Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình yêu dưới ánh trăng

Tiểu thuyết gốc · 742 chữ

Mỗi chiều tối, tôi lại lén lút đi vào rừng, nơi Thanh Nhã đang chờ đợi. Cô luôn xuất hiện đúng giờ, đôi mắt lấp lánh ánh sáng và nụ cười tươi tắn. Chúng tôi cùng nhau luyện tập, trao đổi kỹ năng và trò chuyện về đủ thứ trên đời. Thời gian thấm thoắt trôi qua, mỗi ngày đều như vậy. Tôi cảm nhận rõ sự tiến bộ trong từng bước tập luyện. Sau một năm, tôi đã đột phá lên Thức tỉnh giả trung kỳ.

Ngày tháng trôi qua, tình cảm giữa tôi và Thanh Nhã dần trở nên sâu đậm. Dù không ai nói ra, nhưng trong lòng cả hai đều biết mình đã dành cho đối phương một vị trí đặc biệt. Cảm giác ấy ngày càng lớn dần theo từng buổi gặp gỡ, từng lần ánh mắt chạm nhau dưới ánh trăng.

Trước ngày thi đại học một ngày, tôi đột phá lên Thức tỉnh giả cao kỳ. Cảm giác sức mạnh tràn ngập cơ thể, nhưng điều khiến tôi vui mừng hơn cả là được ở bên cạnh Thanh Nhã.

Tối hôm ấy, khi mặt trời lặn xuống, chúng tôi ngồi cạnh nhau dưới gốc cây cổ thụ, ánh trăng chiếu rọi lên khuôn mặt hai người. Không ai nói gì, chỉ im lặng nhìn nhau. Tôi cảm nhận được hơi thở ấm áp của Thanh Nhã, đôi mắt cô như biển cả sâu thẳm.

"Thanh Nhã, tôi..." tôi vừa mở miệng, thì cùng lúc, Thanh Nhã cũng nói: "Đường Đạo, tôi có chuyện muốn nói..."

Cả hai đồng thanh, rồi lại im lặng nhìn nhau. "Cậu nói trước đi," tôi nói, cố gắng giấu đi sự hồi hộp trong lòng.

"Không, cậu nói trước đi," Thanh Nhã đáp, nụ cười nhẹ nhàng trên môi.

Im lặng một hồi, tôi cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Trong lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn. Tôi muốn nói với cô rằng tôi thích cô, nhưng lại sợ rằng cô sẽ từ chối. Thanh Nhã, ngược lại, dường như cũng có điều gì đó muốn chia sẻ.

Cuối cùng, Thanh Nhã phá vỡ sự im lặng. "Đường Đạo, tôi phải nói với cậu một chuyện. Tôi thật sự là tiểu thư của gia tộc Lâm. Gia đình đã gửi tôi ra ngoài rèn luyện, và giờ đây tôi phải trở về để nhận sự huấn luyện từ gia tộc."

Tôi nhìn cô, cảm thấy trái tim như bị thắt lại. "Thanh Nhã..."

"Đường Đạo," cô ngắt lời, giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên định, "Tôi thích cậu. Từ lúc chúng ta gặp nhau, tôi đã cảm nhận được sự đặc biệt trong cậu. Tôi không thể giấu cảm xúc của mình nữa."

Nghe những lời này, tôi cảm thấy bối rối và ngại ngùng. "Thanh Nhã, tôi... tôi cũng thích cậu. Từ khi gặp cậu, cậu đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên ý nghĩa hơn. Cậu có thể... làm bạn gái của tôi không? Tôi sẽ cố gắng để xứng đôi với cậu."

Thanh Nhã mỉm cười, đôi mắt rạng rỡ. "Vâng, Đường Đạo. Tôi cũng muốn ở bên cậu."

Chúng tôi ôm nhau dưới ánh trăng, cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu chân thành từ trái tim. Đêm đó, chúng tôi ngồi bên nhau, không nói gì nhiều, chỉ im lặng tận hưởng những giây phút bình yên.

Sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, Thanh Nhã đã rời đi. Bên cạnh tôi chỉ còn một tờ giấy với những dòng chữ viết tay mềm mại:

"Đường Đạo,

Cảm ơn cậu đã cho tôi những giây phút hạnh phúc. Tôi phải trở về để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Hãy chăm chỉ luyện tập và đừng quên giữ liên lạc. Sau khi huấn luyện xong, tôi sẽ học ở Đại học Thiên Vương. Hãy gặp lại nhau ở đó.

Yêu cậu,

Thanh Nhã."

Đọc những dòng chữ ấy, tôi cảm thấy trái tim mình ấm áp và quyết tâm hơn bao giờ hết. Tôi biết rằng, để gặp lại Thanh Nhã, tôi phải trở nên mạnh mẽ hơn.

Với tâm trạng hân hoan và quyết tâm, tôi rời khỏi rừng và đi đến nơi tổ chức kỳ thi đại học. Tôi biết rằng, con đường phía trước sẽ còn nhiều thử thách, nhưng với tình yêu và sự quyết tâm, tôi tin rằng mình sẽ vượt qua tất cả.

Bạn đang đọc Toàn Cầu Thức Tỉnh: Ta Là Bá Chủ Thời-Không sáng tác bởi NhiTuGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiTuGia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.