Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương lỗi vui lòng bỏ qua

Phiên bản Dịch · 1072 chữ

Cuốn sách rách đó?

Nói thật, một đống sách cao chất ngất như vậy, bên trong rốt cuộc có hay không cuốn sách gọi là Đảo Ngôn Thần thánh học thì Phương Hằng cũng không rõ.

Hơn nữa bây giờ bên trong hành lang Trầm Luân bao phủ khí tức thế giới chết, chỉ dựa vào hắn?

Cho dù có cộng thêm một trăm Đàm Sóc với một ngàn Lý Thiếu Cường cũng không đủ chết!

Vậy nên, đạo sư Pushy đang ám thị cho mình chuyện gì?

Ám thị mình quay lại hành lang Trầm Luân xem xem?

Phương Hằng sờ sờ dưới cằm.

Hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc cũng nghĩ không thông, nhưng hai người cũng cảm thấy không đúng, bọn họ nhìn nhau một cái, hỏi: “Ông chủ Phương à, chúng ta thực sự quay lại bên trong xem chút à?”

“Ta cũng...”

Phương Hằng đang nói đột nhiên nhíu mày lại.

Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng xì xì xì.

“Xì xì xì...”

Cảm giác và tri giác của Phương Hằng rất nhạy bén, hắn bỗng chốc quay đầu nhìn về hướng truyền đến âm thanh.

Đó là...

Phương Hằng nheo mắt lại chỉ còn một khe hở.

Hắn kinh ngạc phát hiện ra, bụi phấn vốn dĩ rơi vãi khắp mặt đất lại có khí tức vong linh hơi yếu.

Vun vỡ mà Cốt Thần Điện để lại sau khi nổ tung?!

Phương Hằng trong lòng kích động.

Sự giao động của dòng sức mạnh khí tức này, hắn rất quen thuộc, quả thực có liên quan đến Cốt Thần Điện.

“Này, ông chủ Phương, tay ngươi sao vậy?”

Lý Thiếu Cường đột nhiên chú ý đến tay phải của Phương Hằng có vấn đề, vẻ mặt hắn kì lạ, đi đến bên cạnh Phương Hằng quan sát, liền hỏi nhỏ.

“Ử?”

Phương Hằng nghe vậy liền dơ tay phải lên kiểm tra.

Hắn giờ mới chú ý đến, không biết bắt đầu từ bao giờ, hoa văn màu đen lúc trước ở trên cánh tay phải giờ lại hiện lên rõ ràng lẫn nữa.

“Xì xì xì...”

Vừa dơ tay, bụi mịn ở xung quanh lại lần nữa xuất hiện phản ứng yếu ớt.

Ý?

Chẳng lẽ mảnh vụn của Cốt Thần Điện lại có cảm ứng với tay của mình?!

Phương Hằng suy đoán trong lòng, hắn thử dơ tay phải lên, rồi tập trung tinh lực vào đó.

“Xì xì xì xì xì...”

Có rồi!

Chịu sự ảnh hưởng của sức mạnh phù văn trên cánh tay phải của Phương Hằng, bụi mịn rơi vãi khắp nơi trên mặt đất nhanh chóng tập trung lên phía trước!

Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc kinh ngạc phát hiện ra, vô số hạt bụi trên mặt đất nhanh chóng bay lên, ngưng tụ trước lòng bàn tay tay phải đang dơ lên của Phương Hằng.

Xì xì xì!!

Dưới sức kéo của sức mạnh mà Phương Hằng chưa biết, bụi mịn nhanh chóng ngưng tụ thành từng mảnh nhỏ của Cốt Thần Điện!

Mảnh vỡ Cốt Thần Điện đang trôi nổi giữa không trung, rất nhanh chóng ngưng tụ và khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Cuốn sách rách đó?

Nói thật, một đống sách cao chất ngất như vậy, bên trong rốt cuộc có hay không cuốn sách gọi là Đảo Ngôn Thần thánh học thì Phương Hằng cũng không rõ.

Hơn nữa bây giờ bên trong hành lang Trầm Luân bao phủ khí tức thế giới chết, chỉ dựa vào hắn?

Cho dù có cộng thêm một trăm Đàm Sóc với một ngàn Lý Thiếu Cường cũng không đủ chết!

Vậy nên, đạo sư Pushy đang ám thị cho mình chuyện gì?

Ám thị mình quay lại hành lang Trầm Luân xem xem?

Phương Hằng sờ sờ dưới cằm.

Hai người Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc cũng nghĩ không thông, nhưng hai người cũng cảm thấy không đúng, bọn họ nhìn nhau một cái, hỏi: “Ông chủ Phương à, chúng ta thực sự quay lại bên trong xem chút à?”

“Ta cũng...”

Phương Hằng đang nói đột nhiên nhíu mày lại.

Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng xì xì xì.

“Xì xì xì...”

Cảm giác và tri giác của Phương Hằng rất nhạy bén, hắn bỗng chốc quay đầu nhìn về hướng truyền đến âm thanh.

Đó là...

Phương Hằng nheo mắt lại chỉ còn một khe hở.

Hắn kinh ngạc phát hiện ra, bụi phấn vốn dĩ rơi vãi khắp mặt đất lại có khí tức vong linh hơi yếu.

Vun vỡ mà Cốt Thần Điện để lại sau khi nổ tung?!

Phương Hằng trong lòng kích động.

Sự giao động của dòng sức mạnh khí tức này, hắn rất quen thuộc, quả thực có liên quan đến Cốt Thần Điện.

“Này, ông chủ Phương, tay ngươi sao vậy?”

Lý Thiếu Cường đột nhiên chú ý đến tay phải của Phương Hằng có vấn đề, vẻ mặt hắn kì lạ, đi đến bên cạnh Phương Hằng quan sát, liền hỏi nhỏ.

“Ử?”

Phương Hằng nghe vậy liền dơ tay phải lên kiểm tra.

Hắn giờ mới chú ý đến, không biết bắt đầu từ bao giờ, hoa văn màu đen lúc trước ở trên cánh tay phải giờ lại hiện lên rõ ràng lẫn nữa.

“Xì xì xì...”

Vừa dơ tay, bụi mịn ở xung quanh lại lần nữa xuất hiện phản ứng yếu ớt.

Ý?

Chẳng lẽ mảnh vụn của Cốt Thần Điện lại có cảm ứng với tay của mình?!

Phương Hằng suy đoán trong lòng, hắn thử dơ tay phải lên, rồi tập trung tinh lực vào đó.

“Xì xì xì xì xì...”

Có rồi!

Chịu sự ảnh hưởng của sức mạnh phù văn trên cánh tay phải của Phương Hằng, bụi mịn rơi vãi khắp nơi trên mặt đất nhanh chóng tập trung lên phía trước!

Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc kinh ngạc phát hiện ra, vô số hạt bụi trên mặt đất nhanh chóng bay lên, ngưng tụ trước lòng bàn tay tay phải đang dơ lên của Phương Hằng.

Xì xì xì!!

Dưới sức kéo của sức mạnh mà Phương Hằng chưa biết, bụi mịn nhanh chóng ngưng tụ thành từng mảnh nhỏ của Cốt Thần Điện!

Mảnh vỡ Cốt Thần Điện đang trôi nổi giữa không trung, rất nhanh chóng ngưng tụ và khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Bạn đang đọc Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch) của Đế Quốc Hắc Thiết Chiến Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kklbb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Snowagle90
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.