Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phòng bệnh ( thượng)

Tiểu thuyết gốc · 1128 chữ

"Mẹ nó, cái này bệnh viện cũng quá đen. Ta hỏi thăm mới biết Bảo nhi ca bệnh chỉ có thể coi là cấp trung, bọn hắn thế mà đòi thu phí 5 kim tệ, không so với tiểu phẫu thuật thiếu". Dương Viễn bước vào phòng hùng hổ nói. Tiện tay đem 2 cái hộp cơm để lên bàn.

Bên trong tiểu Linh cùng mẹ của nàng nghe xong càng là mắt chữ O mồm chữ A. Phải biết thế giới này, tiền tài lưu thông đều là do chủ hệ thống phát ra, đồng tệ, ngân tệ, kim tệ, thần tệ.

Quy đổi giá trị càng là 100: 1. Mà một cái bánh bao bữa sáng liền chỉ cần 2 cái đồng tệ.

Năm kim tệ mà nói liền tương đương với 50000 đồng tệ. Tương đương với 25000 cái bánh bao, có thể đây là thu vào nửa năm của gia đình bình thường.

Nghe tiếng, Gia Bảo cũng giật mình mở mắt.

"Thật là hắc a. Ca, ngươi xem, liền ngươi một hồi nhập viện, ta liền thiếu đi mấy năm kẹo mút tiền. Ngươi sau này có tiền nhất định phải trả lại ta" Tiểu Linh nhanh mồm đem khoản tiền này nhận về túi của mình, mặc dù tiền là ba ba bỏ ra.

Lúc này Gia Bảo hắn cũng vừa vặn hấp thu ký ức hoàn tất, đối với thế giới này không thể quen thuộc hơn được nữa, nghe em gái nói vậy liền trả lời:

" Ngươi cho là ngươi đi cướp đó a, cướp cũng giống ngươi hắc, mở mở mồm là có 5 kim tệ nhập trướng. Ba ba công ty một nửa cái tháng thu vào kém không nhiều liền bằng ngươi một câu nói".

"Ngươi cũng đừng suốt ngày so đo với em gái mình đi, ngươi nhưng phải biết lúc ngươi nhập viện nó khóc có thể hung đây"

Nguyễn mẫu cười cười nhìn xem 2 anh em nói.

"Aaaa, mẹ. Không cho nói. A! Ngươi quá xấu rồi, đã nói là thể nói ta khóc, bây giờ tên xấu xa này liền cả ngày biết cười ta cho coi, hừ"

Tiểu Linh gấp đến dậm chân, rất là hậm hực đối với Nguyễn mẫu hành vi lên án.

Dương Viễn từ lúc đi vào phòng bệnh vẫn nhìn xem cả nhà đấu khẩu, hắn mặc dù trầm mặc ít nói, một lòng làm việc kiếm lời tiền chỉ vì để có thể cố gắng lên lv, tích trữ thêm ít tài sản ủng hộ mình 2 đứa con sau này.

Nhưng trong thâm tâm hắn vẫn là cực kỳ quan gia đình, đặc biệt là hai đứa con của mình, chỉ là hắn không cách nào đối với con trai mở lời biểu đạt sự quan tâm của mình mà thôi.

"Ngươi cứ như vậy không định nói tiếng nào với con trai sao?" Nguyễn mẫu nhìn xem chồng mình như pho tượng đứng đó liền mở lời.

" Có gì đáng nói, hắn cùng quỷ một cái đức hạnh, chơi bời nghịch ngợm còn thiếu sao, lần này nếu không phải hắn đám hồ cẩu bằng hữu rủ hắn thâu suốt đêm quán net sẽ ra như vậy."

Dương phụ vẫn là như vậy tỏ ra mình là một cái nghiêm khắc phụ thân. Gia Bảo thì bĩu môi.

"Ngươi a, nghe lời ba ba ngươi một chút, hắn cũng chỉ là muốn tốt cho ngươi mà thôi." Dương mẫu thấy 2 người lại muốn bằng mặt không bằng lòng dậy rồi liền mở miệng.

" Được a! Ta nghe lời mẹ chính là, còn hắn. Để cho hắn cùng công việc làm cha con đi thôi."

Gia Bảo nói xong lại nhắm mắt giả bộ dưỡng thần.

" Ngươi cái nghịch tử, thiếu mở mồm tổn hại ta một câu ngươi liền chết a." Dương phụ cái trán nổi gân xanh nói.

" Ta đã nộp viện phí, cũng làm thủ tục xuất viện rồi. Chiều mai là có thể ra viện, ta công ty còn việc liền không ở lại". Nói xong hắn quay người rời đi, để lại 3 mẹ con ở lại trò chuyện.

"Cha ngươi liền tính khí này, ăn mềm không ăn cứng. Thương hai anh em ngươi nhiều đây. Ngươi cùng đừng trách hắn, hắn cố gắng công tác cũng là vì cái gia này".

Nguyễn mẫu bởi vì đóng vai người hoà giải đã quen liền đương nhiên tiếp tục công việc của mình.

"Đúng đúng đúng. Ba ba tốt nhất rồi, mua cho ta thật nhiều quà vặt nhỏ. Ca, nể tình ngươi là người bệnh, bản tiểu thư không lại so đo với ngươi, liền chia cho ngươi một chút đường"

Tiểu linh một bộ khó ưa ngạo kiều nói, đồng thời đem trong túi mấy cái kẹo bỏ lên bàn.

"Ngươi cái thối nha đầu. Mau cầm cơm đi ăn đi, thiếu ở đây chọc tức ngươi ca" Nguyễn mẫu lườm con gái mình cái lại quay lại đối với con trai mình nói.

" Cha ngươi năm nay đã 45 tuổi nhưng mới tới lv49. Còn 25 năm có thể cố gắng nhưng hi vọng xa vời a. Càng về sau cần kinh nghiệm lại càng nhiều, lộ càng khó đi, hắn muốn cho nhà chúng ta có thêm một chút hi vọng mà thôi. Hắn bản thân cũng biết nhưng chính là không cam tâm, dù sao nhớ khi đó hắn thức tỉnh nhưng là có kỹ năng đi kèm người. Khởi điểm xuất phát so với đại đa sô người cao, lại thêm tính cách không chịu thua của hắn, đừng nói là ngươi. Đến ngay cả ta đây nói hắn đôi khi cũng không nghe."

Nguyễn mẫu lâm vào hồi ức, một bên chia sẻ cho con trai mình.

"Vậy lão mụ không phải cũng kém cha ta không nhiều sao ?"

" Ta không so được với hắn, hắn thức tỉnh liền có "lãnh đạo" cái này kỹ năng đi kèm, khởi đầu tốc độ nhanh hơn xa ta. Chớ nhìn lão mụ ngươi đây chỉ cùng hắn kém 5 cái lv nhưng phải biết hai ta thức tỉnh là cùng ngày. Đến ta cái kỹ năng "truyền đạt" cũng là hắn tích góp tiền tới mua cho ta.

"Ngươi tốt nhất nghỉ ngơi cho khoẻ, buối tối ta và tiểu Linh lại tới thăm ngươi." Nói xong Nguyễn mẫu liền xách theo hộp cơm đi ra.

"So trong tưởng tượng của ta còn bết bát a, hi vọng vận xui không theo ta qua bên này, nếu không tự sát tính toán" Gia Bảo một bên thầm nghĩ lấy, một bên bụng đói reo vang.

Bạn đang đọc Toàn Cầu Số Liệu Hoá: Ta Điểm May Mắn Vô Hạn Nhiều sáng tác bởi Meoyeucho123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Meoyeucho123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.