Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Đến Phường Thị

Phiên bản Dịch · 1879 chữ

Vừa đi được nửa dặm, Nghiêm Húc phát hiện mình đã phán đoán sai.

Phương Triển này không thể dùng hào sảng để hình dung, quả thực chính là nói quá nhiều!

Nghiêm Húc chỉ hỏi một câu, hắn có thể trả lời mười câu, nói tới nước miếng tung bay.

"Chẳng lẽ là ở Ngự Thú Tông ở cùng linh thú lâu, thật vất vả mới gặp được người sống liền cùng nhau nói thống khoái? Không đúng a, Triệu Long Triệu Nghiên hai huynh muội nói chuyện không nhiều lắm, nhìn rất bình thường. ”

Nghiêm Húc gãi ót lỗ tai, kiên trì để tùy ý Phương Triển nói mặt mày hớn hở.

Bất quá, Phương Triển nói tuy rằng nhiều, nhưng cũng nói cho Nghiêm Húc rất nhiều tin tức hữu dụng.

Trên danh nghĩa Nam An Phường Thị là tu chân phường thị do hơn mười môn phái phụ cận liên hợp thành lập, các môn phái thay phiên nhau phái người đến để bảo trì trật tự phường thị, chẳng hạn như đánh nhau, cướp đoạt và giết người đều bị nghiêm cấm.

Trên thực tế, đại bộ phận lợi ích của Nam An Phường Thị bị một số ít môn phái thực lực lớn khống chế, thế lực trong phường thị có lớn có nhỏ, cơ bản cùng thực lực môn phái xếp hạng giống nhau.

Xếp thứ nhất là Tam Nguyên Kiếm Phái, tu vi chưởng môn phái này đã là Trúc Cơ trung kỳ, hơn nữa chủ tu chính là kiếm đạo, trong đồng giai cơ hồ vô địch, thậm chí có người nghe đồn hắn từng đánh chết tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.

Tiếp theo là Ngự Thú Tông, tu vi cao nhất trong môn Trúc Cơ sơ kỳ, bất quá dựa vào thuần hóa yêu thú, trong môn có mấy con linh thú nhị giai có thể so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thực lực chỉnh thể hơi kém hơn Tam Nguyên Kiếm Phái một chút.

Tiếp theo, Hoàng Dược Cốc, Thanh Ngọc Phái cùng Tẩy Hoa Tông( Tiễn Hoa Tông) và các môn phái khác, trong tông môn tu vi cao nhất là Luyện Khí đại viên mãn hoặc Luyện Khí tầng chín, thực lực so với hai tông môn đằng trước xa xa không bằng, nhưng lực ảnh hưởng cũng không kém.

Nói đến địa vị Ngự Thú Tông của môn phái mình, Phương Triển lại càng đắc ý dương dương, nhưng khi được hỏi tại sao không có linh thú tùy thân, Phương Triển ấp úng giải thích lần này tài liệu mang theo quá nhiều, túi linh thú không mang theo được.

Nghiêm Húc mỉm cười, trong lòng đoán được ba người là đệ tử ngoại môn Ngự Thú Tông, tạm thời không có tư cách mang theo linh thú, ngoài miệng không muốn thua kém.

Nghiêm Húc chuyển đề tài, hỏi: "Môn phái Tẩy Hoa Tông này thế nào? ”

Phương Triển nhìn về phía Nghiêm Húc, cười hắc hắc quái quái mới đáp: "Tẩy Hoa Tông ở bên ngoài nổi tiếng song tu, bên người mỗi nam đệ tử đều đi theo lô đỉnh như hoa như ngọc, chẳng lẽ Nghiêm huynh muốn..."

Ho khan hai tiếng, Nghiêm Húc bổ sung: "Phương huynh nói đi đâu vậy, ta chỉ là tò mò loại tà tu môn phái như Tẩy Hoa Tông, sao không bị quần công. ”

"Cái này coi như là hỏi đúng người, Tẩy Hoa Tông công pháp nói dễ nghe thì gọi là song tu, thực tế chính là thải âm bổ dương, lấy nữ tử làm lô đỉnh, phong bình rất kém cỏi." Phương Triển hắng giọng, tiếp tục nói:

"Chỉ là, Tẩy Hoa Tông xưa nay cùng Tam Nguyên Kiếm Phái giao hảo, có người che chở. Chưởng môn Bạch Ngưng Sơn thủ đoạn độc ác, có thù tất báo, trừ phi một gậy đánh chết nếu không cũng không có ai nguyện ý trêu chọc hắn. ”

Nghiêm Húc sờ sờ cằm, nói: "Thì ra là như vậy. ”

Xem ra, Tẩy Hoa Tông thiếu chưởng môn Bạch Vũ chết trong tay ta, nếu bị Bạch Ngưng Sơn biết, nhất định sẽ bị đối phương độc ác trả thù.

Phương Triển tu vi không cao, bình thường xưa nay thích nghe ngóng tin tức, ngoại trừ những thứ Nghiêm Húc quan tâm thì tất cả mọi thứ quan hệ thế lực đó đều nới ra, lại nói rất nhiều kỳ văn bát quái.

Tỷ như đại đệ tử Tam Nguyên Kiếm Phái thầm mến nữ tử Thanh Ngọc Phái , trong Hoàng Dược Cốc theo truyền thuyết có linh dược hiếm có, một nơi bí cảnh mở ra dẫn đến hơn trăm vị tu sĩ chém giết ba ngày ba đêm vân vân.

Đối với những tin đồn nửa thật nửa giả này, Nghiêm Húc nghe xong đại khái, hiểu biết về Nam An Phường Thị hơn vài phần.

Nửa ngày sau, mấy người đến Nam An Phường Thị.

Chỉ thấy một bảng hiệu lớn sơn son hai chữ An Nam

Nhìn vào bên trong, đường phố tung hoành đan xen, liếc mắt một cái nhìn không thấy đầu cuối.

Hai bên đường cửa hàng nối nhau, một cửa hàng bên cạnh lại là một cửa hàng, dòng người xuyên qua không ngừng, có vẻ thập phần náo nhiệt.

Từ người đi đường ăn mặc có thể thấy cơ hồ đều là tu sĩ, đại bộ phận tu vi ở luyện khí tầng năm trở xuống, ngẫu nhiên mấy người tu vi nhìn không thấu, khí tức trầm ổn, hẳn là Luyện Khí hậu kỳ.

- Nghiêm huynh, ba người chúng ta trước tiên đi tới nơi dừng chân của môn phái báo cáo, cáo từ tại đây, sau này có cơ hội gặp lại!

Phương Triển và huynh muội Triệu Long, cáo biệt Nghiêm Húc .

Nghiêm Húc cùng ba người tách ra, một mình đi vào Nam An Phường Thị.

Nam An Phường Thị trong thành chật chội, hoặc là giống như Nghiêm Húc đơn thương độc mã, hoặc là túm năm tụm ba kết bạn mà đi, bất quá cũng không quấy rầy lẫn nhau, có vẻ trật tự.

Trên đường ngẫu nhiên nhìn thấy hai ba chỗ có người cao giọng tranh chấp, thường thường đều là bởi vì mua bán tranh giành mà lên tiếng, nếu như một khi động tay động chân, lập tức sẽ có đội ngũ chấp pháp chạy tới.

Xem ra ở trong Nam An Phường Thị, cũng không cần lo lắng an toàn cho mình, trước tiên tìm khách điếm ở lại.

Đi vào bên trong mấy con phố, Nghiêm Húc lựa chọn một khách điếm có chút hẻo lánh nhưng tương đối yên tĩnh.

"Khách quan là ăn cơm hay ở khách sạn?" thấy Nghiêm Húc đi vào, chưởng quầy nhiệt tình nghênh đón.

" Ta muốn thuê một phòng." Nghiêm Húc đi tới trước đài đại sảnh.

"Một khối linh thạch hạ phòng ở ba đêm, trung phòng ở hai đêm, thượng phòng một đêm, không biết khách quan chọn loại nào." chưởng quầy giới thiệu tiêu chuẩn giá của cửa hàng.

Nghiêm Húc lấy ra hai khối hạ phẩm linh thạch, "Hạ phòng, ở lại sáu đêm. ”

Chưởng quầy tiếp nhận linh thạch, xoay người từ trên vách tường phía sau đài, lấy ra một tấm biển gỗ, đưa vào trong tay Nghiêm Húc, sau đó cất tiếng hướng tiểu nhị hô: "Mang khách nhân đến phòng số 17. ”

Nghiêm Húc đi theo phía sau tiểu nhị, đi tới cửa phòng, sau khi đưa ra tấm mộc bài, cửa phòng tự động mở ra.

Bước vào phòng, Nghiêm Húc nhìn quanh hoàn cảnh trong phòng.

Phòng không lớn, bất quá giường gỗ, bàn ghế đều đầy đủ, tuy rằng cũ kỹ một chút, nhưng thu dọn thập phần sạch sẽ.

Nghiêm Húc coi như vừa lòng, gật gật đầu ý bảo không thành vấn đề, tiểu nhị mới khom người rời khỏi phòng.

Đóng chặt cửa phòng, Nghiêm Húc cẩn thận kiểm tra trận pháp cấm chế trong phòng, lực phòng ngự bình thường, chủ yếu là ngăn cách thanh âm cùng thần thức điều tra.

Nghiêm Húc khoanh chân ngồi lên giường, hiện tại sắc trời đã gần hoàng hôn, buổi tối tìm cơ hội cùng chưởng quỹ tìm hiểu tình huống, ngày mai lại ra ngoài làm việc.

Lần này đến Nam An Phường Thị, Nghiêm Húc đem toàn bộ gia sản mang theo trên người, bất quá cũng không đặt ở trong chưởng môn giới chỉ, mà là dùng túi đựng đồ thu được của Bạch Vũ cất giữ.

Chưởng môn giới chỉ thể tích nhỏ, không gian lớn, xa xa không phải là túi đựng vật bình thường có khả năng so sánh, đối với luyện khí tu sĩ mà nói quả thực là trọng bảo, rất dễ dàng bị người nhìn chằm chằm.

Từ trên túi trữ vật của Bạch Vũ, không có dấu hiệu đặc thù, không có khả năng bởi vậy bại lộ chuyện đánh chết Bạch Vũ, Nghiêm Húc mới quyết định lấy ra sử dụng.

Trong vật phẩm tùy thân, ba kiện pháp khí Huyền Băng Kính Ngọc Phong Phiến và Ngự Hồn Liên Nghiêm Húc đều mang theo.

Trung phẩm pháp khí Huyền Băng Kính Thiên Hạo Tông tạm thời không có người thích hợp sử dụng, cho nên Nghiêm Húc mới nỡ lấy ra bán, bởi vì phẩm cấp cao nhất, uy lực lớn nhất, khả năng sẽ bán ra giá lớn nhất.

Đối với hai kiện hạ phẩm pháp khí là Ngọc Phong Phiến và Ngự Hồn Liên nghiêm húc có chút đau đầu.

Tẩy Hoa Tông ở Nam An Phường Thị coi như là thế lực không nhỏ, Bạch Vũ thân là thiếu chưởng môn tự nhiên rất nhiều người biết, hai kiện pháp khí này đột nhiên xuất thủ, rất dễ bị người nhận ra, vạn nhất bại lộ, được không bù mất.

Nhưng hai kiện pháp khí này, trong tông môn Thiên Hạo Tông tạm thời không có người thích hợp sử dụng, nếu cứ để như vậy, Nghiêm Húc lại không cam lòng.

Thiên Hạo Tông muốn phát triển luyện khí, cho dù có môn phái kỹ năng 'chuyên gia luyện khí' phụ trợ, vẫn cần rất nhiều tài liệu mới có thể có thành tựu, bởi vậy, mỗi một phần tài nguyên đều rất mấu chốt.

"Hiện tại trên người chỉ có ba kiện pháp khí này đáng giá, còn lại chỉ có hơn mười gốc linh thảo cấp 1 mà Thiết Bối Xuyên Sơn Giáp đào được."

Nghiêm Húc cẩn thận kiểm kê vật phẩm, chỉ có mấy món đồ này có thể bán được, ngoài ra, trên người còn có sáu mươi khối hạ phẩm linh thạch, cùng mấy hạt Đoán Cốt Đan cùng Tẩy Tủy Đan.

Đột nhiên, Nghiêm Húc trong lòng khẽ động, mở ra hệ thống, tìm 'pháp bảo thần khí' đặc biệt.

Nghiêm Húc tìm được vật phẩm cần thiết, vui vẻ cười nói: "Ha ha, có vật này cũng không cần lo lắng bại lộ thân phận. ”

Bạn đang đọc Tối Cường Chưởng Môn Hối Đoái Hệ Thống (Bản Dịch) của Thuyền Trường Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.