Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu

Phiên bản Dịch · 1653 chữ

Edit: Cơ Hoàng

"Vậy thì ai muốn lên trước?" Viện trưởng Tiêu mỉm cười nhìn bảy sinh viên hệ Triệu Hoán.

"Để em! Ai cũng muốn mượn thú Triệu Hoán của bọn em để lấy danh tiếng, để em cho bọn họ biết thế nào là bị đánh sấp mặt!" Hải Đại Phú không nhường ai, nói.

"Vậy thì giao cho em."

Hải Đại Phú nghênh ngang bước vào trung tâm sân quyết đấu. Ở lối vào lồng sắt kết giới, đám người muốn khiêu chiến xếp thành hàng dài như rồng, không kịp chờ đợi.

Hải Đại Phú nhìn lướt qua mấy sinh viên đứng đầu hàng thì thấy đám người này đang tranh đoạt xem ai sẽ lên trước.

"Đám rác rưởi các người lên hết một lượt đi, đỡ phí thời gian, thầy giáo của chúng tôi sẽ thống kê số người tham gia khiêu chiến sau đó cộng vào thành tích thi cuối năm của chúng tôi. Các người chỉ cộng thêm điểm cho chúng tôi mà thôi, phân biệt lên trước hay lên sau làm gì?" Hải Đại Phú không thèm che giấu sự kiêu ngạo, thậm chí còn xem thường sinh viên hệ khác.

"Tên kia lảm nhảm cái gì đấy? Có tin tao chỉ dùng một chiêu là giết chết Thú Triệu Hoán của mày không!" Một thanh niên nhuộm tóc màu xanh da trời bực bội nói.

"Nếu Thú Triệu Hoán của mày chạm được vào vạt áo của ông nội Phong hệ này thì tao sẽ gọi mày là đại ca."

"Tao không nhận thằng đệ phế vật như mày." Hải Đại Phú khinh thường nói.

Lời nói của Hải Đại Phú đã chọc giận mấy sinh viên đứng đầu hàng đang tranh nhau lên khiêu chiến, bốn người này nhanh chóng nhảy vào kết giới lồng sắt, có vẻ rất tức giận.

"Chỉ có bốn thằng thôi à? Chưa đủ cho Thú Triệu Hoán của tao nhét kẽ răng!" Hải Đại Phú cười nhạo.

Hải Đại Phú bước lên phía trước một bước rồi nhắm hai mắt lại.

Hào quang màu ánh trăng xuất hiện xung quanh Hải Đại Phú như ẩn như hiện. Đầu tiên, đám Tinh Tử này xếp lung tung như đang tùy tiện tô điểm, nhưng dưới sự khống chế bằng ý niệm của Hải Đại Phú, chúng nó nhanh chóng nối liền thành một Tinh Quỹ Thứ Nguyên.

Tinh Quỹ phá vỡ không gian, đi tới một thế giới khác. Một luồng hơi thở bóng tối, hỗn độn, lạnh như băng lập tức xông ra ngoài như thủy triều thông qua vết rách Thứ Nguyên, tạo thành từng luồng khí quyển bay xung quanh Hải Đại Phú...

Bụi dưới chân Hải Đại Phú bị thổi lên, có thể nhìn thấy một thân thể cứng như sắt bắt đầu chui ra khỏi cái khe tối tăm âm u kia. Vai, lưng, tứ chi của nó đều mọc đầy gai nhọn vô cùng sắc bén, giống như một con vật toàn thân được trang bị vũ khí để cắt nát đối thủ!

"Xuy!"

Một tiếng rít to vang lên, bụi bặm tản đi, mọi người đã thấy rõ hình dạng của con Thú Triệu Hoán này.

Trên cái đầu hình tam giác của nó là những cái gai sắc nhọn, chân trước như hai cái rìu khổng lồ, vai u thịt bắp, được phủ một lớp giáp sừng cứng như sắt thép, thân thể như bọ cạp khổng lồ mọc chi chít gai nhọn. Tuy hai chân sau của nó không cường tráng bắt mắt như hai chân trước nhưng xương bàn chân sau lại kéo thành hình lưỡi hái, đảm bảo có thể cắt đứt những sinh vật định tấn công sau lưng nó thành hai đoạn chỉ trong nháy mắt!

"Bạch... Bạch Khải Chiến Chập!" Sau khi nhìn thấy con Thú Triệu Hoán này, sắc mặt nam sinh tóc xanh ngắn lập tức thay đổi.

Ngoài năng lực thi triển kỹ năng không tầm thường ra, kiến thức của các sinh viên Học viện Minh Châu cũng vô cùng phong phú, bọn họ có thể nhận ra con quái vật đang ở trước mặt mình là gì chỉ trong nháy mắt.

Nhưng kiến thức trên sách vở cũng chỉ là lý thuyết, chữ và hình ảnh trên sách vở không thể lột tả được cảm giác giật mình đánh sâu vào thị giác và sự khủng hoảng về tinh thần mà sinh vật trước mắt này mang lại.

"Thì ra là một kẻ chưa tìm hiểu kỹ tình báo đã đâm đầu đi khiêu chiến... Bạch Khải chiến sĩ của tao đã rất nhiều lần không chịu nghe lời, chút nữa các người có cụt chân, cụt tay thì cũng đừng tới tìm tao đòi tiền thuốc!" Hải Đại Phú cười nói.

"Xuy!" Bạch Khải Chiến Chập không chút lề mề, vừa thấy bốn người khiêu chiến đang đứng trước mặt thì xông tới đánh luôn!

Hai chân trước như búa rìu khổng lồ vung lên rất cao, thậm chí người ta còn cảm nhận được một cơn gió nổi lên vì động tác này của nó. Có thể thấy sức mạnh của Bạch Khải Chiến Chập đáng sợ tới nhường nào!

"Mau tản ra, mau tản ra!" Nam sinh tóc ngắn màu xanh sợ hãi kêu lên một tiếng, nhanh nhẹn nhảy sang bên cạnh tránh thoát.

Tên pháp sư Phong hệ kia thì nhanh chóng thi triển Phong Quỹ kéo dài khoảng cách với Bạch Khải Chiến Chập.

Hai người còn lại cũng chạy trốn, tiếc là phản ứng hơi chậm một chút, mục tiêu của Bạch Khải Chiến Chập cũng là bọn họ.

Sau khi quan sát xem ai chạy chậm hơn, cuối cùng Bạch Khải Chiến Chập đã khóa chặt mục tiêu là nam sinh thanh tú đang đội mũ. Chân trước mang theo tiếng gió vù vù biến thành rìu chiến sắc bén hung hăng bổ xuống đầu nam sinh thanh tú đội mũi!

Thầy trò toàn trường nhìn thấy cảnh này thì không khỏi hít vào một hơi, tên Hải Đại Phú này không hạ thủ lưu tình một chút nào cả. Nếu hai chiếc rìu chiến kia mà bổ trúng đầu nam sinh đội mũ, e rằng hắn ta sẽ mất mạng.

Bên bàn kết giới, thầy giáo Quang hệ Cố Hàm khẽ cau mày, lúc chiếc rìu chiến của Bạch Khải Chiến Chập sắp bổ xuống, có thể thấy ánh sáng màu vàng đang đợi lệnh dưới chân của anh ta.

Cố Hàm là giáo viên bảo vệ của ngày hôm nay, trận đấu thú này sẽ khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn, anh ta phải ra tay trước khi nguy hiểm đến tính mạng xảy ra, giữ lại mạng sống cho các sinh viên.

Nhưng trong lúc anh ta chuẩn bị hoàn thành ma pháp Quang hệ trung giai thì thấy trên người nam sinh đội mũ phát ra ánh sáng màu xanh lóng lánh. Cố Hàm nhanh chóng hủy bỏ kỹ năng mà mình đang định phóng thích.

"Keng!"

Chân trước như rìu lớn nặng nề đánh xuống, trong lúc mọi người kêu lên thì một lá chắn nham thạch màu nâu đột nhiên xuất hiện trước mặt nam sinh đội mũ.

Chân trước như rìu lớn hãm sâu vào trong lá chắn nham thạch như bị kẹt lại bên trong.

Dưới lá chắn, nam sinh đội mũ vừa nãy còn có bộ dạng yếu đuối, nhưng bây giờ trong mắt hắn ta bỗng lóe lên một tia gian xảo. Lúc này hắn ta chẳng còn chút dáng vẻ yếu đuối bị dọa sợ đến nổi hoảng hốt chạy bừa như vừa rồi nữa!

"Quang Diệu – Thất Minh!"

Nam sinh đội mũ nhếch miệng lên một cách khoa trương, không biết lòng bàn tay của hắn ta đã ngưng tụ một quả cầu nóng bỏng từ lúc nào.

"Ở khoảng cách gần như thế này, chắc chắn mắt Thú Triệu Hoán của mày sẽ bị đốt mù. Gặp phải Tạ Văn Phong này coi như mày bất hạnh!" Nam sinh đội mũ giơ tay lên, quả cầu ánh sáng màu vàng lập tức xuất hiện trước mặt Bạch Khải Chiến Chập. Ánh sáng nóng bỏng chói mắt giống như một thanh Quang kiếm, điên cuồng đâm sâu vào mắt của Bạch Khải Chiến Chập.

Bạch Khải Chiến Chập đã nhắm hai mắt lại nhưng vẫn có thể nhìn thấy hốc mắt của nó đã bị cháy nát!

"Làm tốt lắm!" Nam sinh tóc màu xanh và hai người khác hưng phấn kêu lên.

Nếu dùng thành công Quang Diệu – Thất Minh, nó sẽ là một thần kỹ, có thể chọc mù mắt của đối phương trong nháy mắt.

Mất đi con mắt, cho dù yêu ma có mạnh đến đâu thì cũng biến thành phế vật mà thôi, việc giải quyết nó cũng chỉ là vấn đề thời gian.

...

"Bọn này mưu mô thật!" Mạc Phàm hơi kinh ngạc nhíu mày.

Không hổ là sinh viên của Học viện Minh Châu, quả nhiên không cùng một cấp độ với các bạn học không phóng thích nổi ma pháp khi đối diện với yêu ma hồi trước.

Hơn nữa nam sinh Quang hệ thanh tú đội mũ kia cũng vận dụng kỹ năng tương đối khéo léo. Đầu tiên là dụ đối phương đến gần, sau đó mới phóng thích Quang Diệu – Thất Minh trong khoảng cách ngắn. Thất Minh vốn là kỹ năng dởm nhất ở sơ giai, nhưng lúc này lại trở thành mấu chốt để chiến thắng!

Lúc này Mạc Phàm cũng kích động hẳn lên, tìm bừa một sinh viên của Học viện Minh Châu mà cũng đã có năng lực khống chế và ứng phó tốt như vậy rồi, nếu đánh nhau với bọn họ chắc sẽ kích thích lắm!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.