Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Lôi, Thiên Quân

Phiên bản Dịch · 1566 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Không lâu sau, Triệu Mãn Duyên chạy từ sảnh giám định tới.

Thường thì sau khi xác định danh sách đấu giá xong sẽ không thay đổi nữa, nhưng tinh phách cấp Chiến Tướng còn được tranh giành kịch liệt hơn cả linh chủng. Có ai tới tham gia đấu giá mà không có hi vọng thứ này sẽ xuất hiện?

Chủ sự Phương nhanh chóng sắp xếp tinh phách cấp Chiến Tướng vào danh sách đấu giá.

“Tôi đã để thầy kia giám định, ông ấy nói tinh phách của loại yêu ma ký sinh này khá đặc thù, dùng để chế tạo Tinh Vân Ma Khí là dễ thành công nhất, cũng dễ tạo thành chất lượng cao, nên giá khởi điểm của tinh phách Lân Bì Yêu Mẫu cấp Chiến Tướng này là 35 tỷ, còn giá trị thật là 70 tỷ. Nếu đám nhà giàu tranh đoạt thì lên 87,5 tỷ cũng không thành vấn đề.” Triệu Mãn Duyên nói với vẻ hâm mộ nói.

Thằng này sắp chảy nước bọt luôn rồi, thật sự hi vọng Lân Bì Yêu Mẫu là do chính tay cậu ta giết.

Nhưng Triệu Mãn Duyên cũng biết mình không có Tụ Hồn ma khí, dù có đích thân giết yêu thì cũng không thu thập được tinh phách.

“Còn nữa, giám định sư nói tinh phách cấp Chiến Tướng của ông được bảo tồn khá hoàn mỹ, hoặc là do pháp sư Vong Linh xuất sắc bảo quản, hoặc là cấp bậc của dụng cụ rất cao. Đúng rồi, sao ông lại có dụng cụ đựng vong hồn cấp bậc cao như vậy, loại này hiếm gặp lắm.” Triệu Mãn Duyên lải nhải.

“Tổ truyền, nhà tôi nghèo nhưng vẫn được tổ tiên truyền lại thứ này.” Mạc Phàm không nói rõ mà cho qua chuyện này.

“Ông không làm pháp sư Vong Linh hệ thì lãng phí quá.” Triệu Mãn Duyên cũng không hỏi sâu.

Nhưng Triệu Mãn Duyên lại phát hiện một vấn đề rất lớn, cậu ta vẫn luôn tự xưng con nhà giàu có, nhưng so với tên nhà giàu mới nổi Mạc Phàm thì cậu ta giống con nhà nghèo hơn!

...

Mạc Phàm định đi vào đại sảnh đấu giá, muốn xem khung cảnh tráng lệ nơi đây.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn bị một bản mặt thối chiếm hết tầm mắt, gương mặt này như Mạc Phàm nợ hắn ta 17,5 tỷ vậy, nhìn mà khó chịu.

“Là mày, hừ hừ.” Mặt thối hừ lạnh.

“Mày là ai?” Mạc Phàm hỏi.

Tên mặt thối giận sôi lên.

Ông mày là Bạch Tàng Phong, Bạch Tàng Phong đấy mày hiểu không? Cậu cả của nhà họ Bạch, một trong tứ đại thế gia ở Ma Đô!

“Tao là Bạch Tàng Phong!” Sắc mặt Bạch Tàng Phong càng thối hơn.

Nhớ hồi so tài giữa sinh viên mới, Bạch Tàng Phong định đánh bại Mạc Phàm đang làm mưa làm gió bằng tư thái của người kết thúc và trở thành tiêu điểm của trường.

Ai ngờ đối phương lại cho một đòn Phích Lịch đòi mạng, đánh Bạch Tàng Phong sấp mặt, lại còn bị Cố Hàn đuổi xuống dưới.

Ngày đó Bạch Tàng Phong mất hết mặt mũi.

Vậy đã đành, con bé Mục Nô Kiều mưu mô kia đã thua rồi còn dùng dáng vẻ quyên tặng mà chiến được sự ủng hộ của vô số người.

Mấy tháng này Bạch Tàng Phong bị người nhà mắng té tát, lại thỉnh thoảng nghe câu “Nhìn nhà họ Mục người ta xem, là con gái nhưng đầu óc uyên bác, còn mày là con trai mà như thằng vô dụng!”

Những lời này bị người nhà của Bạch Tàng Phong biến thành vô số phiên bản, cứ ở nhà là bị mắng, khiến phí sinh hoạt của Bạch Tàng Phong ít ỏi muốn chết, suốt ngày bị nhốt lại tu luyện.

Tất cả là do Mạc Phàm ban tặng!

Nhưng cái tên khiến Bạch Tàng Phong sống khốn khổ suốt mấy tháng nay lại không nhớ nổi tên của mình khiến Bạch Tàng Phong chỉ muốn đâm đầu chết luôn!

“Tao nói cho mày biết, nếu không phải lúc đầu mày đùa nghịch lừa dối thì tao chỉ cần một ngón tay là bóp chết mày. Mày cứ chờ xem, ngày thi vào Chủ giáo khu mà tao không đánh mày thành chó thì tao không là Bạch Tàng Phong!” Bạch Tàng Phong bị Mạc Phàm chọc tức điên, chỉ vào mặt Mạc Phàm hung dữ nói.

Bạch Tàng Phong nhất định sẽ báo thù!

Học kỳ này hắn ta thành kẻ vô danh ở Thanh giáo khu vì chuyện ngày khai giảng, nhưng không lâu nữa hắn ta sẽ xoay người!

Bất kể là Mục Nô Kiều, Triệu Mãn Duyên, Thẩm Thiên Tiếu, La Tống hay là Mạc Phàm đã làm hắn ta thống hận, cả đám sẽ bị hắn ta dẫm nát dưới chân!

Bạch Tàng Phong nhập học bằng tư thái người trẻ tuổi mạnh nhất nhà họ Bạch, không chỉ cảm thấy cao thượng hơn đám sinh viên bình thường mà còn muốn mạnh hơn các đệ tử thế gia.

Bạch Tàng Phong độc mồm độc miệng xong mới đong đưa đi vào đại sảnh đấu giá.

Mạc Phàm nhìn người này mà mãi không hiểu gì, chờ đối phương đi xa một chút mới quay sang hỏi Triệu Mãn Duyên: “Tên Bạch Tàng Phong này là ai thế?”

“Là tên bị Phích Lịch của ông dọa đái ra quần hôm đấu thú, hắn cũng trung giai, kết quả lại bị ông hạ luôn.” Triệu Mãn Duyên cười không ngừng.

“À là hắn ta, lúc ấy giải quyết hắn ta nhanh quá nên không nhìn rõ mặt.” Mạc Phàm nói.

Có vẻ Bạch Tàng Phong đang bước lên bậc cầu thang cũng nghe thấy đối thoại của hai người, lảo đảo suýt ngã.

Mẹ! Khinh người quá đáng!

Đợi đấy, đợi đấy cho ông, chuyện tranh giành trong Thanh giáo khu chỉ như trẻ con cãi nhau thôi... Hừ hừ, chưa biết ai thắng đâu!

...

Triệu Mãn Duyên rất có thành ý, buổi đấu giá mới bắt đầu chưa lâu thì linh chủng Lôi hệ được đưa ra, người nhà họ Triệu cũng không nhiều lời, không quan tâm người khác ra giá bao nhiêu mà ra vẻ nhà họ Triệu chúng tôi nhận thầu linh chủng Lôi hệ này rồi.

Linh Chủng Lôi hệ bị đẩy giá lên tận 98 tỷ, nhưng cuối cùng nhà họ Triệu vẫn mua!

Dùng danh tiếng đổi lấy Linh chủng Lôi hệ cao tới 98 tỷ, Mạc Phàm thấy rất đáng giá.

Còn nhà họ Triệu lấy được bao nhiêu từ công đầu lần này thì Mạc Phàm không tính được, chuyện được mất của thế gia này rất khó tính toán trong nhất thời.

“Chín mươi tám tỷ, do quý ngài đấu giá thành công. Lúc mở màn tôi đã giới thiệu qua về Linh chủng Lôi hệ này, nhưng vẫn không nhịn được muốn kể lại một chút. Lôi chủng này được lấy từ đỉnh một ngọn núi ở Thiên Sơn bị lôi vân bao phủ quanh năm, tên là Thiên Quân. Khi phóng thích ma pháp Lôi hệ, Thiên Quân sẽ tạo thành sức va chạm cực kỳ mạnh với không khí xung quanh, sinh ra hiệu quả chấn động không gian nên mạnh hơn Phàm Lôi rất nhiều! Chúng tôi cũng biết Phàm là loại bình thường, Linh chủng có linh tính nên tôi hi vọng từ tận đáy lòng là Linh phẩm Thiên Quân từ xa mà đến sẽ tìm được một chủ nhân tốt... Xin lỗi, hôm nay tôi nói hơi nhiều bởi vì thợ săn lấy được Thiên Quân là bạn của tôi, anh ấy chết vì Thiên Quân, là bạn của anh ấy mạo hiểm tính mạng đưa anh ấy về thành phố.” Đấu giá sư lộ ra sự cảm khái khi nói với người tham gia buổi đấu giá.

Người đàn ông trung niên nhà họ Triệu đấu giá thành công cũng rất lễ phép, cười nói với đấu giá sư trọng tình trọng nghĩa kia: “Thầy Uông yên tâm đi, Thiên Quân sẽ được giao cho một thanh niên vô cùng xuất sắc.”

“Người trẻ tuổi, tôi thích người trẻ tuổi, dám xông dám chiến, không giống mấy lão già lọm khọm như chúng ta, không đi đâu được nữa, trẻ tuổi là tốt, thích hợp với Thiên Quân!” Đấu giá sư cũng trọng người tài, lập tức cười phá lên.

Hiển nhiên là thầy Uông không phải người thương, không ai dám nói này nói nọ về hành vi của ông ta.

“Thiên Quân.” Mạc Phàm rất thích cái tên này.

Linh chủng Lôi hệ cũng có linh tính của mình, có tính cách như một sinh linh nên chúng cũng có một cái tên thuộc về mình.

Thiên Quân là một từ chỉ sức mạnh, mà Lôi có tư cách là nguyên tố tràn ngập sức mạnh ma pháp nhất trong các hệ nguyên tố, dùng tên Thiên Quân là phù hợp nhất!

Sau này tất cả ma pháp Lôi hệ của hắn cũng sẽ có tiền tố giống như ma pháp Hỏa hệ.

Nó chính là Thiên Quân!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.