Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm An An đến tự thú rồi!

Phiên bản Dịch · 1579 chữ

Sở cảnh sát đường Thể Dục Tây.

Mấy người Hàn Phi đến nhà tang lễ không bắt được gì tay trắng trở về.

“Lại để tên Lâm Mặc kia chạy thoát rồi!”

Ông ta hỏi tỉ mỉ nhân viên ở nhà tang lễ phát hiện ra rằng thầy Hứa kia chẳng qua mới đột nhiên xuất hiện thêm một người từ hôm qua.

Nhưng điều khiến Hàn Phi cảm thấy bất ngờ là thời gian chỉ có một ngày cô gái trẻ làm công việc trang điểm cho thi thể ở nhà tang lễ lại rất sùng bái thầy Hứa này.

Trong ánh mắt của Hàn Phi, thày Hứa này đến 80% chính là Lâm Mặc.

Cái tên này rốt cuộc là làm thế nào mà trong vòng một ngày có thể khiến người ở nhà tang lễ sùng bái anh ta như thế?

Trong lòng Hàn Phi rất nghi ngờ, nhưng bây giờ còn có việc khác cần phải làm, giống như Lâm Mặc dự liệu, hôm nay trong tang lễ của Chu Ngọc Mai hai người có súng khiến ông ta cảm thấy vụ án giết người này không đơn giản như thế.

Hai người đàn ông đó mang súng đến nhà tang lễ với mục đích gì?

Chẳng lẽ là…

Đột nhiên Hàn Phi cảm thấy có một khả năng mục đích của đối phương cũng là Lâm An An?

Như vậy xem ra cái chết của Chu Ngọc Mai có điểm khả nghi.

Hàn Phi cau mày lại.

Lúc này Chu Hy Á đi tới, “Đội trưởng Hàn, phía bên đại đội đã tìm thấy hướng đi của chiếc Audi A6 rồi.”

“Bọn họ chạy trốn về hướng nào?” Hàn Phi hỏi.

Chu Hy Á trả lời: “Đường Dương Phật Quốc, bên Tào Tiến đã đuổi theo rồi.”

“Được, Tào Tiến đuổi theo là tốt rồi, anh ta làm việc có vẻ cẩn thận.” Hàn Phi nói rồi đang định rời khỏi chỗ cảnh sát, đột nhiên có người gọi điện thoại tới.

Ông ta cầm điện thoại lên xem, là số bên cục giao thông gọi tới, lập tức nhận điện thoại, “Alo!”

“Cảnh sát Hàn, phía bên chúng tôi có tin tức rồi.”

Hàn Phi vừa nghe liền hiểu ra, dạo gần đây ông ta chỉ liên hệ với cục giao thông một lần, mục đích chính là Lâm Mặc, lúc này đối phương nói có tin tức, hiển nhiên chính là tin tức của Lâm Mặc.

Ông ta nhanh chóng hỏi: “Là Lâm Mặc sao?”

“Đúng vậy, người đàn ông này tên là Lâm Mặc mua một vé tàu cao tốc trên cao đi từ Quảng Châu tới Quế Thành vào 4:35 chiều thanh toán qua điện thoại di động.” Giọng nói trong loa mô tả chi tiết.

“Làm phiền bảo vệ ở bến ga tàu cao tốc trên cao giữ lại Lâm Mặc khi anh ta xuất hiện ở bến, phía bên chúng tôi sẽ lập tức đi tới.” Hàn Phi yêu cầu một chút.

“Được, cảnh sát Hàn.”

Nói đến đây Hàn Phi cúp điện thoại nói với Chu Hy Á: “Gọi thêm mấy anh em để bọn họ tới bến tàu cao tốc trên cao Quảng Châu.”

“Sao vậy?” Chu Hy Á hỏi.

Hàn Phi lúc này mới trả lời: “Lâm Mặc xuất hiện rồi!”

Nghe xong đầu tiên Chu Hy Á ngơ ra, sau đó cau mày lại: “Lâm Mặc xuất hiện ở bến tàu cao tốc trên cao rồi?”

“Cô cũng cảm thấy kỳ lạ?” Hàn Phi hỏi.

Chu Hy Á gật đầu, “Có chút kỳ lạ, từ mấy lần chúng ta tiếp xúc với Lâm Mặc, anh ta không phải người sẽ dễ dàng để lộ ra dấu vết, lần này lại đột nhiên cho chúng ta biết dấu vết, đây không giống loại chuyện mà anh ta sẽ làm.”

Tuy rằng Chu Hy Á rất muốn gô cổ Lâm Mặc lại, nhưng không thể không thừa nhận trình độ của tên này so với tội phạm bình thường đẳng cấp cao hơn nhiều, không thể không suy nghĩ về trường hợp này.

“Trừ khi anh ta có mục đích khác.” Chu Hy Á trực tiếp nói ra nghi ngờ của mình.

Hàn Phi gật đầu, “Tôi cũng nghĩ như vậy, Lâm Mặc mua vé tàu cao tốc trên cao bằng điện thoại, loại sai lầm cấp thấp như thế, sao anh ta có thể làm ra chứ.”

Hàn Phi nhìn thời gian một chút, mới hơn hai giờ chiều, giao việc: “Kiểm tra chiếc điện thoại mà anh ta dùng để mua vé có số điện thoại như nào.”

“Tôi lập tức cho người điều tra.” Chu Hy Á lập tức chạy đi.

Không lâu sau liền tra được vị trí của chiếc điện thoại, cô cảm thấy Kỳ lạ nói với Hàn Phi: “Đội trưởng Hàn, điện thoại của Lâm Mặc mở định vị, bây giờ đang đi tới bên tàu cao tốc trên cao Quảng Châu, thật kỳ lạ!”

Là kỳ lạ.

Với trình độ của Lâm Mặc sao có thể phạm phải sai lầm này?

Hàn Phi suy nghĩ mãi vẫn không giải thích được, thậm chí suy nghĩ xem có phải Lâm Mặc đang tung hỏa mù không, nhưng cho dù thế nào đều phải đi tới đó xác nhận một chút, ông ta nói với Chu Hy Á: “Tiểu Chu, cô ở lại đây, bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp viện tình hình phía bên Tào Tiến, tôi và Tiểu Vương đi tới bến tàu cao tốc Quảng Châu xem thế nào.”

“Vâng, đội trưởng Hàn.” Chu Hy Á tuy rằng rất muốn đi đích thân bắt Lâm Mặc, nhưng Hàn Phi đã sắp xếp như vậy cũng chỉ có thể đồng ý.

Hàn Phi lúc này mới gọi Tiểu Vương, còn có vài cảnh sát nữa chia thành bốn chiếc xe cảnh sát đi về phía bến tàu cao tốc Quảng Châu.

Khi bọn họ đi chưa được bao lâu, có hai bóng hình đi vào sở cảnh sát đường Thể Dục Tây.

Trong đó có bóng hình một cô gái vô cùng quen thuộc!

Chu Hy Á quay đầu nhìn, có chút không dám tin vào mắt mình!

Bởi vì cô gái đang đi vào đường Thể Dục Tây không phải ai khác mà chính là Lâm An An!

Chỉ thấy Lâm An An từ từ mở miệng: “Cảnh sát, tôi là Lâm An An, tôi tới để tự thú!”

Lâm An An tới để tự thú!

Chu Hy Á lập tức trở nên cô cùng kinh ngạc.

……

Một bên khác.

Trong một căn phòng nào đó ở Thiên Hà Quảng Châu.

“Đồ ăn hại, đều là đồ ăn hại, để chúng mày đi trông chừng, chúng mày không chỉ không trông nổi, ngược lại còn để bại lộ thân phận.” Trầm Mạn cầm điện thoại tức giận chửi không ra gì.

“Tổ trưởng Trầm Mạn, không phải chúng tôi bị bại lộ, mà là lúc đó có một tên nhân viên nhà tang lễ làm loạn mới khiến cho mấy người Hàn Phi chú ý tới chúng tôi.”

“Nhân viên nhà tang lễ làm loạn?” Trầm Mạn cau mày hỏi: “Chuyện là thế nào?”

“Là như này…”

Trong loa, hai người đàn ông đem toàn bộ sự việc trình bày hết ra.

Sau khi nghe xong, Trầm Mạn lại càng cau mày chặt hơn, không kìm nổi thở ra một hơi: “Chúng mày bị người ta đùa giỡn rồi, cái thằng đó biết trên người chúng mày có súng, cố ý bày kế để chúng mày thu hút sự chú ý của Hàn Phi.”

“Không thể nào?” Trong loa truyền đến một giọng nói.

Một giọng nói khác thì do dự một chút, “Nghĩ lại cũng có thể như vậy thật, tôi đã nói mấy lần không cần phải đem đi giặt hộ rồi nhưng cái tên đó vẫn khăng khăng đòi, chắc chắn là cố ý, đm!”

Trầm Mạn nghe xong lời của bọn họ liền chán chẳng buồn nghe, mà đoán rằng rốt cuộc là ai cố ý làm bại lộ thân phận của bọn họ?

Là trợ thủ mà Lâm An An tìm tới?

Nhưng theo lời mô tả tuổi tác lại không giống?

Khi mà bà ta đang suy nghĩ, một người đàn ông mặc tây trang hoảng loạn chạy vào.

Trầm Mạn quay đầu, lạnh lùng hỏi: “Xảy ra chuyện gì mà cuống cuồng như thế?”

Người đàn ông mặc tây trang căng thẳng nói: “Tổ trưởng Trầm Mạn, chuyện không hay rồi, Lâm An An đi tự thú rồi!”

“Cái gì?!”

Người Trầm Mạn trong phút chốc khựng lại, một lúc sau mới nói: “Chạy thôi, có thể chạy được bao xa thì cố mà chạy!”

Bà ta không ngu, hiển nhiên biết rõ ràng việc Lâm An An đi tự thú là có ý gì!

Trong tình hình này mà Lâm An An lại dám đi tự thú chứng minh rằng băng ghi hình đã nằm trong tay cô ta rồi, lại thêm việc nhóm người bà ta đã bại lộ thân phận với phía bên Hàn Phi.

Chuyện phát triển đến tình hình này đã không còn là chuyện mà bà ta có thể khống chế được nữa.

Lập tức cúp máy, gọi cho một số điện thoại, “Tối nay lái thuyền tới bên kia bờ giúp tôi.”

Nói xong trực tiếp ra khỏi căn phòng.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.