá lão phu cũng biết có hạn, theo ta suy đoán, Tiên triều lần này đại hội tựa như muốn triệu tập vô số tiên môn lực lượng, dùng tu sĩ Trần quốc ngăn chặn hơn ngàn vạn vị khách không mời này. "Cổ Vô Tu nhấp một ngụm trà, nhuận hầu khô khốc nói.

Nghiêm Húc gật gật đầu, đây đích thật là một biện pháp, tuy rằng không phải tốt nhất. Nhưng trước mắt có thể nghĩ đến trực tiếp nhất cũng là ngắn gọn nhất.

Bất quá, Nghiêm Húc vẫn cảm thấy sự tình có lẽ cũng không đơn giản như vậy. Bởi vì một loạt biến cố này quá vội vàng, cũng quá lỗ mãng. Hắn không tin mấy ngàn vạn tu sĩ này dùng thủ đoạn không thể nhìn thấy ánh sáng lẻn vào Trần quốc, mục đích sẽ không đơn thuần.

Cái gọi là xung đột lợi ích lớn chắc chắn sẽ mang lại thảm họa lớn. Một số điều, thường tỷ lệ thuận.

" Cổ hội trưởng, Trần quốc ta đối với những tu sĩ này theo dõi cùng tìm kiếm, chủ yếu tập trung ở địa phương nào?" Phục hồi tinh thần lại, Nghiêm Húc không đầu không đọc hỏi một câu.

"Lão phu này cũng không biết. Sao, ngươi có ý tưởng gì sao? ”

Nghiêm Húc lắc đầu, hắn quả thật có ý nghĩ, nhưng không thể nói ra trước mặt Cổ Vô Tu.

Ý tưởng của Nghiêm Húc cũng rất thẳng thắn, chủ yếu đến từ thông tin phản hồi của Thiên Cơ Bàn. Hắn mơ hồ cảm thấy, những tu sĩ bí mật lẻn vào này tám chín phần mười ẩn núp ở địa giới đông nam Trần quốc. Vị trí địa lý này, cũng là Thiên Cơ Bàn hiển thị biến cố trong tương lai của khu vực thảm họa nghiêm trọng.

"Nghiêm chưởng môn, lão phu cũng biết nhiều như vậy. Đối với ngươi có thể không có bất kỳ sự giúp đỡ thực chất, chỉ cần biết tình hình sớm, nó cũng tốt cho ngươi." Cổ Vô Tu nói.

"Cổ hội trưởng nói đùa rồi, những tin tức này đối với chưởng môn các phái tham gia đại hội Tiên triều mà nói, đủ để hơn vạn kim." Nghiêm Húc trịnh trọng cảm kích nói.

Hai người sau đó nhìn nhau cười, không dây dưa nhiều ở đề tài này.

"Đúng rồi, còn có một chuyện Nghiêm chưởng môn tốt nhất nên đề phòng nhiều hơn." Cổ Vô Tu giống như là đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, mở miệng nói.

"Cổ hội trưởng là muốn nói vị tông chủ Âm Khôi Tông kia đúng không?" Nghiêm Húc cười hỏi.

"Không sai." biểu tình Cổ Vô Tu hơi nghiêm túc một chút: "Cái Âm Khôi Tông này Nghiêm chưởng môn có thể không hiểu rõ lắm, đây là một tông phái lấy khôi lỗi thuật lập thân. Nghe nói, mỗi một đệ tử trong phái này đều kèm theo một cỗ khôi lỗi bản mạng. Âm Khôi Tông ở đông nam có rất nhiều uy danh , chỉ nói về thực lực chỉnh thể đã không thua gì Vô Lượng Môn trước, cùng Tử Yên Môn. Hơn nữa hung danh khôi lỗi thuật hiển hách, tông môn nội tình cùng thực lực ở đông nam chi địa này đủ để xếp vào top ba.

Ngày trước, Âm Khôi Tông sở dĩ không tham gia môn phái luận đạo đại hội, chỉ là bởi vì tông chủ Âm Khôi Tông khinh thường tu vi các môn phái khác. Nhưng nói vậy hôm qua Nghiêm chưởng môn cũng thấy được Khúc Trì xuất quan mấy ngày trước, một thân tu vi đã bay tới cảnh giới Trúc Cơ đại viên mãn. ”

Ánh mắt Nghiêm Húc hơi ngưng trọng, bản thân Nghiêm Húc đã từng dùng khôi lỗi thuật chém giết Tương Vô Túc, biết rõ thuật khôi lỗi lợi hại.

Âm Khôi Tông lấy đây làm căn cơ an thân lập mệnh, nghĩ đến trình độ khôi lỗi thuật tuyệt đối không thể so sánh hắn và Đặng Ngọc nửa đường xuất gia. Nói cách khác, toàn bộ đệ tử Âm Khôi Tông còn có chưởng môn, đều là thực lực bản thân cộng thêm một cỗ bổn mạng khôi lỗi khó chơi. Tính ra như vậy, thực lực của Âm Khôi Tông ít nhất là bề ngoài lại nhân thêm một hai cái. Đây chỉ là ước tính bảo thủ nhất.

"Bản thân Khúc Trì từ trước đến nay thiệt thòi tất báo, hôm qua ngươi đắc tội hắn, ngày sau cần phải cẩn thận hơn mới đúng." thấy Nghiêm Húc ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, Cổ Vô Tu cũng không nói nhiều.

Hai người đều là hạng người tâm tư sáng ngời, nói nhiều ngược lại dong dài.

"Đa tạ Cổ hội trưởng nhắc nhở." Nghiêm Húc cảm kích ôm quyền, hôm nay Cổ Vô Tu đối với hắn nhắc nhở, trong mắt Nghiêm Húc đã vượt qua giá trị của một bản chép tay

Tâm tư đồng dạng cũng xoay quanh trong đầu Cổ Vô Tu, hắn luôn cảm thấy thiếu nợ Thiên Hạo Tông cái gì, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra cái gì có thể bồi thường: "Thôi, lại đem phần nhân tình này ghi nhớ trong lòng, ngày sau Thiên Hạo Tông nếu có khó khăn, lão phu đương nhân bất nhượng. ”

Mà sau đó không lâu, Cổ Vô Tu liền rời đi. Cơ hồ cùng hắn chân trước chân sau, Phương Quốc Hưng lại đi vào phòng Nghiêm Húc.

"Nghiêm chưởng môn, có một số vấn đề cần nói với ngươi một chút, mong ngươi tiếp."

"Ô?"

Nghiêm Húc sửng sốt, thấy biểu tình của Phương Quốc Hưng tựa hồ là bị vấn đề gì đó làm khó dễ, hơn nữa trên mặt hắn còn mang theo một tia phẫn nộ. Điều này làm cho Nghiêm Húc rất khó hiểu, lấy thực lực của Phương Quốc Hưng, cùng thân phận tôn quý của hắn đến từ Tiên triều, làm sao có thể lộ ra biểu tình quái dị như vậy.

"Phương đại nhân xin nói." Nghiêm Húc ý bảo hắn ngồi xuống, lại tự mình rót cho Phương Quốc Hưng một chén trà thơm.

Phương Quốc Hưng tiếp nhận chén trà, nhưng không uống, ngược lại có chút phẫn nộ vỗ bàn một cái: "Còn không phải mấy tên hỗn đản kia, tức chết ta. "

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.