Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gấp rút diệt yêu!

Phiên bản Dịch · 1822 chữ

Edit: Cơ Hoàng

"Hai mươi mét!"

"Phía trước là tường, có cửa."

"Em vừa xem sơ đồ cấu tạo sân vận động một chút, trừ khi anh đánh đổ bức tường kia, nếu không anh sẽ phải chạy đường vòng thêm hai trăm mét nữa mới có thể tới sau bức tường."

"Chết tiệt!"

Mạc Phàm mắng một câu, lập tức xoay người chạy theo đường vòng mà Linh Linh chỉ dẫn.

Đánh nổ bức tường này không phải là chuyện khó đối với Mạc Phàm, vấn đề là uy lực của Liệt Quyền có thể biến căn phòng kia thành một bãi hoang tàn, vậy có khác gì giết người trong phòng kia đâu!

Hai trăm mét, hắn chạy hết tốc lực cũng không mất quá nhiều thời gian.

Chạy tới gian phòng trông như một phòng hóa trang, Mạc Phàm đạp một phát phá tan cánh cửa đã bị khóa trái.

Cửa phòng mở ra, trong phòng thay đồ rộng rãi thoáng mát, Mạc Phàm liếc một cái đã nhìn thấy một cô gái mặc đồ biểu diễn bị treo trên vách tường. Người này đã ngất đi, tĩnh mạch ở cổ tay bị cắt một vết, máu tươi không ngừng chảy theo vách tường.

Nữ yêu xanh vàng tham lang đang đứng bên cạnh bức tường, dùng đầu lưỡi đỏ lòm của mình liếm từng giọt máu rơi từ trên tường xuống.

Cảnh tượng này chỉ có thể dùng một từ kinh hãi để hình dung.

Mạc Phàm nhìn khuôn mặt tím tái của cô gái mặc đồ biểu diễn kia, trong mắt dâng lên một luồng lửa giận!

Quá trình ký sinh chết tiệt này còn thống khổ hơn cả bị giết chết bởi vì loại quái vật chết tiệt kia sẽ treo người bị ký sinh lên, che kín yết hầu của họ, lấy máu của bọn họ khi họ vẫn còn tỉnh táo.

Người bị ký sinh không những phải chịu hành hạ do mất máu từ từ mà còn chịu đựng sự hành hạ cực lớn về tâm lý do bọn yêu ma ký sinh gây ra, e rằng sẽ để lại một bóng ma tâm lý trong lòng bọn họ!

"Chết đi!"

Mạc Phàm không chút do dự, ném Mân Viêm đỏ rực trong tay về phía nữ yêu xanh vàng tham lam.

Nữ yêu xanh vàng đang hưởng thụ, nào biết được sẽ có tai họa bất ngờ ập tới.

Nó không tránh kịp, bị Hỏa Tư – Bạo Liệt của Mạc Phàm nuốt trọn, bị hung hăng oanh tạc về một xó của gian phòng, đụng đổ nhiều bàn trang điểm.

"Còn định chạy trốn?"

Mạc Phàm không cho nữ yêu xanh vàng này bất cứ cơ hội thở dốc nào, Lôi Ấn trên tay hoàn thành trong nháy mắt.

Lôi Ấn đánh xuống, nữ yêu xanh vàng vốn đã bị trọng thương, sau khi đụng trúng vô số Lôi Ấn đánh tới, lập tức không còn chút sức lực để bò dậy.

"Hỏa Tư – Thiêu Đốt!" Mạc Phàm muốn lấy thù để trả thù.

Nữ yêu xanh vàng chết tiệt dùng phương thức lấy máu này để hành hạ cô gái mặc trang phục biểu diễn kia, vậy thì hắn cũng dùng ngọn lửa Thiêu Đốt kéo dài này đốt chết tươi nữ yêu xanh vàng!

Nhiệt độ của Mân Viêm – Hỏa Tư – Thiêu Đốt khá là cao, có thể thấy gương mặt xấu xí của nữ yêu xanh vàng đang thống khổ, vặn vẹo trong ngọn lửa màu hoa hồng.

Nó không ngừng giãy giụa, phát ra tiếng kêu gào khó nghe. Hỏa Tư – Thiêu Đốt kéo dài hơn nửa phút mới kết thúc, mà nữ yêu xanh vàng kia cũng đã bị đốt chết đến nỗi không thể chết thêm được nữa.

Lớp vảy cháy đen bắt đầu bong ra, lớp da bị đốt thối rữa cũng dần nứt ra. Sau khi nữ yêu này tử vong cũng bắt đầu lột da, bên trong để lộ một cô gái trông cực kỳ thống khổ, không chịu đựng nổi.

Mạc Phàm tiện tay lấy một chiếc áo biểu diễn cho cô gái người đầy dịch nhờn này mặc, sau đó hạ cô gái bị treo trên tường kia xuống.

Cũng may Mạc Phàm có thói quen mang theo một ít thuốc bên người, đây là thói quen được hình thành khi hắn còn làm trong đội Săn Yêu Thành Phố, nếu không vết thương cắt đứt tĩnh mạch rất khó giải quyết.

Mạc Phàm bôi thuốc lên miệng vết thương của cô gái bị treo trên tường, đây là thuốc cầm máu do các pháp sư hệ Chữa Trị luyện chế ra nên rất đắt tiền, nhưng hiệu quả cầm máu cũng đứng đầu, có thể khống chế được cả vết thương do chảy máu động mạch.

Mạc Phàm cho cô gái mặc trang phục biểu diễn một chút nước, phát hiện cô gái có dấu hiệu tỉnh lại, trên mặt cũng hiện ra vẻ tươi cười.

"Phạm Mặc! Cắt ngón tay cái của cô ấy." Giọng nói của Linh Linh lập tức truyền tới tai hắn.

Mạc Phàm nhân lúc cô gái mặc trang phục biểu diễn này đang nửa tỉnh nửa mê, cắt một vết ở ngón tay cái của cô gái.

Ngón tay cái hiện ra vết máu như sợi chỉ, vài giây sau Mạc Phàm thấy có vật gì đó đang ngọ nguậy.

Dường như vật đang ngọ nguậy kia biết mình bị bại lộ, nhanh chóng chui ra từ miệng vết cắt.

Mạc Phàm nhanh tay lẹ mắt bắt lấy nó, thứ này có hình dáng như một con giun ký sinh, trên người nó cũng bao phủ một lớp vảy. Sau khi mất đi vật chủ, con yêu trùng này cũng không khác mấy con sâu bình thường là bao, Mạc Phàm vừa bóp một cái đã chết.

"Cảm ơn… Cảm ơn…" Cô gái mặc trang phục biểu diễn tỉnh lại, mặt mũi vô cùng tiều tụy nói với Mạc Phàm.

"Cậu hệ gì?" Mạc Phàm dò hỏi.

"Hệ... hệ Chữa Trị." Cô gái yếu ớt trả lời Mạc Phàm.

"Có thể thi triển được ma pháp không?" Mạc Phàm lại hỏi.

"Nghỉ ngơi một chút thì có thể." Cô gái mặc trang phục biểu diễn này có vẻ rất kiên cường, trên mặt lại hiện ra một nụ cười thê lương.

"Vậy thì tốt, phiền cậu để ý cô gái kia giúp tôi. Trước tiên hai người mau trốn vào phòng chữa cháy đi, tôi nhớ ở trong đó có thức ăn, nước uống và thuốc men." Mạc Phàm nói.

"Ừ, ừ... vẫn còn rất nhiều loại quái vật này sao?" Cô gái hệ Chữa Trị gật đầu hỏi lại.

"Rất nhiều, bọn nó có thể ký sinh và lây nhiễm. Tôi cắt một vết ở ngón tay cái của cậu là để phòng ngừa cậu cũng biến thành thành viên của bọn chúng." Mạc Phàm thấy ý chí cô gái vẫn còn tỉnh táo và bình tĩnh, trên mặt hắn cũng hiện ra sự vui mừng và yên tâm.

"Vậy cậu cứ đưa tất cả những người giống như tôi tới phòng chữa cháy đi, tôi sẽ chữa trị cho bọn họ." Cô gái mặc trang phục biểu diễn nghiêm túc nói.

"Được!"

Mạc Phàm cũng đang phiền muộn vì không biết sắp xếp những người yếu ớt kia thế nào cho ổn thỏa, hắn không có thời gian để đưa từng người ra ngoài.

Hiện tại phòng chữa cháy hoàn toàn đóng kín kia đã có một nữ pháp sư hệ Chữa Trị, có thể thiết lập nơi đó thành một khu vực an toàn để đưa toàn bộ người được cứu vào đó, vừa hay nơi đó có cả thức ăn, nước uống, thuốc men. Chờ khi người của Liên Minh Thợ Săn và nhà trường tới là có thể đưa tất cả mọi người trong căn phòng đó ra ngoài chữa trị.

"Bạn gì ơi, có thể cho tôi biết tên của cậu không?" Mạc Phàm định rời đi, cô gái hệ Chữa Trị sắc mặt tái nhợt kia hỏi một câu.

"Này..."

"Đừng nói với tôi là cậu tên Lôi Phong nha." Cô gái cười cười, mặc dù mặt mũi có vẻ tiều tụy nhưng lại xinh đẹp động lòng người.

"Danh tiếng của tôi không được tốt cho lắm." Mạc Phàm không ở lại lâu, vội vàng rời đi.

Thanh danh của Mạc Phàm không tốt là sự thật.

Ở Thanh giáo khu, tên của Mạc Phàm đã sớm trở thành cái đích để tất cả mọi người tấn công, ai bảo Mạc Phàm chiếm toàn bộ tài nguyên của tân sinh viên các hệ làm của riêng.

Cho nên khi cô gái này hỏi, quả thật Mạc Phàm có chút do dự.

Nhưng cô gái này cũng không hỏi thêm, Mạc Phàm không rảnh rỗi mà ở đây làm chuyện tốt lưu danh, vội vàng tìm giết các chấm đỏ tiếp theo mới là sáng suốt nhất.

"Linh Linh, vị trí." Mạc Phàm hỏi.

"Bên phải năm mươi mét, ngay phía trước một trăm mét, bên trái phía sau một trăm ba mươi mét... Bọn nó bắt đầu hành động trên quy mô lớn rồi, lượng người lột da hóa yêu đã thành từng đàn!" Linh Linh nói.

"Em gái nó, rốt cuộc có bao nhiêu người bị ký sinh rồi!"

"Anh phải biết trường học có chế độ ở ký túc xá, một người bị ký sinh thì cả khu ký túc xá đều gặp tai họa."

"Cũng còn may dạo này nhà trường cho nghỉ học. Đúng rồi, liệu có người bị ký sinh ra ngoài trường không? Nếu cứ tiếp tục khuếch tán, vậy thì phiền to rồi."

"Không ra đến ngoài trường đâu."

"Vậy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Không phải ban ngày bọn họ vẫn là người bình thường sao?" Mạc Phàm hỏi.

"Em đoán là sau khi bị ký sinh, yêu ma ký sinh sẽ phát ra một loại khống chế tinh thần khiến bất kể là ban ngày hay ban đêm thì bọn họ cũng không ra khỏi trường, bởi vì nơi này có rất nhiều mục tiêu phù hợp với khẩu vị của bọn nó." Linh Linh nói.

"Thì ra là như vậy, bọn nó đúng là coi trường học này thành nhà ăn của bọn nó rồi, không coi trùm tân sinh viên là anh đây ra gì!"

...

"Phạm Mặc, hình như ba con quái vật kia đánh hơi được mùi của anh, đang chạy về phía anh rồi."

"Chỗ này quá chật hẹp, không phù hợp để chiến đấu, anh nhớ hình như phía trước có một phòng bóng rổ, anh sẽ dụ bọn nó tới đó rồi một lưới bắt hết." Mạc Phàm chạy về phía phòng bóng rổ.

...

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.