Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lôi Ấn! Nộ Kích!

Phiên bản Dịch · 1697 chữ

Edit: Cơ Hoàng

"Mạc Phàm, mày sẽ phải trả giá đắt cho việc ngu xuẩn mà mày gây ra. Hiện giờ bố của mày phải dập đầu với bố của tao ngay trước mặt mọi người như vậy, tao nghĩ chuyện này còn khổ sở hơn so với việc mày tự dập đầu quỳ xuống đấy!" Vũ Ngang thấy cảnh này mà không có chút đồng tình ngào, ngược lại hắn ta còn nở nụ cười một lần nữa.

"Đáp lễ thôi mà, bố tao là người thật thà, ông ấy cảm thấy đáp lễ như vậy mới có thành ý." Mạc Phàm quay lại, cặp mắt lạnh lùng kia nhìn chằm chằm vào Vũ Ngang vẫn đang đứng đó cười.

"Mày đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Vậy để tao biến mày thành tượng băng trước, sau đó mày cứ từ từ hưởng thụ cái nghi lễ cả đời cũng không ngóc đầu được ở Bác thành này đi!” Vũ Ngang nói, ánh mắt lộ ra sự khinh thường.

Tinh Quỹ Băng hệ nhanh chóng liên kết trong đôi mắt của Vũ Ngang, thậm chí vì mặc Băng Tàm Khải nên Vũ Ngang không cần lo sẽ bị Hỏa Tư của Mạc Phàm cắt đứt, tiền đề là tốc độ thi pháp của Mạc Phàm phải nhanh hơn hắn ta!

Mà một bên khác, cặp mắt của Mạc Phàm đã lạnh lẽo tới độ âm vô cùng.

Nếu như... lúc nãy Mục Trác Vân có một chút ý tứ bỏ qua, hắn cũng sẽ bỏ qua chuyện ngày hôm nay. Nhưng thái độ của hai cha con Mục Trác Vân và Vũ Ngang quá vênh vang đắc ý, cho rằng họ coi thường người khác là chuyện đương nhiên, nên đã triệt để làm Mạc Phàm phẫn nộ.

Mạc Phàm tin chắc là nếu hôm nay hắn không thắng trận quyết đấu này, hắn sẽ lại nhìn thấy cảnh người cha già ấy phải dập đầu túa máu vì đứa con trai ngu ngốc này mất!

Nhưng mà, hắn ngu xuẩn thật sao?

Hôm nay hắn sẽ cho tất cả mọi người thấy rõ cái gì gọi là vàng thì rồi cũng sẽ có ngày phát sáng!

"Bối cảnh cũng là một loại thực lực sao?" Mạc Phàm không khỏi nở nụ cười, nụ cười đó vô cùng tùy ý.

Một giây sau, tiếng cười của hắn bỗng im bặt đi, thay vào đó là một sự ngông cuồng, kiêu ngạo chưa bao giờ có!

"Vậy thì thiên phú trác việt của tôi cũng là một loại thực lực."

Các người thật sự cho rằng Mạc Phàm này sẽ chịu thua như vậy sao?

Vậy thì nếm thử uy lực sấm sét của Mạc Phàm này đi!

Đồng tử trong con ngươi màu đen đột nhiên giãn rộng, nhãn cầu đen kịt như vũ trụ mênh mông kia thình lình có ánh sáng màu tím lóng lánh phát ra!

Lôi!

Nguyên tố đứng đầu!

Nó đại diện cho sự phẫn nộ, uy nghiêm, nó là sự phá hủy!

Hãy để cuồng lôi của ta đánh tan cái gông xiềng giai cấp buồn cười này thành mảnh vụn đi!

Các Tinh Tử vẫn luôn có một mối liên hệ đặc thù nào đó với tâm trạng của chủ nhân nó. Vốn dĩ sấm sét đã có thuộc tính nóng nảy, nay lại giao cho người khống chế bất cứ lúc nào cũng có thể cuồng ngạo như hắn, chắc chắn sấm sét sẽ càng trở nên điên cuồng.

Không quan tâm địa vị thấp kém!

Không sợ hãi khi đang trong hiểm cảnh!

Tất cả các Tinh Tử chưa bao giờ phục tùng như bây giờ, đó là bởi vì chưa bao giờ tâm trạng của Mạc Phàm lại phù hợp với tính tình của nguyên tố Lôi như lúc này.

Nhận thấy sự tức giận hừng hực trong lòng Mạc Phàm, chỉ trong nháy mắt Tinh Quỹ màu tím đã hoàn thành. Có vẻ như chúng nó cũng khát vọng có thể ban tặng toàn bộ sức mạnh cho chủ nhân của chúng nó.

Tinh Quỹ hoàn thành!

Trong trời đất đen tối, sức mạnh ma pháp cực kỳ thần bí nhanh chóng hiện ra.

"Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!"

Ánh sáng màu tím bá đạo, cáu kỉnh xuất hiện. Chúng nó chưa bao giờ tình nguyện quấn quanh Mạc Phàm hay chờ Mạc Phàm ra lệnh một tiếng như bây giờ.

Mạc Phàm ngẩng đầu lên, ánh mắt như có tia chớp.

"Lôi Ấn!"

"Nộ Kích!"

Bên trong điện quang màu tím, Mạc Phàm giơ một tay lên cao, sau khi siết chặt bàn tay, từng tia Lôi Ấn vặn vẹo điên cuồng trong không khí hóa thành lôi đình binh sĩ. Chúng nó hét lên giận dữ đánh về phía Vũ Ngang!

"Đùng!"

Sau khi vô số Lôi Ấn hạ xuống, chúng nó nối liền với nhau thành một luồng sấm sét càng mạnh mẽ hơn. Cột sét đánh thẳng lên người Vũ Ngang đang không hề có một chút phòng bị nào.

Vũ Ngang vẫn còn đang ngâm xướng Băng Mạn, nhưng ngay lập tức hắn bị những tia sét chói mắt khủng bố này bao vây, nội tâm bị chấn động không cách nào diễn tả bằng lời.

Lôi Ấn - Nộ Kích cực kỳ táo bạo, mỗi một lần bị nó quất lên người đều sẽ tạo thành một trận đau đớn kịch liệt. Đáng sợ hơn là những Lôi Ấn này sẽ chui vào trong thân thể, gây nên hiệu quả giật điện tới bắp thịt, xương cốt cực kỳ lớn. Cho dù có Băng Tàm Khải chống đỡ thì Vũ Ngang vẫn hoàn toàn không thể tránh được lực xuyên thấu từ mọi ngóc ngách của sấm sét!

Cơ thể Vũ Ngang đã không còn là của chính hắn nữa, thân thể hắn đứng ở một chỗ đang bị co giật kịch liệt. Vẻ ngạo mạn, vênh vang đắc ý và hờ hững trên mặt hắn giờ chỉ còn lại sự kinh ngạc, bàng hoàng và khó tin!

Tại sao?

Tại sao lại như vậy?

Lôi... Đây rõ ràng là Lôi Ấn, tại sao một pháp sư Hỏa hệ sơ giai lại có thể phóng thích ma pháp Lôi hệ được?

Băng Tàm Khải hoàn toàn vô dụng khi gặp phải Lôi Ấn. Cuối cùng, Vũ Ngang phát ra một tiếng tiếng kêu thê thảm, cơ thể hắn bị Lôi Ấn màu tím quấn quanh cũng ngã xuống đất!

Lần này Vũ Ngang đã không thể bò dậy được nữa. Lôi Ấn cấp ba bá đạo hơn nhiều so với Hỏa Tư, cho dù Băng Tàm Khải có thể khắc chế ma pháp Hỏa hệ thì cũng không thể phòng ngự được lực xuyên thấu đáng sợ của Lôi Ấn cấp ba!

Tiếng sấm sét rít gào còn vang vọng ở bên tai, thế nhưng lúc này toàn bộ trang viên lại vắng lặng không hề có một tiếng động!

Tất cả mọi người đã bị ngây như phỗng khi nhìn thấy Mạc Phàm phóng thích Lôi Ấn. Tuy là Lôi Ấn không đánh trúng bọn họ nhưng lại như sấm sét giữa trời quang đánh thẳng vào não của bọn họ!

Bọn họ vừa nhìn thấy gì thế?

Lôi Ấn ấy hả?

Ông trời ơi, bọn họ vừa nhìn thấy Lôi Ấn sao?

Một pháp sư Hỏa hệ sơ giai nói cho bọn họ rằng hắn có thể phóng thích Lôi Ấn!

Vũ Ngang đã bị đánh ngã xuống đất, nhưng dường như mọi người đều quên mất sự sống chết của hắn rồi. Ngược lại, một màn không thể hình dung bằng lẽ thường trước mắt này càng làm bọn họ chấn kinh hơn, suýt chút nữa thì họ phát điên luôn!

Làm sao mà không phát điên được cơ chứ? Bất kỳ một pháp sư nào trên thế giới này cũng đều chỉ có thể thức tỉnh một hệ ma pháp khi ở sơ giai, chỉ khi đến trung giai mới có thể thức tỉnh hệ thứ hai. Vậy thì tại sao một học sinh còn chưa tốt nghiệp lớp mười hai như Mạc Phàm lại nắm giữ hai hệ?

Một Hỏa hệ, một Lôi hệ!

"Cậu ta... cậu ta... chẳng lẽ cậu ta là pháp sư trung giai sao? Không thể nào, tuyệt đối không thể nào. Trên thế giới này, người có tốc độ tu luyện nhanh hơn nữa cũng không thể tu luyện từ sơ giai tới trung giai trong vòng ba năm được. Tuyệt đối không thể nào!" Mục Trác Vân nhảy dựng từ ghế lên, không dám tin vào đôi mắt của chính mình.

Mấy vị pháp sư đã ở lĩnh vực cực cao như hiệu trưởng Chu, Đặng Khải, Dương Tác Hà cũng không thể tin được những gì mà mình đã nhìn thấy.

Lôi Ấn cấp ba, vữa nãy chắc chắn là ma pháp Lôi Ấn cấp ba!

Nhưng vì sao một học sinh Hỏa hệ lại có thể phóng thích được ma pháp Lôi hệ?

Cậu ta sử dụng một loại Ma cụ đặc biệt nào sao?

Không đúng, không đúng, vừa nãy Tinh Quỹ màu tím rực rỡ xuất hiện quanh thân Mạc Phàm đã chứng minh đây tuyệt đối là ma pháp do cậu ta phóng thích, tuyệt đối không thể là sử dụng Ma cụ được!

Mà một vị pháp sư Lôi hệ duy nhất trong toàn trường là Hứa Chiêu Đình lại càng ngơ ngác hơn.

Giời ạ! Kia không phải là cảnh giới mà cậu ta vẫn luôn khát vọng đạt được sao? Lôi Ấn cấp ba chính là mục tiêu theo đuổi của cậu ta trong mấy năm sau, tại sao Mạc Phàm lại phóng thích ra được? Rõ ràng Mạc Phàm là một pháp sư Hỏa hệ cơ mà!

Toang, nội tâm của Hứa Chiêu Đình đã tan vỡ. Một pháp sư Lôi hệ chân chính như cậu ta còn chưa khống chế được kỹ năng Lôi hệ cấp ba, vậy mà một pháp sư Hỏa hệ đã đạt được rồi. Cậu ta... Cậu ta không muốn sống nữa!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.