Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành động

Tiểu thuyết gốc · 1479 chữ

Trong khi Lục Cảnh đang ngủ ngon giấc thì tại hai giờ sáng lúc này, Hội An u ám khí tức tràn ngập thật để người ta ghét bỏ, sợ hãi...

Tử Lộc bang,khu E2 ,trong phòng của Lộc Hưng, lúc này một mĩ nhân đang liên tục cắn răng chịu đựng những cú thúc từ phía sau của gã.

"Bạch...bạch...ưhhh...mông em căng quá Bảo Nhi à.." Lộc Hưng vừa thúc vừa vỗ đen đét vào mông của Bảo Nhi ,trên người nàng mặc một bộ hầu gái bó sát làm lộ thân hình lồi lõm khiến hắn không nhịn được gần phun rồi.

"Ưhhh...hơ..hơ" Bảo Nhi không trả lời ,nàng dâm mị đưa tay ra sau véo nhẹ hai còn dái của Lộc Hưng.

Lúc này,ở trong cái không khí dâm mị thì bên ngoài này lại khác,bóng đêm đen bao phủ, hàng chục bóng người kẻ thì mang theo súng,kẻ mang theo dao dần tiên sát lại gần căn nhà của Lộc Hưng.

"Trên gác 2 tên,dưới lầu 3 tên.." Trong bóng đêm,một giọng nói hung sát vang lên

"Xử lí nhanh gọn..." Một trọng lại vang lên.

Trên gác xung quanh căn nhà của Lộc Hưng lúc này đáng lẽ ra nên được bảo vệ rất nghiêm ngặt nhưng sao bây giờ lại chỉ có 5,6 tên trấn giữ xung quanh,dù gì thì Lộc Hưng cũng là boss thứ 27 ở đây,hắn quản lí 2 khu vực với hơn 700 khu phố tuy không lớn nhưng cũng gần gấp 2 so với Khang Hổ đấy.

Hiện tại nếu tên nào chú ý trên đường phố,mọi ngóc ngách ở khu E2 thì đều thấy hàng đống xác chết nằm la liệt, bốc lên mùi huyết tanh tưởi ,đến chết Lộc Hưng cũng không ngờ rằng tâm phúc của hắn lại báo cáo ra địa đồ bố trí canh gác của lão.

Lúc này trong cái không khí âm u đấy,ngoài đường lúc này lại vang lên một âm thanh nói cười khúc khích.

"Tụi này làm ăn kiểu gì để mấy tên dân quen vào cười đùa thế này" Một tên đứng dưới lầu nói bực mình nói với đồng bọn

"Để tao ra xem thử " Tên còn lại lạnh lùng nói,gắn rút con dao dưới hông định bụng đi ra chặt luôn tên ngoài kia.

"Hử sao không thấy ai?… Ọc!” Tên này định nổi khùng đang chuẩn bị quay người đi vào thì đột nhiên hắn trợn tròng mắt ôm cổ họng ú ớ ngã gục xuống…lúc này đây trên cổ tên kia là một con dao đã đâm vào lút cán… máu tươi như vòi rồng phun trào ra xung quanh.

"Không ổn, anh em chú ý"

Không biết tên nào lên tiếng cảnh báo,4 tên còn lại dù sao cũng đã trai qua nhiều lần giết người,chúng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nắm chặc khẩu súng trong tay đang định đưa mắt chú ý nhìn ra ngoài nhưng lúc này đã muộn.

"Bùm bùm...á " Tiếng súng vang lên, lần lượt 4 tên còn lại không kịp phản ứng gì mà ngã oạch xuống,trên trán của chúng đều có một lỗ hổng ,chúng đã chết rồi.

"Đại ca,làm sao đây em sợ, ưm " Bảo Nhi lúc này sợ hãi túm chặt lấy vai gã.

Lúc này ở trong phòng Lộc Hưng từ gương mặt đỏ lựng vì mới lên đỉnh thì bốc chốc chuyển sang trắng bệch,gã sỡ hại rút ra một khẩu súng trên tay rồi cũng vứt đi,gã biết cái này không cứu được gã trong lúc này,nhanh chóng chạy đến tủ đồ lấy ra một  quả lựu cầm chắc trên tay.

"Đoàng ...bùm.bùm...độp..." Tiếng súng vang lên liên tục trong màn đêm khiến Lộc Hưng chảy mồ hội lạnh, thật sự gã rất sợ, đã rất lâu rồi gã đã không con biết cảm giác giết người mà chỉ lo chơi gái.

Cửa phòng bị súng phá nát mở toang ra, lúc này gần chục tên bịt mặt lao vào chĩa súng thẳng vào người Lộc Hưng.

"Dừng lại,chúng mày không muốn chết chung thì lui ra"Gã run rẩy đưa bàn tay nắm chặt quả bom sẵn sàng mở chốt bất cứ lúc nào.

Những tên này thấy vậy cũng lui lại một chút,chúng vẫn còn chưa muốn chết.

Thấy bọn này đã bắt đầu lui la khỏi phòng ,Lộc Hưng hai mắt hận thù nói:

"Lão tử mà biết tên nào làm,chờ tao thoát khỏi đây chúng mày chết chắc "

"Phốc....ự...ự...mày..." Một tiếng dao găm vào thịt vang lên, không thể tin nổi là Bảo Nhi,người mà gã xem là tâm phúc vừa là bạn tình giờ này lại cho gã một đao sau lưng.

"Tại..tại sao?" Lộc Hưng khó khăn hỏi,gã vẫn chưa hiểu tại sao nàng lại phản bội.

"Hì hì...mày gần chết rồi thì bà cũng không giấu."Bảo Nhi cười khúc khích nhưng lúc này Lộc Hưng lại cảm giác nó như nụ cười của ác quỷ vậy.

"Đại ca của tao là Khang Hổ hiểu chứ"

"Haha,thật không ngờ.." Lộc Hưng cười đắng chát,gã không ngờ tên Khang Hổ mà bấy lâu gã đều xem là phế vật lại có tâm cơ như vậy,kế hoạch đưa Bảo Nhi thành tâm phúc của lão 4 năm, gã không cam tâm .

Nhìn Lộc Hưng ngã xuống đất, Bảo Nhi nói vọng ra ngoài: "Này, dọn dẹp sạch sẽ một chút hiểu chưa "

.....

Đêm nay lần lượt có mấy thế lực ngã xuống không hiểu lí do, lần lượt là Tử Lộc bang,Hải bang, Tư Bối bang,..tuy đây đều là những bang hội lót đáy nhưng trong một đêm lại ngã xuống nhiều như vậy khiến rất nhiều thế lực khác khiếp sợ,...

Đặc biệt khiến chúng sợ hãi là Hoàng Sa bang,bang hội thứ 14 lại đột ngột giải tán với cái lí do xàm beep là Khang Định bất ngờ chết trong một cuộc tai nạn máy bay.

Nhưng không một ai ngờ tới lúc này ở Hoàng Sa bang,khu C21 trong trên tầng cao nhất của khách sạn,phòng của Khang Định...

Khang Định lúc này đang bị trói ở góc phòng, tất cả thân tín của hắn lúc này đã bị  giết sạch.

"Tại sao đại ca, anh làm gì vây?"

Khang Định biểu tình có chút biến hóa hỏi.

"Mày đừng giả ngu , kế hoạch của mày tao biết rồi " Khang Hổ cười nói: " em trai à,dạo này em thông minh lên rồi đấy"

"Chuyện gì chứ ?" Khang Định có chút hồi hộp,chần chừ nói.

"Diệp Lang đã nói với tao rồi,kế hoạch của mày là dụ tao đến đây rồi dựng lên diễn cảnh tao ám sát mày rồi mày giả bộ giết ngược được tao để giành địa bàn, khiến những boss kháng đuối lí không thể làm gì mày,tao nói có đúng không?

Khang Hổ ung dung nói, em trai hắn con non lắm.

"Đại ca ,anh không nên tin lời Diệp Lang,tên này mấy lần muốn đạp em xuống để lên nắm quyền, hắn cố ý nói vậy để li gián chúng ta,anh đừng bị lừa "

Khang Định cực kì khiếp sợ, gã không ngờ tên tâm phúc bao năm lại phản bội hắn.

Hắn ra vẻ bình tĩnh thở dài đáp.

"Em trai à,em nghĩ anh ngu sao ,đời anh trải qua nhiều sóng gió rồi đủ biết em đang làm gì mờ ám " Khang Hổ cười khẩy nói.

"Anh à,anh phải bình tĩnh,em là em trai anh mà, em sẽ không phản bội anh" Khang Định lúc này vẫn cố chấp không nhận, ánh mắt hắn chân thành tha thiết nhìn Khang Hổ nói: "chả nhẽ anh lại tin một tên người ngoài mà không tin em sao?"

"Haha,em trai con bà nó ,Diệp Lang đã đi theo tao cả chục năm, trải qua hàng chục lần sinh tử, con mày đối với tao chả là cái đếch gì cả" Khang Hổ cười khằng khặc,hắn cúi xuống nhìn Khang Định dữ tợn nói.

Bình tĩnh lại, Khang Hổ nói tiếp:

"Khang Định à,mày cũng thông minh lắm, nhưng mày quá coi thường tao,tao lúc trước không ham muốn quyền lực là đúng,nhưng không phải cái gì tao cũng không phải đứng im chịu bắt nạt"

"Mày nghĩ đánh chủ ý vào địa bàn của tao là mày sai rồi"

"Không không,anh nhầm rồi,hình như anh có thành kiến với em phải không"

Khang Định vẫn cố chấp,hắn thản nhiên.

"Bốp, áhhh..." Thì ra Khang Hổ có chút tức giận về độ mặt dày của tên này,hắn không nhịn được đấm vào mặt Khang Định .

Lần này thì Khang Định không nói nữa, im lặng chằm chặm nghiến răng nhìn Khang Hổ, chỉ là không biết hắn còn có thể chạy khỏi đẩy mà trả thù hay không?

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 836

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.