Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân lão nương, Đường Nguyệt

Phiên bản Dịch · 2146 chữ

Dịch: Hoangforever

" Vậy chú (dượng) sẽ không sao khi đi vào trong núi kia chứ?"

Mạc Phàm hỏi.

" Ai mà biết được. Bên ngoài thành đã phát pháo sáng làm tín hiệu cảnh giới rồi. Pháo sáng một khi đã bắn lên có nghĩa rằng người dân không được tùy tiện đi ra ngoài, vào sâu trong rừng núi kia. Thế nhưng dượng mi lại phản đối, nói rằng có một đội thợ săn đang truy tung một con Độc Nhãn Ma Lang hết vật tư. Bảo dượng mi đem vật tư qua đó cho bọn họ. Dù sao dượng mi cũng là người làm hậu cần mà. Cái việc đòi mạng như thế này, mà dượng mi cũng dám nhận được. Còn cha mi nữa, cũng y như dượng mi vậy. Gì đã khuyên nhủ cha mi nhiều lần rồi, mà cha mi có thèm nghe đâu."

Mạc Thanh nói.

" Cha con cũng đi?"

Mạc Phàm nghe thấy vậy, sắc mặt liền thay đổi một chút.

" Đúng vậy. Cha mi nói rằng đối phương trả tiền cho hắn rất cao. Hai cái người này thật là. Ngay tới cả đám học đồ Ma pháp sư cũng không dám nhận công việc đòi mạng này, ấy vậy mà hai người bình thường như bọn họ lại....Không sao thì còn đỡ. Nếu như bọn họ thật sự gặp phải yêu ma thì sao? Không phải lúc đó mấy người như chúng ta phải biết sống như thế nào đây??"

Mạc Thanh nói.

" Gì. Không sao đâu gì. Gì đừng lo nghĩ về chuyện này nữa. Hai người bọn họ có lẽ cũng cân nhắc qua chuyện này rồi. Trên căn bản, bọn họ cũng không có việc gì đâu. Dù sao, bọn họ cũng chỉ đưa vật tư tới trạm dịch chỉ định mà thôi. Mà tuyến đường bên ngoài thành, từ thành tới trạm dịch này thuộc về khu vực an toàn. Nên gì yên tâm đi"

Diệp Tâm Hạ ở bên cạnh nói.

" Tóm lại, gì chỉ hi vọng một điều, hai con người này an ổn ở trong thành làm việc là được. Chứ cứ ra khỏi thành như thế này, gì cũng không được yên tâm."

Mạc Thanh liền nói thầm một câu.

Nghe gì Mạc Thanh oán trách xong, trong lòng Mạc Phàm liền dâng lên một cảm giác khó chịu.

Nửa năm nay, cha Mạc Gia Hưng của hắn cũng không có tới trường, xem hắn học hành như thế nào. Thì ra nguyên nhân là vì cha hắn đang tìm cách kiếm tiền. Mà công việc kiếm tiền của cha hắn chính là đưa vật tư tới cho các trạm dịch thợ săn, đội ngũ tuần tra ở bên ngoài thành kia. Công việc này nếu như so sánh với việc làm hậu cầu, đưa vật tư cho các nhà giàu có ở trong thành thì nguy hiểm hơn rất là nhiều.

.............

Trong kỳ nghỉ đông, Mạc Phàm cũng không có nhàn rỗi. Sau khi ở nhà gì mấy ngày, Mạc Phàm liền trở về. Sau đó, hắn đi tới Thư viện trường trung học cơ sở ma pháp Thiên Lan.

Có quá nhiều kiến thức hắn cần bổ sung trong cái thư viện này. Chẳng hạn như việc hắn bị vu oan là người của Hắc Ám Giáo Đình.

Sau một phen đọc sách, tìm hiểu kỹ càng xong. Lúc này, Mạc Phàm mới hiểu được Hắc Ám Giáo Đình có nghĩa là gì.

Hắc Ám Giáo Đình là một nhóm tổ chức khủng bố, một tà giáo lớn. Bọn chúng thường xuyên gây ra những việc thương thiên hại lý, an nguy tới cuộc sống của nhân dân. Hơn nữa, vì đạt được mục đích của mình, bọn chúng thậm chí còn dùng người sống, biến người sống thành dụng cụ tu luyện. Cái loại hành động điên cuồng, mất nhân tính này. Đương nhiên, các quốc gia sẽ không có tha cho bọn chúng.

Một tháng này, Mạc Phàm dốc lòng Minh tu.

Sau khi Mạc Phàm biết, hắn phóng ra Lôi Ấn hai lần, ánh sáng Tinh Trần Lôi hệ liền ảm đạm, ma năng liền khô kiệt. Mạc Phàm càng thêm hiểu rõ tầm quan trọng của Minh tu hơn.

Cho nên, trong một tháng này, mặc dù phóng thích ra kỹ năng Hỏa hệ - Hỏa Tư có lực hấp dẫn rất lớn đối với hắn. Nhưng Mạc Phàm cũng không có tiếp xúc, câu thông với các hạt sao Hỏa hệ kia một cách dễ dàng như vậy. Hắn phải đem trụ cột đánh vững chắc trước đã.

Hắn Minh tu hết sức là chăm chú. Đem minh tu là thói quen cuộc sống hàng ngày của hắn.

Thời gian trôi qua thật nhanh, cuối cùng ngày khai trường lại tới.

Lúc này, Mạc Phàm đang ở trong thư viện quét mạng nhện, để chuẩn bị nghênh đón một học kỳ ma pháp mới.

Hắn hăng hái, tiêu sái bước vào trong lớp học. Và ngồi xuống vị trí bàn cuối như thường lệ.

A?

Hôm nay hình như có gì đó là lạ thì phải.

Mạc Phàm nhìn thoáng qua Trương Tiểu Hầu ở bên cạnh, liền phát hiện ra vẻ mặt của tên này có gì đó không đúng thì phải.

Bình thường, ánh mắt của hắn, chính là tò mò, linh hoạt và xảo trá. Hơn nữa, hắn chắc chắn sẽ thao thao bất tuyệt các kiến thức mà hắn đã học được mấy ngày qua.

Nhưng hôm nay thì khác, hai con mắt của hắn ngốc trệ, miệng thì khẽ mở ra. Vẻ mặt ngờ nghệch, say mê, nhìn về phía trước một cách khó hiểu.

Hắn quay sang nhìn xung quanh. Hứa Thanh Lâm, Lục Tiểu Bân, hai cái tên này cũng có bộ dạng giống y như Trương Tiểu Hầu ở bên kia vậy. Giống như là... giống như là bị trúng tà vậy!

Ơ, chẳng lẽ đúng như những gì Mạc Thanh nói, có con yêu ma Tà Nhãn Chiểu Yêu ẩn nấp trong thành phố. Và đám người này đều bị trúng độc của nó!!

" Chào buổi sáng các em. Lão sư dạy lớp thực tế ma pháp của các em bị bệnh, phải ở nhà nghỉ ngơi. Cho nên, bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ là người dạy các em về thực tế ma pháp. Cô tên là Đường Nguyệt!"

Một giọng nói thuần thục mang theo vài phần khêu gợi phát ra.

Hắn quen nghe giọng nói khàn khàn, đều đều của ông thầy giáo già rồi. Đột nhiên có một giọng nói quyến rũ, khêu gợi, tươi mát của một cô gái thành thục truyền tới. Khiến cho Mạc Phàm đang còn mơ mơ màng màng liền ngay lập tức thanh tỉnh lại!

Mạc Phàm ngẩng đầu, nhìn về nơi giọng nói này phát ra. Ngay lập tức, hai con mắt hắn liền lồi ra, mặt ngốc trệ, cũng say mê luôn rồi!

Ta đi chết đây! Ôi thần linh ơi! Đây nào có phải là Tà Nhãn Chiểu Yêu, có thể mê hoặc lòng người mà hắn nghĩ tới đâu. Rõ ràng, hồn tất cả bọn con trai trong lớp học đều bị cô lão sư mỹ nữ, quá xinh đẹp này câu dẫn đi hết rồi. Bọn họ lúc này đang còn bị kích thích hoc-môn quá độ.

Vị lão sư Đường Nguyệt này mặc một bộ váy công sở màu đen, cực kì truyền thống. Ở giữa bộ âu phục tây màu đen khoác bên ngoài và chiếc áo lót màu trắng bên trong kia. Chính là một đôi bồng đào vô cùng hoành tráng và xinh đẹp. Nhìn rất là sống động. Nó sống động tới nỗi khiến cho Mạc Phàm phải hoài nghi rằng, chiếc nút áo ngực nho nhỏ kia thật sự, thật sự có thể ngăn cản được sự rung lắc mãnh liệt kia được không? Cái cảm giác này không khác gì dùng một cánh cửa nhỏ nhỏ, che đậy tầm nhìn , không cho trẻ con nhìn vậy. Nhưng cánh cửa này lại không thể nào che đậy hết cảnh xuân phơi phới, tràn bờ đê kia!

Chết người. Quá là chết người đi mà!!

Buổi sáng, vốn là thời điểm bọn con trai hung mãnh nhất (sinh lý con trai sáng sớm thường 12h). Bị kích thích như thế này, có lẽ cái thứ ở trong quần kia của bọn họ khó mà chịu đựng được.

" Có lẽ các em mới thức tỉnh được nửa năm, đúng không? Các em cũng chưa có thi triển ra được ma pháp, đúng không? Cho nên, cô hi vọng các em hiểu một điều. Các em cho dù có nắm trong tay lực lượng cường đại đi chăng nữa. Thì chưa chắc các em đã vận dụng được nó một cách thành thạo. Mà khi chưa vận dụng được thành thạo, đương nhiên các em chưa thể khống chế tốt được lực lượng của mình. Khi đó, chuyện các em gây ra họa là điều hiển nhiên."

Rất nhanh, lão sư Đường Nguyệt liền tiến vào trạng thái giảng bài.

Khi nhìn thấy nàng có thái độ nghiêm túc, hẳn hoi như vậy, không ít học sinh ở trong lớp liền lấy lại tinh thần học tập của mình. Ai mà ngờ được, nàng đột nhiên quay người lại, cúi người xuống nhặt lấy viên phấn rớt dưới đất kia. Ngay lập tức, cả lớp liền đồng loạt hộc máu mũi, phun tung tóe .

Thật là lợi hại! Cái thứ vểnh lên kia! Cũng rất là tròn trịa đi. Mạc Phàm có thể khẳng định một điều, vào giờ phút này, tất cả nam sinh trong lớp đều liên tưởng tới một hình ảnh giống nhau ở trong đầu.

Khụ khụ!

Một lớp học thần thánh như vậy. Tại sao có thể suy nghĩ lung tung, bậy bạ như vậy được chứ. Dù sao Mạc Phàm một lòng muốn học tập. Nếu như so sánh với đám người phàm, bị nửa phần dưới chi phối kia hoàn toàn không giống nhau. Nói tóm lại, lần sau, khi học cái lớp ma pháp thực tế này, hắn chắc chắn không có mặc quần chặt như thế này nữa. Không phải tất cả sinh vật nào, cũng có thể giống như cây dây thường xuân kia, gặp phải cản trở cũng có thể tiếp tục phát triển lên được.

Lớp ma pháp thực tế dạy lý thuyết hết một buổi sáng. Sau khi giảng lý thuyết xong, lão sư Đường Nguyệt mang mọi người tới thao trường. Nàng tự mình, đích thân hướng dẫn cho mọi người về các yếu tố quan trọng trong phóng thích ma pháp một chút.

Buổi học này, Mạc Phàm nghe giảng cực kỳ chăm chú. Thí dụ như, lão sư Đường Nguyệt có nói về phân đoạn trong phóng thích ma pháp. Mạc Phàm nghe liền hiểu được ngay. Mà cái nút áo trước ngực lão sư Đường Nguyệt kia, tại sao nó có thể chịu đựng được lâu vậy nhỉ? Lâu như vậy rồi, sao nó không có bị bung ra cơ chứ?

Thao trường trong trường học đương nhiên không phải là nơi để mọi người tập bài thể dục nhịp điệu.

Thật ra, thao trường là một sân bãi để tập luyện. Cái sân này có chứa một cỗ ma pháp thần bí mà Mạc Phàm không biết tên. Nó ngăn cách sân này ra, thành các khối không gian nhỏ khác nhau. Tất cả lực lượng tràn ra ngoài sẽ bị những khối không gian không nhìn thấy này hấp thu hết. Nguyên nhân là để phòng ngừa những lực lượng kia sẽ ngộ thương tới những học sinh chưa có bất kỳ năng lực phòng ngự này.

" Nhìn kỹ, hôm nay cô sẽ biểu diễn cho các em thấy kỹ năng sơ cấp Hỏa hệ - Hỏa Tư!"

Đường Nguyệt đứng ở chính giữa mọi người, nói.

Tất cả học sinh xếp thành một hình nửa vòng cung, đứng phân tán về phía sau lão sư Đường Nguyệt. Về phần mọi người có thể nhìn thấy rõ lão sư Đường Nguyệt làm ra nghi thức nào? giơ tay lên như thế nào hay không thì mặc kệ!

" Hỏa hệ, là kỹ năng Hỏa hệ, Mạc Phàm ca.... Anh lau nước miếng dùm em một chút đi. Là kỹ năng thuộc nguyên tố hệ của anh. Không ngờ lão sư Đường Nguyệt nhìn vô cùng ôn nhu hiền lành này lại là một vị Hỏa hệ Ma pháp sư!"

Trương Tiểu Hầu thúc, thúc cánh tay Mạc Phàm.

" A, A, anh đang muốn học đây!"

Lúc này Mạc Phàm mới kịp phản ứng lại.

Đã sửa: 10/3/2019

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư (Dịch) của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật hoangforever
Lượt thích 23
Lượt đọc 1028

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.