Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp phải đối thủ rồi?

Phiên bản Dịch · 1345 chữ

Ban đêm.

Gần nghĩa trang Việt Tú.

Một chiếc xe taxi màu xanh từ từ đi tới, Lâm Mặc ngồi trên xe gọi điện cho cô gái kia, “Đến rồi, trên chiếc xe taxi màu xanh trước cửa nghĩa trang.”

“Được rồi, tôi lập tức qua đây.” Cô gái nói một câu liền cúp máy.

Ánh mắt Lâm Mặc nhìn về phía cửa vào nghĩa trang, không lâu sau, một bóng người cao gầy cẩn thận từng chút một đi tới, đầu tiên cô nhìn xung quanh, sau khi chắc chắn an toàn, mới đến gần phía chiếc taxi màu xanh.

Cô từ phía trong thăm dò một chút, phát hiện ngoài tài xế taxi còn có một người đàn ông đội mũ lưỡi trai ngồi hàng ghế sau.

Là anh ta sao?

Cô gái mở cửa xe không chắc chắn hỏi một tiếng: “Là anh à?”

Lâm Mặc gật đầu, thấp giọng nói: “Lên xe.”

Cô gái lúc này mới lên xe.

Bởi vì có sự xuất hiện của bác tài xế taxi, rất nhiều lời không tiện hỏi lúc này, Lâm Mặc nói với bác tài xế taxi: “Bác tài, đến khách sạn Vạn Đạt.”

“Được rồi!”

Bác tài liếc nhìn hai người ngồi hàng ghế sau, coi đó là một cặp tình nhân, bạn trai gọi xe tới đón bạn gái, cũng không để ý lắm, đánh lái đi về hướng khách sạn Vạn Đạt.

Lâm Mặc nhìn cô gái ngồi bên cạnh, phát hiện giá trị nhan sắc của cô gái này rất cao, tóc tết đuôi sam, trên khuôn mặt trái xoan là ngũ quan tinh tế rất xinh đẹp.

Cô gái cũng vậy tò mò âm thầm trộm đánh giá anh ta.

Cô có chút không ngờ tới, người liên lạc với cô lúc nãy lại còn trẻ tới như vậy.

Taxi chạy một đường, Lâm Mặc cũng không để mắt tới cô gái, mà ánh mắt lại hướng về gương chiếu hậu, trên gương có hai chiếc xe Audi màu đen chạy theo phía sau chiếc taxi.

Đợi tới khi chiếc taxi rẽ hai lần, hai chiếc Audi vẫn ở trên gương chiếu hậu.

Lâm mặc mới cảnh giác có gì đó không đúng, trực tiếp nói với bác tài xế taxi: “Bác tài, dừng xe.”

“Vẫn còn chưa đến khách sạn Vạn Đạt mà.” Bác tài xế taxi lên tiếng.

“Bảo bác dừng thì bác cứ dừng.” Lâm Mặc lạnh lùng nói.

Lúc này bác tài xế mới dừng xe, Lâm Mặc đeo chiếc balo lên, cầm một tờ tiền màu đỏ trực tiếp đưa cho ông ta, “không cần trả lại tiền thừa.”

Nói rồi, kéo cô gái xuống xe.

“Có chuyện gì vậy?”

Cô gái vừa xuống xe liền hỏi.

Lâm Mặc liếc mắt không lập tức đi, phía bên này là trung tâm thương mại, bước đi của anh ta rất nhanh, nhanh chóng bước vào trung tâm thương mại, cô gái vì đi theo bước chân của anh ta không khỏi phải chạy bước nhỏ.

Đợi tới khi bọn họ bước chân vào trung tâm thương mại.

Hai chiếc Audi dừng ở bãi đỗ xe trung tâm thương mại, mấy vệ sĩ mặc tây trang đi giày da và một người phụ nữ già dặn tóc ngắn từ trên xe đi xuống, nhìn thấy bóng hình của Lâm Mặc và cô gái kia không bước vào trung tâm thương mại xong.

Người phụ nữ già dặn tóc ngắn lộ ra một nét cười, “Đợi lâu như vậy, cô gái này cũng không nhịn được nữa rồi sao?”

Nói rồi ra lệnh cho người ở bên cạnh: “Đuổi theo.”

Một hàng người đi về phía cửa trung tâm thương mại.

Trong trung tâm thương mại.

Cô gái đi bên cạnh Lâm Mặc, Lâm Mặc nhanh chóng rẽ vào cửa hàng Uniqlo, cứ như không cần nhìn liền cầm lên một chiếc quần bò và quần áo kiểu nữ.

Một tay kéo cô gái vào phòng thử đồ của cửa hàng Uniqlo, trực tiếp mở miệng nói: “Cho cô thời gian là một phút, cởi hết quần áo ra.”

“Cởi…anh muốn tôi cởi hết quần áo ra.”

Cô gái có chút không muốn, nhìn Lâm Mặc trước mắt cùng với phòng thử đồ, thậm chí còn nghĩ tới video ghi hình trong phòng thử đồ của Uniqlo, có chút do dự.

Lâm Mặc không dài dòng lấy túi xách của cô gái, lục lọi một chút, lấy từ trong ra một chiếc bút máy, xoay vài vòng, lôi ruột bút ra, liền nhìn thấy một vật lấp lánh lấp lánh, phát ra ánh sáng xanh.

Tiếp đó là mở ra thỏi son Chanel, dưới đáy thỏi son cũng có một thứ lấp lánh lấp lánh.

Lâm Mặc mới cương quyết nói: “Cả người cô bây giờ đều là máy theo dõi, đây là lần đầu tiên tôi nói rõ với cô, lần sau tôi yêu cầu cô làm bất cứ chuyện gì, quá một phút nếu cô không làm theo, tôi sẽ trực tiếp đi luôn.”

Lúc này, cô gái lập tức hiểu ra, trên người cô không chỉ có một chiếc máy theo dõi, nghĩ tới đây cả người cô đều trở nên hồi hộp lo lắng, cũng có thể nói cô bây giờ vẫn còn trong tầm mắt nhóm người đó?

Cô gái cũng không nhiều lời, trực tiếp cởi sạch quần áo trước mặt Lâm Mặc.

Lâm Mặc nhìn một chút, trên người cô ta có một luồng ánh sáng che phủ, không nói nhiều, trực tiếp đưa quần áo trong tay cho cô ta, “Thay đi.”

Không tới nửa phút, quần áo đã được thay xong.

Hai người nhanh chóng đi ra khỏi phòng thử đồ.

Lâm Mặc vứt 400 tệ cho nhân viên thu ngân, trong lúc nhân viên thu ngân và nhân viên tiếp thị tỏ vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt thì trực tiếp rời đi.

“Đợi chút, còn chưa làm hóa đơn!”

Nhân viên thu ngân gấp rút đứng dậy, đuổi theo, liền phát hiện bóng hình một nam một nữ đó đã không còn thấy đâu.

“Thật là kỳ lạ.”

Nhân viên thu ngân cầm 400 tệ, nhân viên tiếp thị bên cạnh tới nói: “Bao nhiêu tiền?”

“400 tệ, quần áo họ mặc trên người và quần bò có giá là bao nhiêu.” Nhân viên thu ngân hỏi.

Nhân viên tiếp thị nói: “Vừa đúng 400 tệ.”

“Hai người này vội đi đầu thai à, để người ta quẹt mã cũng không cho, thật là bái phục.” nhân viên thu ngân tức giận phàn nàn, đưa tay cầm lấy hàng bán ra.

Liền đúng lúc này…

“Bịch bịch bịch bịch…”

Một loạt tiếng bước chân truyền tới, nhân viên thu ngân ngẩng đầu lên nhìn, liền nhìn thấy một người phụ nữ tóc ngắn mặc một bộ đồ chuyên nghiệp khí chất cao ngạo lạnh lùng đem theo mấy người đàn ông mặc tây trang bước tới, trực tiếp đi về phía phòng thử đồ.

Nhân viên tiếp thị phía bên cạnh đi theo: “Các vị cần gì ạ?”

Nhóm người đó không hề trả lời, mà mở cửa trước khi tiến vào phòng thử đồ đó, phát hiện trên mặt đất là một đống quần áo vừa cởi ra lúc nãy, bên trong còn có một chiếc bút máy bị mở ra, thỏi son Chanel, cùng với hai thứ phát ra ánh sáng màu xanh lấp lánh.

“Chạy mất rồi!”

Người phụ nữ tóc ngắn nói thầm một tiếng, ngồi xổm xuống, nhặt lên thứ đang phát ra ánh sáng màu xanh, từ từ nói: “Xem ra chúng ta gặp phải đối thủ rồi, gặp được người đàn ông đi cùng với Lâm An An này, có chút đặc sắc.”

“Vậy tiếp theo phải làm sao?” Người đan ông mặc tây trang ở bên cạnh hỏi.

“Không sao hết.” Người phụ nữ tóc ngắn đứng dậy nói: “Thực hiện một kế hoạch khác.”

“Vâng.”

Nói rồi, một hàng người rời khỏi phòng thử đồ.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 157

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.