Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản kích 1

Phiên bản Dịch · 1068 chữ

Tuy nhiên, hắn vẫn không phản bác ngay, chủ yếu là vì đối phương đã đoán đúng thời hạn hợp đồng của hắn, lúc này hắn mà lên tiếng sẽ càng bị phản quyết ác hơn.

Cô gái rõ ràng bị lời nói của đối phương làm cho sợ hãi, cô rụt rè liếc nhìn Hề Dạ: “Không... Không thể nào!”

Hề Dạ đang định mở miệng thì đối phương đã nói trước: "Cho dù điều đó không xảy ra, cho dù những gì hắn nói là sự thật, vậy thì cô thực sự định quyết định một cách qua loa như thế à?”

"Đúng vậy... Vì sao không chọn? Lương cao như thế cơ mà...” Cô gái yếu ớt nói.

Lúc này, nơi đây ồn ào đã thu hút rất nhiều người xem, chẳng mấy chốc nơi đây đã bị bao vây, nhìn thấy tình hình này, trong lòng Hề Dạ thắt lại. Hắn biết lần này nếu không xử lý tốt sẽ không thể thu hút được nhân tài nữa!

Tên khốn kia rõ ràng là cố tình!

Mẹ kiếp, hắn có gây thù chuốc oán gì với anh ta đâu chứ?

“Thế nên mới nói, mấy người trẻ các cô ngây thơ thật đấy, lúc tốt nghiệp các giáo sư không dạy các cô chút kỹ năng sống ngoài xã hội à?”

Quả nhiên, khi nhìn thấy càng ngày càng nhiều người chú ý đến bên này, ánh mắt của Lãnh Chúa sát vách sáng lên, lập tức càng nói to hơn.

“Tìm việc chỉ nhìn vào tiền lương thôi à? Tôi hỏi mọi người ở đây, nếu như ở đây cho mọi người một tháng 5000, bên đại lãnh chúa thì chỉ cho 2000, mọi người sẽ chọn nơi nào?”

Những người tụ tập xung quanh đều sửng sốt, mặc dù không nói gì, nhưng rõ ràng phần lớn mọi người đều lén lút liếc nhìn vị trí của đại lãnh chúa trong đại sảnh, rõ ràng là bọn họ ưa thích loại thực lực thành thục như vậy!

Nhìn thấy bộ dáng của mọi người, lãnh chúa kia càng thêm kiêu ngạo nói tiếp: “Khi lựa chọn thế lực, mọi người không chỉ nên nhìn vào mức lương ban đầu trước mắt mà còn phải nhìn vào triển vọng. Một thế lực thành thục có thể mang lại cho mọi người một môi trường ổn định hơn, công bằng hơn. Đây cũng là lý do tại sao hầu hết mọi người đều ưu tiên cho các lãnh chúa lớn, những lãnh chúa nhỏ...đặc biệt là một số lãnh chúa nhỏ mới bước vào giai đoạn phát triển thì không có thực lực ổn định. Nếu như những lãnh chúa nhỏ đó vô tình gặp phải một số quái vật vũ trụ hoặc hải tặc giữa các vì sao, chúng sẽ biến mất ngay lập tức, tính mạng còn chẳng giữ nổi, lấy đâu ra tiền mà kiếm!”

Vẻ mặt của mọi người trở nên nghiêm túc khi nghe điều này, và mọi người ngay lập tức tỏ ra tin tưởng sâu sắc với điều đó.

“Cô gái, cô có muốn sang chỗ tôi không?” Thấy cô gái kia càng lúc càng do dự, Lãnh chúa bên cạnh Hề Dạ cuối cùng cũng lộ ra cái đuôi hồ ly. Anh ta cười hiền từ nói: “Mặc dù chỗ tôi cũng không phải thế lực lớn, nhưng cũng là bắt đầu thành hình rồi, Chủ chính tinh đã xin liên bang thẩm định cấp sáu, xung quanh có hơn chục tinh hệ, chống cự hung thú cấp mười không vấn đề. Ở chỗ tôi, cô hoàn toàn có cơ hội phát triển!”

Cô gái kia nghe thế thì do dự, thận trọng hỏi: “Lương chỗ anh là bao nhiêu?”

"Một ngàn rưỡi!" Người kia nhếch miệng cười nói.

Xung quanh có tiếng la ó.

Người lãnh chúa kia một mặt không thèm để ý nói: “Như tôi vừa nói rồi, những người mới ra trường như các cô các cậu không nên quá chú trọng đến mức lương khởi điểm, mà nên có tầm nhìn dài hạn hơn. Khi mới ra khỏi xã hội, chủ yếu cần tích lũy kinh nghiệm để giàu cho bản thân, để có được nhiều cơ hội hơn." Mọi người là người mới thì tôi không thể trả cao được, nhưng khi mọi người bộc lộ được tài năng thì tất nhiên tôi sẽ không keo kiệt. Tôi còn có thể tạo điều kiện cho mọi người đi học thêm để nâng cao nghiệp vụ.”

Cô gái kia nghe được lời này liền rất hưng phấn, vốn dĩ cô muốn kiếm tiền thật nhanh, nhưng bây giờ cảm thấy cũng nên tích lũy chút kinh nghiệm, nếu không, để bỏ lỡ thời gian hoàng kim thì sau này cô cũng chỉ có thể giống như cha mẹ mình, chỉ có thể là một giáo viên bình thường trong suốt quãng đời còn lại.

Hề Dạ nghe đối phương thao thao bất tuyệt thì không nói một lời, từ đầu đến cuối đều duy trì trầm mặc.

Sau khi được thuyết phục, cô gái kia ngập ngừng nhìn bản hợp đồng mà Hề Dạ đưa cho mình. Cô không hề mở ra, mà nhỏ giọng thì thầm: “Lãnh... Lãnh chúa đại nhân, kỳ hạn hợp đồng của anh... là bao lâu?”

"Một trăm năm!"

Hề Dạ gọn gàng dứt khoát nói.

Hợp đồng trong tay đối phương, dù muốn thay đổi cũng không thể thay đổi, nếu bây giờ nói thời hạn hợp đồng có thể thương lượng thì càng chứng tỏ hắn chột dạ. Thế nên, Hề Dạ dứt khoát duy trì thái độ như cũ.

Xung quanh lại vang lên những tiếng la ó, lãnh chúa kia càng thêm kiêu ngạo, tuy không nói nhưng trong mắt lại tràn ngập ý: Nhìn xem, tôi nói không sai mà!

Nghe vậy, bàn tay đang cầm hợp đồng của cô gái kia hơi siết chặt lại, nói tiếp: “Lãnh chúa đại nhân, có thể cho tôi biết tình hình thế lực hiện tại của anh không?”

Ở giai đoạn đầu, chỉ có một tinh cầu cấp tám và một nhóm thổ dân.”

Hề Dạ lại nói sự thật, chuyện này không cần phải nói dối, dù sao cũng có thể bị phát hiện, thà nói một cách công khai còn hơn.

Bạn đang đọc Tôi Có Một Đám Người Chơi Địa Cầu (Bản Dịch) của Đệ Thất Cá Ma Phương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miraxi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.