Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu ma kí sinh trong trường học

Phiên bản Dịch · 1618 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Linh Linh ngây ngẩn cả người.

Đặc điểm lớn nhất của yêu ma kí sinh là có khả năng ẩn núp và lây lan.

Nó lây lan giống như vi khuẩn, trong thực tế đúng là có một số loài yêu ma ký sinh có bản lĩnh này, tuy nhiên đã rất lâu rồi chưa thấy yêu ma ký sinh có khả năng lây lan như thế xuất hiện.

"Anh chờ một chút, em hỏi một người đã." Linh Linh cũng nhận ra vấn đề lúc này khá nghiêm trọng, vội vàng lấy điện thoại ra gọi.

Mạc Phàm ngồi ở một bên nóng ruột chờ đợi, Linh Linh kể chuyện mình gặp phải nữ yêu lột da và nam yêu lột da cho người bên kia điện thoại nghe.

"Chị ấy hỏi anh, có phải nữ yêu lột da kia có tập quán uống máu không?" Linh Linh quay sang hỏi Mạc Phàm.

"Có, lúc anh đuổi kịp nữ yêu lột da kia vào phòng thì bắt gặp nó treo một cô gái lên trần nhà, còn nó thì đứng ở dưới há miệng, chờ từng giọt máu của cô gái kia rơi vào miệng." Mạc Phàm nói.

Linh Linh lập tức chuyển lời cho người ở đầu dây bên kia.

Chưa tới vài giây Mạc Phàm phát hiện sắc mặt Linh Linh biến đổi, ánh mắt cô bé hiện lên sự hoảng hốt và không biết nên xử lý như thế nào.

Linh Linh tắt điện thoại, nhìn chằm chằm những chấm đỏ đang hiện trên màn hình laptop với một vẻ mặt quái dị.

"Hình như chấm đỏ đang gia tăng." Mạc Phàm trầm giọng nói.

"Tại sao lại như vậy? Tại sao lại vậy được? Những chấm đỏ này đang ở xung quanh chúng ta, chẳng lẽ những quái vật kia đang ở..." Linh Linh nhìn những chấm đỏ, không dám tưởng tượng.

Với kinh nghiệm của một thợ săn đại sư, cô bé cũng chưa từng gặp phải tình huống như thế này. Yêu ma ký sinh có năng lực lây lan, vậy thì chính là ôn dịch!

"Chẳng lẽ nữ yêu lột da kia không giết chết cô gái tóc ngắn là vì muốn tiếp tục ký sinh sao?" Mạc Phàm hoảng sợ nói.

Mạc Phàm vẫn còn nhớ rõ quá trình nữ yêu lột da từ từ uống máu của cô gái tóc ngắn, nhưng thực tế thì nó có rất nhiều cơ hội để giết chết cô gái này.

"Chắc chắn nó đã rót máu ký sinh của mình vào cơ thể của cô gái kia trước, sau đó treo ngược cô ấy lên để máu của cô ấy chảy hết..." Linh Linh nói.

"Cô gái kia bị ký sinh, nếu nửa đêm cũng lột da biến thành quái vật... vậy thì trường học này..." Mạc Phàm nhìn chấm đỏ chi chít trên bản đồ điện tử, bỗng cảm thấy lạnh lẽo như bị ngâm trong nước đá, xương cốt cũng bắt đầu phát run.

Cái trường học này bị ký sinh rồi!

Cô gái tóc ngắn kia không chết, hơn nữa sẽ giống như nam yêu lột da, hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì, lại càng không biết tới ban đêm mình sẽ lột lớp da trên người xuống rồi đi hấp thu chất dinh dưỡng!

Trời ạ, trường học đã trở thành nơi cung cấp chất dinh dưỡng cho lũ yêu ma ký sinh này rồi!

Thiết bị không có vấn đề.

Nó truy lùng được vị trí những người mang máu của nữ yêu lột da cực kỳ chính xác, nhưng sau khi tới lượt cô gái tóc ngắn kia, số người mang theo máu của nữ yêu đã trở nên dày đặc!

Mạc Phàm quay sang nhìn Linh Linh, Linh Linh nhìn Mạc Phàm.

Từ ánh mắt của đối phương, bọn họ có thể trông thấy vẻ mặt của đối phương cũng khó tin như mình!

"Phạm Mặc, trời tối rồi." Linh Linh nhìn sân trường an tĩnh, rồi liếc nhìn bầu trời đang chuyển sang màu đen.

"Anh... anh biết." Mạc Phàm không khỏi hít vào một hơi.

"Em phải báo ngay cho người của Liên Minh Thợ Săn... Kỳ lạ thật, tại sao những chấm đỏ này lại như đang hướng về một nơi vậy?" Linh Linh nói.

"Mặc dù đang trong kỳ nghỉ nhưng tối nay sân vận động sẽ có một buổi diễn tập của minh tinh, có rất nhiều người tới xem." Mạc Phàm cũng nghe Trương Bình Cốc nói về chuyện này.

"Có lẽ bọn họ vẫn chưa lột da hành động, không được, đợi người của Liên Minh Thợ Săn tới đây thì cả sân vận động đã biến thành phòng ăn của bọn quái vật kia rồi. E là không lâu sau, tất cả sân vận động sẽ đều là quái vật, tới lúc đó khó mà kiểm soát được tình hình!" Linh Linh nói.

"Hơn nữa sợ là người của Liên Minh Thợ Săn cũng không phân biệt được đâu là người bình thường, đâu là yêu ma ký sinh ." Mạc Phàm nói.

Vì trường đang trong kỳ nghỉ nên cũng không có nhiều thầy cô giáo ở lại trường.

Mặc dù sinh viên đã về nhà hơn phân nửa, nhưng ít nhất cũng phải có bảy tám nghìn người tới xem buổi diễn tập của minh tinh.

Sân vận động có diện tích vô cùng lớn, gồm đường đi bên trong, hành lang, phòng ốc ở trong đó giống như mê cung, khán đài biểu diễn lại ở tận trong cùng, là nơi trống trải nhất nhưng bên trong có nhiều sinh viên như vậy, số người lạc đàn tuyệt đối sẽ không ít!

"Còn một lúc nữa buổi diễn tập mới bắt đầu nhưng chấm đỏ vẫn liên tục gia tăng, tốc độ phát triển đồng loại của bọn nó nhanh như tốc độ lây lan của vi khuẩn, quá nhanh!" Linh Linh nhìn chằm chằm vào laptop, chỉ biết trơ mắt nhìn những chấm đỏ đang gia tăng số lượng.

"Còn biện pháp gì để ức chế bọn họ lột da hóa yêu không? Anh không thể ra tay với người bình thường mang theo máu yêu ma được." Mạc Phàm vội vàng hỏi.

"Chị nói với em, khả năng cao là máu yêu kia sẽ ký sinh ở ngón cái của người bị lây nhiễm nên anh chỉ cần cắt một vết nhỏ ở ngón cái của người bị nhiễm máu yêu nhưng chưa lột da là được. Còn những người đã lột da hóa yêu rồi thì phải giết chết bọn nó, người bị nhiễm sẽ khôi phục bình thường giống như người đàn ông kia." Linh Linh nói.

"Anh biết rồi, bây giờ em lập tức liên lạc với Liên Minh Thợ Săn và các thầy cô trong trường để bọn họ điều động thêm nhân viên. Anh sẽ tới sân vận động trước, em chỉ đường cho anh từ xa, nói cho anh biết ai là người bị nhiễm máu yêu." Mạc Phàm vội vàng nói.

"Vâng, anh cũng phải cẩn thận một chút, những thứ kia rất nguy hiểm, đừng chết đấy." Linh Linh quan tâm nhắc nhở.

"Đâu phải nhóc chưa từng nhìn thấy bản lĩnh của anh, không nói nữa, lãng phí thêm một chút thời gian, số lượng yêu ma ký sinh sẽ càng tăng thêm." Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm mượn bóng mờ ở xung quanh, nhanh chóng trốn vào bóng tối, cấp tốc chạy về phía sân vận động sắp diễn ra buổi diễn tập.

...

"Mẹ nó, chỉ là một buổi diễn tập của minh tinh thôi, các người đi xem đông như vậy làm cái gì không biết! Chỉ biết tạo thêm rắc rối cho ông mày!" Mạc Phàm vừa điên cuồng chạy vừa chửi mắng.

Từ chỗ hắn tới sân vận động vẫn còn một khoảng cách, Mạc Phàm phải mất ba phút mới tới nơi.

Đến sân vận động, Mạc Phàm phát hiện bên ngoài đã không còn một bóng người, chắc chắn mọi người đã vào sân khấu xem biểu diễn rồi.

"Phạm Mặc, em vừa liên lạc với người quản lý của trường các anh nhưng ông ta không tin, nói là em lừa ông ta." Linh Linh tức giận nói.

"Bình thường, ai mà tin lời của đứa trẻ con như nhóc được, thông báo với Liên Minh Thợ Săn chưa?"

"Thông báo rồi, một vị thợ săn có danh hiệu cao hơn em đã liên lạc với nhà trường." Linh Linh nói.

"Vậy thì tốt."

"Phạm Mặc, Phạm Mặc, lối vào có một con!" Linh Linh bỗng nhiên thúc dục.

Mạc Phàm đã chạy tới lối vào, phía trước là một phòng triển lãm khá rộng rãi, trên tường có treo các poster lớn của một cô minh tinh đáng yêu và luôn mỉm cười.

Có lẽ vì hôm nay chỉ là diễn tập nên đèn ở đây không được bật sáng hết, cũng may phía trước có một đoạn tối đen như mực.

"Cho anh biết khoảng cách và phương hướng." Mạc Phàm hạ thấp giọng nói với Linh Linh.

"Đi về phía trước, mười mét."

"Không có, ở đây không có gì cả."

"Chấm đen với chấm đỏ chồng lên nhau rồi, anh không nhìn thấy gì sao?" Linh Linh cực kỳ căng thẳng hỏi lại.

"Không có... đệt, nó nằm sấp ở phía trên!"

Ở ngoài trường, Linh Linh ôm chiếc laptop mà tim đập thình thịch.

Bây giờ cô bé cũng không biết Mạc Phàm thế nào, chỉ nghe thấy tiếng đánh nhau rất huyên náo!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.