Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát hiện thú vị

Phiên bản Dịch · 1826 chữ

“Đợi chút tôi cho người giúp cậu đăng ký đơn nhậm chức, còn nữa đây là chủ nhiệm khoa điều tả trinh sát Dương Chính Dương, cậu ta sẽ sắp xếp tiết học cho cậu, đúng rồi…”

Nói chuyện một lúc, hiệu trưởng Ngô mới bắt đầu sắp xếp thủ tục cho Lâm Mặc hỏi: “Cậu vừa mới từ Hàng Châu tới, định thuê phòng ở bên ngoài hay trường sắp xếp giúp cậu ký túc xá của giảng viên.”

Lâm Mặc cười trả lời: “Ký túc xá giảng viên đi, người như tôi lười lắm, ở trong trường cũng tiện hơn.”

“Được rồi, đợi chút nữa để Dương Chính Dương đưa cậu đến văn phòng làm thủ tục, vậy tôi đi trước đây.” Hiệu trưởng Ngô nói một câu, liền tạm biệt rời đi trước.

Lúc này Dương Chính Dương mới chuẩn bị đưa Lâm Mặc tới văn phòng làm thủ tục, liền nghe thấy giáo sư Thái Minh Đức nói: “Tôi và Tiểu Hạ đi dạo quanh cùng mấy người.”

Nói rồi một nhóm người dẫn Lâm Mặc tới văn phòng giáo vụ làm hồ sơ thủ tục nhậm chức.

Sau đó lại giúp Lâm Mặc sắp xếp một căn phòng ký túc xá của giảng viên, Dương Chính Dương dặn dò vài câu rồi mới rời đi.

Chỉ để lại ba người Lâm Mặc và giáo sư Thái Minh Đức còn có Hạ Tĩnh Nhàn.

Đầu tiên là Lâm Mặc quan sát căn phòng ký túc xá của công nhân viên chức mà anh được xếp cho, nói là ký túc xá nhưng thực ra là một gian phòng được chỉnh sửa thành phòng đơn, không gian rất lớn.

Có một phòng tắm và ban công.

Nội thất, ghế sô pha hay cái gì cũng đều có đủ.

“Lâm Mặc, sao rồi, phòng ký túc giảng viên khiến cậu vừa lòng chứ?” Thái Minh Đức ở bên cạnh hỏi một tiếng.

Lâm Mặc nho nhã cười gật đầu: “Khá ổn, so với tưởng tượng của tôi thì tốt hơn nhiều.”

Sau đó mới nhìn về phía Thái Đức Minh, trong lòng nghĩ vị giáo sư này đi một đường giúp anh tới văn phòng làm thủ tục kèm theo việc đưa tới đây rồi còn không đi, hơn nửa là có việc.

Thật vậy, một giây sau liền nghe thấy Thái Minh Đức nói: “Đúng rồi, Lâm Bối giới thiệu với cậu một chút, đây là giáo sư chuyên ngành tâm lý học hàng đầu của trường chúng ta Hạ Tĩnh Nhàn.”

Giáo sư chuyên ngành tâm lý học hàng đầu sao?

Lâm Mặc tỉ mỉ đánh giá một chút, anh ta vừa mới tới, Thái Minh Đức liền giới thiệu cho anh một giáo sư chuyên ngành tâm lý học hàng đầu.

Cũng không biết là có chuyện gì đây?

Tuy nhiên đối phương là giáo sư tâm lý học, xem ra vẫn cần phải chú ý một chút.

Anh ta cười chào hỏi với Hạ Tĩnh Nhàn: “Xin chào giáo sư Hạ.”

“Chào thầy Lâm.” Hạ Tĩnh Nhàn lịch sự nói: “Lúc nãy thầy Lâm ở tiết học điều tra giảng rất hay, khiến tôi nghe chăm chú.”

“Cảm ơn lời khen của giáo sư Hạ.” Lâm Mặc khiêm tốn nói, sau đó nhìn về hướng Thái Minh Đức.

Nhìn thấy Lâm Mặc di chuyển ánh mắt, Thái Minh Đức mới nói: “Lâm Bối là như này, Tiểu Hạ có vài vấn đề về điều tra trinh sát, muốn tìm cậu nghiên cứu thảo luận một chút.”

Cái gì mà phải tìm anh ta nghiên cứu thảo luận.

Trong lòng Hạ Tĩnh Nhàn tức giận cười nói, lòng nghĩ cái thầy Minh Đức này, thực sự càng ngày càng lười, rõ ràng là tìm ông ta nhưng lại đem chuyện chối đây đẩy cho thầy Lâm mới đến này.

“Vấn đề về điều tra trinh sát sao?” Lâm Mặc suy nghĩ một chút gật gật đầu.

Thái Minh Đức sau khi thấy anh ta gật đầu mới cười nói: “Vậy hai thanh niên cô cậu cứ tự nhiên nói chuyện nhé, lão già như tôi đi trước đây.”

Nói rồi mang theo khuôn mặt cười tươi rời khỏi phòng Lâm Mặc.

Tới lúc này trong phòng chỉ còn lại Lâm Mặc và Hạ Tĩnh Nhàn.

Một chuyên gia tâm lý học đột nhiên có vấn đề về điều tra trinh sát, đây là ý gì vậy?

Ý này có khi là trong tay cô ta có vụ án.

Cho nên mới gặp phải vấn đề điều tra trinh sát.

Đối mặt với Hạ Tĩnh Nhàn Lâm Mặc cũng không tỏ ra thận trọng, mà rất tự nhiên nhẹ nhàng mà ngồi xuống sô pha, nói với Hạ Tĩnh Nhàn: “Giáo sư Hạ, ngồi xuống nói chuyện đi.”

Hạ Tĩnh Nhàn nghe thấy cũng ngồi xuống, liền nghe thấy Lâm Mặc dò hỏi: “Trong tay giáo sư Hạ đang có vụ án sao?”

“Khả năng phân tích logic của anh thực sự rất tốt.” Hạ Tĩnh Nhàn không trực tiếp trả lời, Lâm Mặc có thể đoán ra sự việc, tuy rằng chẳng phải là chuyện gì ngạc nhiên nhưng cũng kéo được ánh mắt cô.

Xem ra thầy Lâm vừa mới tới này cũng có chút ra gì đấy.

Cô vẫn không mở miệng, lúc này lại nghe thấy giọng Lâm Mặc: “Có thể khiến một giáo sư chuyên gia tâm lý tội phạm tham gia vào vụ án, xem ra vụ án này rất không đơn giản, nói đi, giáo sư Hạ có vấn đề gì?”

Lâm Mặc không tiếp tục hỏi vụ án của cô, mà hỏi vấn đề của cô.

Hiển nhiên Hạ Tĩnh Nhàn cũng không trực tiếp nói cho Lâm Mặc vụ án của mình mà hỏi: “Thầy Lâm là như này, nếu như nghi phạm có sở trường về ngụy trang, đồng thời còn có năng lực tránh truy sát, nếu như là anh bắt nghi phạm này, anh sẽ làm thế nào?”

“Giáo sư Hạ đang kiểm tra tôi?”

Lâm Mặc cười nói một câu, đồng thời trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái nói: “Vậy còn phải xem khả năng ngụy trang của nghi phạm giỏi đến mức nào.”

“Rất giỏi, anh ta có thể ngụy trang tiếp xúc với cảnh sát ba lần, còn có thể thoải mái trốn thoát dưới con mắt của cảnh sát.” Hạ Tĩnh Nhàn nói.

Lâm Mặc nghe tới đây trong lòng cảm thấy giật mình, sự kỳ quái lúc trước lập tức biến thành quái đản.

Đây hình như là đang nói anh?

Mọi chuyện có thể càng trở nên thú vị rồi.

Lâm Mặc không ngờ tới vụ án trong tay Hạ Tĩnh Nhàn lại có liên quan tới anh.

Trong lòng anh ta cảm thấy quái dị và thú vị, nhưng trên khuôn mặt vẫn duy trì dáng vẻ suy nghĩ: “Nếu như năng lực ngụy trang của nghi phạm cao đến thế, vậy thực sự có chút phiền phức, tôi khuyên mấy người các cô hãy cố nắm bắt thói quen cuộc sống và tính cách của nghi phạm.”

“Thói quen sinh hoạt và tính cách của mỗi người đều không giống nhau, cho dù có khả năng ngụy trang, cũng rất khó có thể thay đổi được những thói quen được duy trì trong thời gian dài từ khi sinh ra đến khi trường thành.”

“Không khác biệt lắm so với suy nghĩ của tôi.” Hạ Tĩnh Nhàn đồng tình gật đầu, lại đưa ra vài vấn đề về điều tra.

Lâm Mặc giúp cô phân tích, hai người trao đổi với nhau tròn mấy tiếng đồng hồ, Hạ Tĩnh Nhàn mới nhận một cuộc điện thoại: “Có phát hiện mới? Được, tôi lập tức tới đây.”

Nói rồi cúp máy bảo với Lâm Mặc: “Xin lỗi thầy Lâm, tôi có việc phải đi trước, hôm nay trao đổi với anh khiến tôi thấy thu được lợi ích không nhỏ, lần sau nếu như có vấn đề gì, hy vọng thầy Lâm không cảm thấy phiền phức.”

“Làm gì có, không phiền, tôi vừa mới đến nên cũng không quen nhiều người, bỏ ra một chút thời gian có người tâm sự cùng cũng không phải chuyện xấu gì, hơn nữa trao đổi học thức, đối với tôi hay đối với cô đều có lợi, tôi còn muốn nhờ cô chỉ bảo thêm về mấy vấn đề liền quan tới tâm lý học tội phạm này.”

Lâm Mặc cười nói, lời này của anh ta đương nhiên không phải lời thật lòng, mà là có mục đích khác.

“Vậy tôi đi trước, lần sau lại làm phiền thầy Lâm.”

Hạ Tĩnh Nhàn nói xong rời khỏi căn phòng.

Cô không hề biết rằng Lâm Mặc trước mắt này chính là nghị phạm trong miệng mình, trong lịch sử trước giờ chưa từng có nghi phạm nào gan to bằng trời lại dám giả mạo thành giảng viên trường cảnh sát hết.

Bởi vì đây là điều không thể ngờ tới, cũng rất dễ dàng ẩn nấp.

Chẳng qua đây cũng là mục đích của Lâm Mặc, bởi vì đây chính là điểm mù trong lối tư duy của người bình thường.

Đợi sau khi cô ta rời đi, ánh mắt Lâm Mặc hơi híp lại.

Anh không hề ngờ tới ngày đầu tiên tới trường cảnh sát Quảng Châu nhậm chức, liền phát hiện ra chuyện thú vị như vậy.

Nghi phạm trong miệng Hạ Tĩnh Nhàn kia không nghi ngờ gì chính là anh ta!

Lại còn chạy tới hỏi Lâm Mặc làm thế nào để bắt Lâm Mặc.

Sự việc thật là thú vị.

Nghĩ tới đấy Lâm Mặc không kìm nổi cảm thấy buồn cười, nhưng phát hiện thú vị này lại khiến trong lòng Lâm Mặc hiểu rõ.

Đội ngũ truy bắt anh ta nâng cấp rồi!

Hạ Tĩnh Nhàn là chuyên gia tâm lý tội phạm hàng đầu.

Cô ta có thể tiếp nhận vụ án này.

Liền chứng minh rằng phía bên cảnh sát Quảng Châu có lẽ đã thành lập một tổ chuyên án chuyên môn.

Sự việc thật sự khiến người ta đau đầu.

Nhưng Hạ tĩnh Nhàn đến lại khiến cho Lâm Mặc có một kế hoạch, thông qua Hạ Tĩnh Nhàn để tìm hiểu vềtình hình thi thể quái quỷ trên danh sách tử vong, còn có thông qua cô ta để điều tra giải thích về trạng thái thực sự của phía bên cảnh sát đối với anh ta.

Đương nhiên tiền đề để đạt được tất cả những điều này, phải lấy được sự tin tưởng của Hạ Tĩnh Nhàn, đối phương là một chuyên gia về tâm lý học tội phạm, nếu như xảy ra sai lầm nào, ngược lại sẽ khiến Lâm Mặc bị bại lộ thân phận.

Trong căn phòng, Lâm Mặc từ từ suy nghĩ…

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.