Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 35: vs Trần Khải, Tương Kiến, Hà Du

Tiểu thuyết gốc · 1627 chữ

Hắn lúc này mới lên mạng xem vị trí của các đạo quán của các thành phố.

Thành phố Cà Mau đạo quán quán chủ hắn đã quen biết, không chỉ có như thế hắn còn gia nhập Hắc Sát Hội.

Đạo quán Tổng Bộ được xây dựng ở đường 150, nếu muốn thu thập lá bài trắng thì cần phải ở tổng bộ mới được, đó là một loại nghi thức, nghiêm túc mà mọi người công nhận.

Nhưng nếu muốn thu thập lá bài trắng từ tay Phương Ánh Tuyết hắn nghĩ mình có thể sẽ làm được dễ dàng, nàng giống như có ý đồ với hắn.

Bỏ thân thể để tiết kiệm thời gian đi đường coi bộ hắn kiếm lời.

Hắn cũng chỉ là thiếu niên, huyết khí vương cương là không thể tránh khỏi, hắn cũng đối với nàng ôm lòng chiếm hữu ở trong lòng.

Cùng với, hắn phát hiện mình vậy mà chỉ khi cùng nữ nhân cao tuổi hơn hắn nhiều tuổi mới có thể làm cho hắn động tâm, chứ như Hà Du loại nữ sinh hắn chỉ xem nàng là đồng bọn tốt.

Kế tiếp là thành phố Bạc Liêu, nơi đây so thành phố Cà Mau lớn rất nhiều, ở đây có tới 410 đường.

Muốn tới được thành phố Bạc Liêu cần phải băng qua một khu rừng to lớn, nơi đó được gọi là Yêu Nguyện sâm lâm.

Bên trong sinh sống rất nhiều loại tồn tại đáng sợ, nghe nói đã từng có một quái thú từ trong bí cảnh trốn ra ngoài, xâm nhập vào bên trong, cho nên mức độ nguy hiểm của nơi đây rất là lớn.

Không phải chỉ có loài người mới có thể vào bên trong bí cảnh, mà quái thú cũng có thể đi vào thế giới loài người, bây giờ cũng không biết đã có bao nhiêu quái thú kinh khủng đã từ bên trong bí cảnh đi ra.

Nhìn phía trên tổng bộ đạo quán Bạc Liêu nằm ở đường 160, nếu hắn sở liệu cởi Galaxy -Eyes Tachyon Dragon thì cần mất hai tuần thời gian, thậm chí là ít hơn nếu toàn trình đi đường.

Quán chủ ở đây gọi là Cao Chí Nguyên, là một ông lão 70 tuổi, là một Thiên Vương mạnh mẽ.

Nhìn xen hình ảnh của ông lão trong hình, Nguyễn Phàm nhẹ gật đầu, rất có sức sống.

Thành phố An Giang còn được gọi là Thành Phố nước, vì ở nơi đây thấp hơn so với nước biển, cho nên được gọi là thành phố nước.

Ngươi nói tại sao so với nước biển thấp mà không bị cá mập tấn công, đương nhiên là thành quả của việc nhân loại phát triển mấy trăm năm, cùng với khoa học kỹ thuật.

Nhờ thiết bị đã được nghiên cứu cho nên nơi đây phát ra một tần sóng âm làn cho các loài động vật nguy hiểm không dám tới gần, cùng với các bức tường to lớn được xây dựng không cho các loài động vật nguy hiểm có thể tiếng vào, chỉ có những loài cá, hải sản bình thường mới có thể theo đường ống nho nhỏ chui vào được.

Cả thành phố này được nước biển cho bao bộc.

Các kiến trúc nơi đây được xây dựng rất là độc lạ, mặc dù chỉ được làm từ gỗ, nhưng lại kiên cố hơn bê tông, đại đa số nhà được xây ở thành phố này đều là nhà gỗ, nhưng lại rất là đẹp mắt.

Quán chủ ở nơi đây gọi là Trần Thanh Tiêu, là một ngự tỷ hết sức xinh đẹp.

"Thành phố này thật thú vị."

Nguyễn Phàm cảm thán thành phố An Giang thần kỳ, hắn tiếp tục nhìn xuống máy tính.

Thành phố Long Xuyên, nơi đây nằm gần với cực bắc cho nên không khí rất là lạnh, ở đây tuyết rơi rất là bình thường, quanh năm đều bị tuyết bao phủ.

Đạo quán chủ chủ gọi là Tiên, đúng, chỉ có một chữ Tiên, là một nữ nhân với mắt trái có một vét sẹo.

Thành phố Hà Nội, nơi đây được coi là thành phạm tội nhiều nhất trên các thành phố khác, có rất nhiều án mạng với lý do kỳ quái được diễn ra.

Ps\ đố mọi người ý ta nhắc tới đây là cái gì???

Quán chủ ở nơi đây gọi là Tân Thanh Nhất, là một thanh niên soái khí.

Thành phố Hà Nam...

Nguyễn Phàm đống lại máy tính, đại khái tình huống hân đã thâm dò xong, nhìn đã là bốn giờ chiều, hắn cũng nên đi tắm rồi ăn chút gì.

Sau khi tắm xong, Nguyễn Phàm mới từ trên lầu đi xuống, mụ mụ từ hai tiếng trước đã đi ra ngoài, cho nên bây giờ chỉ có hắn một người ở nhà.

Nhưng khi vừa bước xuống nhà, hắn điện thoại liền vang lên, nhìn người điện tới, hắn liền bắt điện thoại nghe," Nguyễn Phàm, chúng ta đã tới trước nhà ngươi."

Âm thanh của Hà Du từ bên trong điện thoại vang lên, Nguyễn Phàm ngoài ý muốn đi ra công bên ngoài nhìn, ba người Trần Khải, Tương Kiến cùng Hà Du đang ở bên ngoài đứng.

Hắn liền nhanh chân đi tới mở cửa nhìn ba người mở miệng hỏi," Ba người các ngươi tới đây làm gì, vào nhà trước đã."

Hắn nhường đường cho ba người vào nhà rồi mới đống cửa lại.

Ngồi ngoài phòng khách, Nguyễn Phàm rót cho ba người ly nước mở miệng hỏi," Nói đi, tìm ta là có chuyện gì."

"Nguyễn Phàm, chuyện của ngươi chúng ta đã biết, chúng ta cũng muốn cùng ngươi du hành."

Hà Du mím môi nhìn Nguyễn Phàm mở miệng nói ra, hai người Trần Khải cùng Tương Kiến cũng gật đầu theo.

Nguyễn Phàm không suy nghĩ liền mở miệng nói rằng," Không được, rất là nguy hiểm, các ngươi vẫn chưa tới tuổi cùng thực lực để đi du hành."

Tương Kiến tức giận mở miệng nói rằng," Ngươi nói cái gì, ngươi cho là chung ta sẽ làm vướng víu ngươi sao."

"Không phải, chỉ là..."

Nguyễn Phàm rất muốn mở miệng nói gì nhưng Trần Khải lúc này đứng dậy mở miệng nói ra," Nếu như ngươi cho là ba người chúng ta không có thực lực, vậy thì đấu một trận đi."

Ba người không biết từ khi nào đã cầm bộ bài của mình lên tay giơ ra hướng Nguyễn Phàm khiêu chiến, Nguyễn Phàm bất đắc dĩ chỉ có thể đáp ứng.

Nhưng ở đây sân bãi quá nhỏ cho một cuộc quyết đấu, ba người lúc này đi tới một công viên gần đó.

Công viên.

"Như đã nói trước, nếu các ngươi thua phải thành thành thật thật trở về đi học."

Nguyễn Phàm lo sợ ba người lật lọng liền mở miệng nói thêm một lần, ba người không nói gì nhẹ gật đầu.

Công viên nơi đây cũng có người lớn tuổi tản bộ, tập thể dục, phát hiện nơi đây vậy mà lại có người muốn quyết đấu liền vay xem.

"Là ba đánh một sao, thật hiếm thấy bà nó ơi."

"Người trẻ tuổi kia có vẻ rất mạnh, mọi người mau mau lấy điện thoại quay lại."

Nghe bà lão nói như thế, có mấy trung niên liền mốc điện thoại ra.

"Xin chào tất cả mọi người, ta là tiểu Nhã, thiên thần của các ngươi đã lên sóng."

Lúc này một thiếu nữ phát sóng trực tiếp âm thanh vang lên, nàng cũng bị trận đấu cho hấp dẫn đi tới.

"Mọi người, chúng ta phát hiện có một trận quyết đấu, không bằng chúng ta dừng chân xem một chút."

Tiểu Nhã hướng máy quay hào hứng mở miệng nói ra, khung chất lúc này cũng lướt qua màng đạn.

"Tiểu Nhã, ta muốn xem ngươi chứ không phải quyết đấu."

"Là ba đánh một sao, không biết là chuyện gì xảy ra."

"Ai quan tâm, có việc vui coi đã may nắm lắm rồi."

Quyết đấu bàn được bốn người đeo lên tay, bộ bài cũng đã được lấp đặt.

DUEL

(Tương Kiến LP 4000)

(Hà Du LP 4000)

(Trần Khải LP 4000)

(Nguyễn Phàm LP 12000)

Kết giới ngay sao đó cũng được bao lại toàn sân, Tương Kiến lúc này bước ra một bước hưng phấn hô," Lượt đầu ta sẽ đi trước, rút bài."

(Tương Kiến Hand(tay) 6)

Tương Kiến từ quyết đầu bàn rút một lá bài lên tay, hắn cầm một lá bài khác mở miệng nói rằng," Ta triệu hồi thường Tripod Fish trong tư thế tấn công."

Hắn giơ lá bài quá thú ra rồi đặt nó lên quyết đấu bàn, ở trên sân một con giống phù du sống ở dưới biển xuất hiện trên sân.

(Tripod Fish, Level 3, tộc Fish, hệ Water, sức tấn công 300, sức phòng thủ 1300)

Tương Kiến lại cầm một lá bài đưa ra trước mặt mở miệng nói rằng," Khi trên sân ta có một quái thú tộc Fish được triệu hồi thường hoặc triệu hồi đặc biệt thành công lên sân, ta có thể triệu hồi đặt biết lá bài này từ trên tay lên sân đấu."

"Xuất hiện đi. Level 3, Shark Stickers trong tư thế tấn công."

Sau khi đặt lên quyết đấu bàn, ở trên sân một con cá từ dưới đất chui lên.

(Shark Stickers, level 3, tộc Fish, hệ Water, sức tấn công 200, sức phòng thủ 1000)

Ps/ cầu truy đọc, đề cử

Bạn đang đọc Toàn Dân Rút Thẻ: Bắt Đầu Sở Hữu Number 107! sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.