Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 48: Nhiệm vụ đầu tiên hoàn thành

Tiểu thuyết gốc · 1524 chữ

"Ngươi..ngươi là tên kia..."

Nhìn Number 17: Laviathan Dragon đem người cuối cùng tiêu diệt về sau, Tạ Văn Phú một mặt tái nhợt, sợ hãi nhìn xem Nguyễn Phàm đang đeo mặt nạ.

"Ha-ha-ha.."

Âm thanh lạnh lùng tiếng cười làm cho Tạ Văn Phú trái tim oa lạnh oa lạnh, hắn không ngờ người giết hắn vậy mà là kẻ mà mình đang điều tra ba ngày qua.

Nghe nói thư ký đã tra ra thân phận của người này, nhưng chưa kịp triển khai hành động, người ta đã tự đưa tới cửa, chính xác hơn là tới cửa lấy mạng hắn.

Nhưng cầu sinh dục làm cho hắn ngay lập tức phản ứng lại, hai đầu gối vội vàng quỳ xuống, một mặt khóc lóc mở miệng cầu xin," Đại hiệp, tha cho ta một mạng, ta còn có vợ con ở nhà cần chiếu cố, người kia ra bao nhiêu tiền ta trả gấp đôi...không gấp năm lần, cầu xin đại hiệp tha ta một mạng."

Nguyễn Phàm lạnh lùng nhìn trên mặt đất Tạ Văn Phú nở nụ cười, hắn nói ra một câu làm cho Tạ Văn Phú sắc mặt tái nhợt.

Nhìn Tạ Văn Phú mất hồn lạc phách quỳ ở nơi đó, hắn phất tay một cái, Laviathan Dragon ngay lập tức tiễn đưa Tạ Văn Phú xuống địa ngục.

Kết giới cũng được thu hồi, nhìn năng lượng còn sót lại trên quyết đầu bàn, Nguyễn Phàm khẽ lắc đầu.

Kết giới này được tạo ra nhờ quyết đấu bàn được đeo trên tay của hắn, nếu giữa trận đấu mà năng lượng hết trước thì có khả năng mục tiêu sẽ chạy thoát, cơ hội giết chết rất khó.

Đem thi thể của mục tiêu ném vào một cái túi, hắn có thể thấy được thi thể của Tạ Văn Phú vậy mà từ từ thu nhỏ lại.

Nguyễn Phàm ánh mắt không khỏi lóe ra dị sắc, không gian trữ vật thật là thần kỳ, không biết sao có thể chế tạo ra được.

Nguyễn Phàm đi tới một tiệm cà phê vô cùng ít khách, chỉ có hai ba cập đôi đang ngồi với nhau hẹn hò.

"Anh em khỏe chứ."

Phục vụ viên nhiệt tình mỉm cười hồi đáp," Mời quý khách đi theo ta."

Sau khi đi qua màn phía sau, phục vụ viên liền từ tay Nguyễn Phàm tiếp nhận cái túi nhỏ.

"Nhiệm vụ hoàn thành."

"Ân, làm rất tốt, đây là tổ chức tiền lương tháng này."

Phục vụ viên tiếp nhận cái túi, sau khi xem xét liền nở nụ cười hài lòng, ngay sau đó cầm một tấm thẻ đưa cho Nguyễn Phàm.

"Lão đại rất thưởng thức tốc độ làm nhiệm vụ của ngươi, cho nên kêu ta cho ngươi ứng tiền lương trước."

"Ân, giúp ta chuyển lời với lão đại một tiếng cảm ơn."

Nhưng trong lòng hắn lại ngưng trọng lên, không ngờ hắn vừa hoàn thành nhiệm vụ, không biết tên lão đại đã biết, phải biết hắn cách vừa làm xong nhiệm vụ chưa tới một tiếng.

Hai người cũng không nói nhiều, Nguyễn Phàm liền rời khỏi tiệm cà phê.

Trong một căn phòng tối.

"Hắn có biểu hiện gì bất thường sao."

Một âm thanh không biết là nam hay nữ vang lên, Phục vụ viên cúi đầu, lắc đầu mở miệng nói rằng," Không thưa lão đại, thái độ của hắn rất bình thản."

"Vậy sao."

Theo một chút ánh sáng yếu ớt chiếu vào mặt của người kia, lúc này mới thấy rõ khuôn mặt của kẻ gọi là lão đại.

Là một nữ nhân vô cùng khiêu rợi ngồi trên một cái ghế, dung nhan này cho dù là nam hay nữ cũng phải vì đó thất thần.

"Ngươi lui xuống trước đi."

Huỳnh Hân mở miệng nói ra, phục vụ viên cung kính lui xuống.

"Thật là không đơn giản a."

Âm thanh cười khẽ vang lên.

...

Năm 2425 tháng 8 ngày 14 chủ nhật

Sáng sớm hôm sau, một nơi dã ngoại cảnh sắc vô cùng tươi mát, Hà Du một mặt vẫn còn chưa tĩnh ngủ từ trong liều ra ngoài.

"Mọi người mau dậy, trời sắp sáng rồi."

Nàng đi tới từng liều của mỗi người lung lây, không bao lâu ba nam nhân cũng từ trong liều chui ra.

Nhìn đồng hồ thời gian đã là 4 giờ sáng, mọi người lên tinh thần thu thập liều của mình, sau đó là vệ sinh cá nhân.

Lúc này Trần Khải từ trong ba lô của mình lấy ra vô số dụng cụ đồ bếp, Tương Kiến lúc này mở miệng nói rằng," Trần Khải, cơm cà ri nhớ bỏ nhiều ớt vào, ta muốn ăn cay."

"Không được, ăn cay không tốt cho nữ hài tử."

Trần Khải cái thìa trong tay không có dừng lại mở miệng nói rằng," Ờ ngươi ăn ngươi tụ thêm vào, ta cũng không thích ăn cay."

Tương Kiến bĩu môi, bắt đầu thu thập liều của mọi người vào ba lô.

Nguyễn Phàm thì đang dọn bàn ghế ra ngoài, chén đũa để lên bàn, ngay sau đó hắn pha cho mỗi người một tách cà phê nóng để lên bàn.

Ngày hôm qua cùng hai tên bảo tiêu quyết đấu thắng lợi, hắn lại có thêm 40 điểm quyết đấu, cộng thêm 50 điểm quyết đấu còn lại là 90 điểm quyết đấu.

Đây chính là phần nhỏ lý do một trong hắn muốn gia nhập vào Hắc Sát Hội nguyên nhân.

Bữa sáng làm xong cũng đã 5 giờ sáng, mọi người bắt đầu ngồi vào bàn ăn cơm cà ri do Trần Khải nấu.

"Oa, Trần Khải ngươi làm cơm Cà ri ăn thật ngon."

Hà Du vừa ăn một miếng cơm cà ri liền che miệng kinh hô lên tiếng, Nguyễn Phàm cũng hai mắt tỏa sáng nhìn cà ri trong dĩa của mình.

"Vậy sao, vậy thì ăn nhiều vào, ta làm rất nhiều."

Tương Kiến không nói lời nào cấm đầu ăn, mọi người vừa ăn xong một muỗng thì hắn đã thêm một dĩa.

"Tương Kiến sức ăn thật lợi hại."

Nguyễn Phàm nhìn Tương Kiến không khỏi khen một câu.

Sau khi ăn xong, Hà Du phụ trách rửa chén, Trần Khải cùng Nguyễn Phàm thì thu toàn bộ đồ vật vào trong ba lô, Tương Kiến thì phụ trách đeo ba lô cho nên cũng không cần hắn làm cái gì, dù muốn làm cũng làm không được.

"No quá đứng dậy không được rồi."

Tương Kiến như con heo nằm trên mặt đất.

6 giờ cả nhóm lúc này mới tiếp tục men theo con đường núi tiếp tục xuất phát, trước mặt của bọn hắn là một khu rừng rậm rạp, Hà Du mở máy tính sách tay xem xét đường đi.

"Chúng ta từ phía này xuất phát, đi được 3 km sẽ phát hiện một cái thác nước, nếu leo lên thác nước đó sẽ rút ngắn lộ trình hơn.

Hà Du tay chỉ về phía trước mở miệng nói ra, Tương Kiến đã đeo ba lô ở trên lưng, cả nhóm lúc này mới tiến vào khu rừng.

3 km nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng đi trong rừng rất tốn thời gian, cho nên phải mất gần một tiếng mới nhìn thấy thác nước trên bản đồ.

"Là cái thác nước này sao."

Hà Du ngẫng đầu nhìn lên phía trên nhìn, Nguyễn Phàm ngay lập tức đeo lên quyết đấu bàn, từ sau lưng từ trong bộ bài rút ra một lá bài đặt lên quyết đấu bàn mở miệng nói rằng," Nó cao như vậy chỉ có thể bay lên thôi."

"Xuất hiện. Number 17: Laviathan Dragon."

Rống...

Vừa xuất hiện, Laviathan liền gầm lên một tiếng thị uy, một đầu liền đâm vào bên trong thác nước.

Đợi một lúc sau, Laviathan mới từ trong chui ra ngoài, Tương Kiến nhìn nó mở miệng nói rằng," Laviathan, ngươi giúp chúng ta leo lên trên."

Nhưng Laviathan một cái cũng không nhìn hắn một mắt, ở trong miệng nó lúc này ngậm một đàn cá, đang thưởng thức mỹ vị.

"Thật là một con rồng tham ăn."

Thấy không bị nó để ý, Tương Kiến khó chịu bĩu môi, Hà Du đi tới sờ vào chân nó nở nụ cười nói," Làm ơn nha Laviathan, giúp chúng ta leo lên trên có được hay không."

Âm thanh ôn nhu làm cho Laviathan cúi đầu xuống nhìn, nó lúc này mới đưa đầu tới ủi ủi về phía Hà Du.

"A dát..."

Laviathan kêu lên một tiếng đáp lại, Tương Kiến lần này càng khó chịu," Không chỉ là một con rồng tham ăn, mà còn là một con sắc quỷ rồng."

Bốn người lần lượt leo lên lưng của Laviathan Dragon, Nguyễn Phàm nhẹ nhàn vỗ vào lưng nó ra hiệu, Laviathan lập tức vỗ mạnh hai cánh, cả người lập tức hướng phía trên thác nước lao lên.

Bạn đang đọc Toàn Dân Rút Thẻ: Bắt Đầu Sở Hữu Number 107! sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.