Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15: Sinh tử quyết đấu

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

"Ngươi là ai."

Nguyễn Phàm vừa định bước vào trường thì đột nhiên một thân ảnh chắn ở trước mặt hắn, Nguyễn Phàm nhìn người tới nheo mắt lại hỏi.

Bộ An Phú nhìn Nguyễn Phàm trong ánh mắt toàn là ý lạnh giá, hắn rắc gao nhìn Nguyễn Phàm mở miệng nói ra," Nguyễn Phàm ta chờ ngươi đã lâu."

Bộ An Phú ngày hôm qua đều không bước ra trường một bước, vì là đợi ngươi mang cho đường đệ mình sĩ nhục.

Hắn muốn giúp đường đệ tìm về mặt mũi.

"Ta và ngươi quen biết hay sao, ta còn phải lên lớp nữa đây này."

Nguyễn Phàm cũng không quá để ý lạnh nhạt mở miệng nói ra, mà lúc này có học viên chú ý tới tình huống bên này thấp giọng cùng người bên cạnh nói ra," Là cao cấp bài thủ Bộ An Phú, hắn từ ngày hôm kia đã đứng ở đây cho tới bây giờ."

"Là muốn tìm Nguyễn Phàm tìm phiền phức sao."

Một tên giáo viên đi cùng đồng banh của mình đứng ở phía xa nhìn về phía bên này mở miệng mỉm cười nói ra," Ta nói chính xác không, trò hay sắp diễn ra rồi."

"Ta gọi là Bộ An Phú."

"Cho nên..."

Nguyễn Phàm lơ đãng liết hắn nhìn một cái, bị người không nể mặt chgf hắn như thế nói chuyện, Bộ An Phú tích góp nộ khí cũng giờ phút này bộc phát ra," Nguyễn Phàm ngươi chỉ là học viên mà thôi, vậy mà có thể ra tay ác độc như thế."

Nguyễn Phàm không quan trọng mở miệng nói a," Cái gì ác độc với không ác độc, ngươi nói gì sao ta nghe không hiểu vậy hả."

"Ngươi ở đó mà giả ngu, ta ở đâ chờ ngươi rất lâu rồi, ta muốn ngươi hướng đường đêu ta dập đầu nói xin lỗi."

Bộ An Phú trong khi nói cũng giơ quyết đấu bàn ra ngoài, Nguyễn Phàm mỉm cười lạnh lùng mở miệng nói ra," Ngươi muốn ta hướng Bộ Trung Thành dập đầu xin lỗi, ngươi là cái thá gì."

Hắn không nhanh không chậm từ trong ba lô của mình cũng cầm ra quyết đấu bàn đeo vào trên tay," Ngươi nghĩ kỹ chưa, đây là trận quyết đấy sinh tử bất luận."

Nguyễn Phàm đeo lên quyết đấu bàn nhìn về phía Bộ An Phú nhe răng nở nụ cười.

Nhìn thấy Nguyễn Phàm nói giống như không phải nói giỡn, Bộ An Phú trong lòng đổt nhiên rung lên," Ngươi..."

"Bây giờ ngươi có đổi ý cũng đã trễ, chúng ta quyết đấu nào."

Nguyễn Phàm không cho Bộ An Phú cơ hội trả lời, ngay lập tức quyết đấu bàn lập tức khởi động, kết giới cũng tự chủ được ngưng tụ ra ngoài.

Nhìn kết giới đã được ngưng tụ, Bộ An Phú sắc mặt hơi khó coi nhìn Nguyễn Phàm mở miệng nói ra," Thiếu niên, ngươi nói nghiêm túc sao, ta và ngươi cũng không phải sinh tử đại thù gì."

"Bây giờ biết sợ rồi hay sao, không phải là ngươi trước muốn cùng ta quyết đấu hay sao, bây giờ nói nhảm làm cái gì, quyết đấu a."

Bị một học viên như thế khinh thường, nhìn xung quanh đã bu không ít người vây xem, Bộ An Phú tức giận mở miệng quát nói," Ngươi được lấm tiểu tử, ngươi muốn sinh tử quyết đấu, đừng nói là ta khi dễ ngươi."

"Cái gì..sinh tử quyết đấu."

Người ở bên ngoài nghe Bộ An Phú quát lớn âm thanh đều kinh ngạc kêu thành tiếng.

"Này này, làm sao bây giờ lại trở thành tử đấu."

Người bên ngoài đại đa số là học viên đều khiếp sợ nói không ra lời, bọn họ không ngờ một cao cấp bài thủ lại cùng một tên học viên cấp hai sinh tử quyết đấu, điều này vượt qua sự nhận biết của bọn họ.

"Tiểu tử, bây giờ ngươi thay đổi còn kịp."

Bộ An Phú còn không từ bỏ ý định muốn Nguyễn Phàm rút lại lời nói mới vừa rồi.

Nguyễn Phàm cười lạnh một tiếng, hắn có ngày hôm qua kinh lịch, cũng cho hắn biết bộ mặt của thế giới này đen tối ra sao, nếu hắn không có thực lực xí thể sẽ điệu thấp làm người.

Hắn trong suốt hai năm nhiều lần bị Bộ Trung Thành kiếm cớ khi dễ rất nhiều lần, khi đó hắn có gì trong người cho nên cũng chỉ khuôn mặt tươi cười.

Nhưng bây giờ lại khác, ai có ý định nhằm mục đích nhắm vào hắn, hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ quả, có thực lực để làm gì.

Đương nhiên là để mình không phải bị xem thường, khi dễ, muốn làm thế nào thì làm, miễn sao mình thấy thoải mái là được.

Người khác nghĩ sao hắn mặc kệ, lo cho chính mình cùng thân nhân thế là đủ, không cần sut nghĩ muốn làm chúa cứu thế hay anh hùng cái gì, đó chỉ có những kẻ thánh mẫu mới đi làm, hắn là một người bình thường.

Duel

(Nguyễn Phàm LP 4000)

(Bộ An Phú LP 4000)

Cuối cùng trận đấu cũng bắt đầu, Bộ An Phú không cho là mình sẽ thua, hắn chỉ là sợ xảy ra ngoài ý muốn, cùng với hắn là một người cao cấp bài thủ, cho dù đánh bại một tên học viên cũng không có quang vinh gì, chứ chi là đánh giết.

Nhưng mọi chuyện đã thành ra như thế, hắn cũng đành chấp nhận, khuôn mặt hắn đi qua trận đấu này kết thúc cũng mất sạch.

Nhìn hai người trong kết giới vậy mà làm thật, tất cả mọi người bên ngoài đều một trận náo động.

"Mau, đi báo chuyện này cho hiệu trưởng đại nhân, lần này náo lớn rồi."

"Không nghĩ tới học viên tên Nguyễn Phàm lại nóng tính như thế, lần này không biết kinh động đến Thành Chủ đại nhân hay không."

Một người giáo viên sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía một tên bảo vệ bên cạnh mở miệng nói ra.

Nếu là 50 năm trước, quyết đấu sinh tử cũng không phải là chuyện gì to tác, nhưng đi qua 50 cải cách, cao tầng đã tuyên bố không cho phép đấu bài phân ra sinh tử.

Mà muốn sinh tử đấu, thì cần phải có đẳng cấp cao cấp trở lên mới có thể làm đến, nhưng bên trong kết giới lại có một tên học viên, hắn sơ cấp còn chưa tính.

"Lượt của ta, rút bài."

Cho dù bên ngoài có làm sau nhưng bên trong kết giới, trận đấu cũng đã bắt đầu, Nguyễn Phàm là người đi đầu tiên, hắn từ bộ bài rút ra một lá bài.

(Nguyễn Phàm Hand(tay) 6)

Nguyễn Phàm cầm một lá bài trên tay đặt lên quyết đấu bàn mở miệng nói ra," Ta triệu hồi thường Sniffer Dragon trong tư thế tấn công."

Lá bài sau khi rơi xuống quyết đấu bàn, ơ trên sân lập tức xuất hiện một con thằng lằn đuôi dài.

(Sniffer Dragon, level 2, tộc Dragon, hệ Dark, sức tấn công 800, sức phòng thủ 400)

Nhìn quái thú quen thuộc xuất hiện, không ít học viên ngay lập tức nhận ra.

"Ta kích hoạt công năng đặc biệt của Sniffer Dragon."

Nguyễn Phàm vung tay lên mở miệng nói ra, trên sân Sniffer Dragon cả người cũng phát sáng lên.

"Khi nó được triệu hồi thường hoặc triệu hồi đặc biệt thành công, ta có thể từ bộ bài của mình lấy một quái thú Sniffer Dragon lên tay."

Trong bộ bài ngay lập tức bắn ra một lá bài, Nguyễn Phàm đưa tay rút lá bài ra vào đưa cho mọi người xem.

"Ta úp xuống vùng ma pháp và cạm bẫy trên sân đấu hai lá bài úp, lượt của ta đến đây kết thúc."

"Bây giờ tới lượt của ngươi."

Bộ An Phú mở miệng quát nói," Lượt ta, rút bài."

Các đồng học của Nguyễn Phàm cũng đã đi tới chỗ quyết đấu, Hà Du, Trần Khải cùng với Tương Kiến đều có chút lo lắng nhìn vào bên trong kết giới Nguyễn Phàm.

Tương Kiến là một người tính tình nóng nảy, hắn ở bên ngoài tức giận mở miệng nói ra," Bộ An Phú, ngươi có biết xấu hổ hay không, ngươi đường đường là cao cấp bài thủ vậy mà khi dễ học viên cấp hai của chúng ta, mặt ngươi để ở đâu vậy."

"Tương Kiến bình tĩnh một chút."

Ở một bên Hà Du an ủi một tiếng, Trần Khải nâng đỡ kinh mắt mở miệng nói ra," Ngươi yên tâm đi thôi, Nguyễn Phàm tự có nắm chắc."

Mặc dù hai người tiếp xúc không nhiều, nhưng Trần Khải cũng đại khái biết rõ Nguyễn Phàm tính cách ra sao.

...

Bạn đang đọc Toàn Dân Rút Thẻ: Bắt Đầu Sở Hữu Number 107! sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.