Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 41: Mục tiêu núi Tai Đô, Trên tàu quyết đấu

Tiểu thuyết gốc · 1574 chữ

9 giờ.

Khu vực tàu cao tốc số 21.

"Nguyễn Phàm, ở bên này."

Nguyễn Phàm vừa đặt chân vào chỗ chờ, Hà Du âm thanh ở một bên vang lên, hắn đưa mắt nhìn tới liền thấy ba người Trần Khải Tương Kiến cùng Hà Du đang ngồi trong một quán nước.

"Các ngươi đến sớm thế, 10 giờ mới xuất phát mà."

Nguyễn Phàm ngồi xuống mở miệng nói, Tương Kiến hưng phấn mở miệng nói rằng," Chỉ tại Trần Khải nói có chút không chờ đợi kịp."

Trần Khải cho Tương Kiến một cái ánh mắt khinh bỉ, ai là người lôi kéo hắn đi sớm.

Nguyễn Phàm chỉ mỉm cười cũng không nói, Hà Du lúc này cầm ra một cái máy tính đặt lên bàn mở miệng nói rằng," Vào chính đề này."

Ba người Trần Khải cũng ngồi sát tới, Hà Du ngay lập tức mở địa đồ ra, nàng lúc này chỉ vào màng hình mở miệng nói ra," Đây là khu vực tàu cao tốc số 21, chúng ta sẽ dùng tàu cao tốc xuất phát tới núi Tai Đô, mà đạo quán tổng bộ Cà Mau nằm ở đường 150, cho nên chúng ta chỉ cần băng qua núi Tai Đô có thể tiết kiệm vô số thời gian."

Ba người gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, núi Tai Đô là một ngọn núi rất cao, nhưng lại có đường có thể băng qua bên kia, cho nên rất thuận lợi.

"Trước hết chúng ta vượt qua núi Tai Đô đến Đường 101 rồi tính tiếp, bây giờ Tương Kiến ngươi đi đặt vé tàu đi."

Trần Khải mở miệng nói ra, Tương Kiến đứng dậy mở miệng nói rằng," Việc này giao cho ta."

10 giờ.

Chuyến tàu xuất phát đi núi Tai Đô cuối cùng cũng xuất phát, bốn người lúc này đã lên tàu số 9, bọn họ đang tìm chỗ ngồi của mình.

Tàu siêu tốc này quả nhiên rất lớn, bên trong có vô số tiện lợi, từ phòng ăn, vui chơi, thậm chí còn có sân quyết đấu dành cho bài thủ.

"Chuyến tàu này sẽ dừng chân có hai trạm, mỗi trạm dừng khoảng vào 30 phút sẽ tiếp tục xuất phát, cho nên ước chừng 3 ngày là sẽ tới núi Tai Đô.

Trần Khải sao khi ngồi xuống mở miệng tính toán nói cho mọi người biết thời gian lúc nào sẽ tới địa điểm, Tương Kiến gãi đầu không hiểu mở miệng hỏi," Trần Khải, tại sao ngươi lại chắc chắn như thế."

Trần Khải chỉ chỉ cái đầu của mình mở miệng nói rằng," Dùng cái đầu."

"Quả nhiên không hổ là học bá của lớp, ta phải dùng máy tính mới có thể tính ra."

Hà Du mỉm cười cầm máy tính đưa ra cho mọi người xem công thức, Tương Kiến nhìn vô số phức tạp được ghi ở trong máy tính chỉ cảm thấy đầu có chút hỗn loạn.

Tốc độ tàu cao tốc quả nhiên rất nhanh, nhưng lại không cảm giác được sự rung chuyển khi tàu di động, quả nhiên khoa học gì cũng có thể làm được.

5 giờ chiều.

Sau khi ăn cơm xong, Tương Kiến ngồi ngã vào ghế một mặt thỏa mãn mở miệng nói rằng," Đồ ăn ở đây thật tuyệt, ta còn có thể ăn thêm hai bát nữa."

"Tương Kiến, ăn nhiều quá bụng sẽ căng ra đó."

Hà Du ưu nhã lao miệng rồi nói, Tương Kiến không cho là đúng mở miệng nói rằng," Nói bậy, bụng ai căng ta không biết, chứ bụng ta sẽ không căng."

Trần Khải nhìn Nguyễn Phàm đang lây hoay bộ bài của mình liền tò mò bu lại nhìn, hắn kinh ngạc mở miệng nói rằng," Nguyễn Phàm, bộ bài này từ đâu ra, bộ bài của ngươi đâu."

Hai người Tương Kiến Hà Du cũng hứng thú nhìn tới, Nguyễn Phàm mỉm cười mở miệng nói rằng," Bí mật."

Ba người Trần Khải yên lặng, bọn họ cũng không hỏi thêm, Nguyễn Phàm không nói sẽ có lý do của hắn, ai mà chẳng có bí mật riêng.

8 giờ tối.

"Không chơi, không chơi nữa.."

Hà Du bị Nguyễn Phàm ngược có chút phá vỡ tâm linh làm nàng giận dỗi cầm bộ bài trên bàn trở về, ngồi ở bên xem cuộc vui hai ngươi tâm tình cũng có chút băng, bọn họ cũng bị Nguyễn Phàm chiến thuật ngược không nhẹ.

"Nguyễn Phàm, ngươi là quái vật sao, đấu với ngươi một chút lợi lộc đều không chiếm được."

Tương Kiến tức giận vỗ bàn một cái mở miệng nói, Nguyễn Phàm mỉm cười thu bộ bài vào sau thắt lưng mở miệng nói rằng," Chỉ là may mắn mà thôi.

Tin ngươi mới sợ.

Ba ngưởi đồng thời cho hắn một cái liết mắt, lúc này hai người vừa đi vừa nói âm thanh truyền vào tai của bốn người," Đi mau, quyết đấu giao hữu sắp bắt đầu."

Quyết đấu giao hữu.

Nghe được bốn chữ, bốn người Nguyễn Phàm cũng có chút hứng thú, đang lúc bọn họ cũng không có việc gì, liền cả nhóm cùng nhau hướng toa chính giữa đi.

Sân quyết đấu.

Nguyễn Phàm bọn người vừa tới đã cảm thấy vô cùng náo nhiệt, bọn họ được người hướng dẫn dẫn đi tới một bàn bốn chỗ ngồi ngồi xuống.

"Không biết bốn vị tiểu hữu cần dùng gì."

Bốn người tiện thể gọi đồ uống, người hướng dẫn liền lui xuống.

Ở trên sân khấu, một âu phục nam cầm miro thân thiện hướng mọi người mở miệng nói rằng," Chúc quý khách một buổi tối thật là vui vẻ, mọi người cùng nhau thưởng thức những trận đấu do các bài thủ trên chuyến đi lần này."

Ở phía dưới mọi người đều nhiệt tình vỗ tay, âu phục nam mỉm cười mở miệng nói rằng," Hình thức quyết đấu rất đơn giản, mọi người có 10 phút để đăng ký ghi danh để tham gia, các cập đấu sẽ được hệ thống ngẫu nhiên chọn lựa, 10 phút ghi danh bắt đầu."

Tiếng nói của âu phục nam vừa dứt, trên màng hình hệ thống liền bắt đầu đếm ngược, các bài thủ có mặt ở đây đều cúi đầu cầm điện thoại hoặc máy tính vào trang wed để đăng ký.

"Trần Khải, Nguyễn Phàm, Hà Du các ngươi muốn tham gia sao."

Tương Kiến lấy điện thoại ra nhìn ba người mở miệng hỏi, Trần Khải lắc đầu, Hà Du mở miệng nói rằng," Ta không tham gia."

Nguyễn Phàm đang lúc muốn thử bộ bài vừa mới đạt được liền cầm điện thoại bắt đầu ghi danh.

10 phút rất nhanh liền trôi qua, âu phục nam lúc này cũng một lần nữa lên đài mở miệng nói rằng," 10 phút đã hết, quý khách hãy hướng lên màn hình để quan sát các cập đấu của buổi tối hôm nay."

Trên màng hình, ngay lập tức xuất hiện vô số hình ảnh, sau đó các hình ảnh bị xáo trộn lại, kết quả liền ra.

"Đối thủ của ta gọi là Xích Luyện."

Tương Kiến nhìn xem đối thủ của mình mở miệng nói rằng, trận đấu của hắn bắt đầu ở trận thứ 5.

Nguyễn Phàm cũng nhìn tới đối thủ của mình, người này cho dù ở trong đám người cũng rất dễ nhận ra, là một thanh niên tốc vàng.

Thanh niên tốc vàng lúc này cũng đi tới trước mặt Nguyễn Phàm, hắn mỉm cười mở miệng chào gọi," Rất vui được gặp mặt, ta gọi Dương Quá."

Nguyễn Phàm đưa tay cùng Dương Quá nắm tay cũng tự giới thiệu," Rất vui được làm đối thủ của ngươi, ta gọi Nguyễn Phàm."

"Chúng ta ở trận đấu gặp."

Dương Quá cũng không nói thêm cái gì liền quay người trở về chỗ ngồi, Hà Du nhìn Dương Quá hai mắt tỏa sáng nói," Thật là đẹp trai."

Dương Quá xác thực vô cùng soái khí, Nguyễn Phàm cũng phải kém hơn hắn một bật về khí chất.

"Thôi thôi bà cố, người ta đã đi rồi."

Tương Kiến có chút ghét bỏ mở miệng nói rằng, Hà Du cũng không nuông chiều hắn, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn lại.

Chớp mắt, trận đấu cũng đã tới phiên Tương Kiến, hắn ngay lập tức đứng dậy bước lên sân đấu.

"Tiếp theo là trận thứ 5, giữa bài thủ Xích Luyện và Tương Kiến."

Âu phục nam vừa nói xong, bên dưới mọi người đều vỗ tay hoan hô, Tương Kiến tự tin bước lên sân đấu đứng vào vị trí.

Xích Luyện cũng vào vị trí, âu phục nam nhìn hai người mở miệng nói rằng," Trận đấu bắt đầu."

Xích Luyện rất là lễ phép hướng Tương Kiến hành lễ mở miệng nói," Đắt tội rồi."

DUEL

(Xích Luyện LP 4000)

(Tương Kiến LP 4000)

Ngay lập tức, kết giới liền bao bộc lại toàn bộ sân quyết đấu, hai người cũng đã lắp đặt bộ bài của mình vào quyết đấu bàn.

"Lượt của ta, rút bài."

Xích Luyện từ trong quyết đấu bàn của mình rút ra một lá bài, hắn ngay lập tức mở miệng nói rằng,"

Ps/ cầu truy đọc, đề cử

Bạn đang đọc Toàn Dân Rút Thẻ: Bắt Đầu Sở Hữu Number 107! sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.