Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2106 chữ

Thiều Y sau khi dùng đá đánh chết một con thú đang xông tới không nhịn được ước lượng cục đá trong tay, đột nhiên đối với dị thú mình gặp được lúc mới tới thế giới này nảy sinh nghi vấn.

Không hề nghi ngờ, những thứ gọi là Tinh Không dị thú, chính là dị thú cao cấp có cánh và khả năng phi hành (*bay), có thể di chuyển khắp tinh tế, nếu như tinh hạm thông thường gặp phải chúng, chỉ có một con đường là chạy trối chết. Mà ngày đó tấn công hành tinh Vatican ngoài Tinh Không dị thú còn có dị thú sống trên Vatican, tất cả hợp lại gây nên cơn thú triều tàn bạo.

Tinh Không dị thú và trùng tộc là kẻ địch của loài người trong toàn vũ trụ.

Nhân loại, Tinh Không dị thú, trùng tộc ba phía hình thành một vòng tuần hoàn: con người săn bắn trùng tộc và Tinh Không dị thú, lấy nguyên liệu chế tạo ra các thứ đồ đạc; mà Tinh Không dị thú cùng trùng tộc lại thích máu thịt tươi ngon của nhân loại, bởi vậy kết thành đồng minh cùng nhau công kích tinh cầu của loài người. Trừ cái đó ra, giữa Tinh Không dị thú và trùng tộc cũng xảy ra tranh đấu, chúng ăn thịt lẫn nhau để thăng cấp sức mạnh.

Mâu thuẫn của ba bên không bao giờ có thể kết thúc.

Hiện tại đã không còn chiến tranh giữa con người với con người nữa, mà đã lên đến chiến tranh giữa các chủng tộc rồi.

Thiều Y được phổ cập kiến thức cơ bản một lúc lâu, đột nhiên phát hiện thế giới tương lai quá nguy hiểm, nàng mặc dù một thân võ công, nhưng có khả năng đánh thắng loại dã thú và côn trùng khổng lồ sao? So với những người có thể sử dụng loại máy móc to lớn để chiến đấu, nàng thực sự còn kém xa lắm. Không ổn, nàng cần tìm ra cách tu luyện mới thôi!

Nghĩ xong, Thiều Y nhẹ nhàng nhảy lên trên một cái cây, tùy tiện ngắt lá cây bên cạnh phóng ra, phía dưới một con dị thú đang rình mò gần đó đột nhiên nghiêng một cái, trực tiếp ngã xuống đất.

Giết chóc nhiều cũng không tốt, những dị thú sinh sống trong rừng dị thực này tương đối nhỏ yếu, Thiều Y cũng không đoạt tính mạng của chúng, đều là trực tiếp đánh cho bất tỉnh, chờ sau khi chúng tỉnh lại, tự nhiên sẽ e sợ mà chạy trốn.

Sau khi dùng hơn mười chiếc lá đánh ngất những dị thú kia, Thiều Y cũng không còn tâm tình chơi đùa nữa. Vũ khí của nàng ngoại trừ trường tiên ra còn có chút ám khí, đáng tiếc bởi vì trước đây ở trong gia tộc tu luyện, ám khí cũng chỉ mang theo châm hoa mai, mà ban đầu khi mới tới thế giới này cũng dùng gần hết, chỉ còn lại vài cây. Chờ tới được thành của con người, nàng phải mua một ít mới được, nhưng nói đến mới nhớ, thành thị ở tương lai có vật này sao?

Đi loanh quanh trong rừng cây, tránh né công kích của đám dị thực, Thiều Y hái được rất nhiều loại quả mùi vị không tệ, hơn nữa cũng được Lôi Tu giám định qua, liền hướng sơn động chạy về.

Lôi Tu vẫn ngồi bên dòng suối hành hạ một đống máy móc mà Thiều Y không rõ lắm, nghe được tiếng động lạ truyền ra từ khu rừng, cảnh giác nhìn qua liền thấy một bóng người màu xanh bay nhảy giữa các bóng cây cao lớn, giống như không có chút trọng lực nào vậy, một đám thực vật biến dị ở sau lưng cô đánh tới, nhưng lại không cách nào chạm đến được.

Điều này khiến cho Lôi Tu kinh ngạc không thôi, hắn phát hiện sức bật của cô cực kì tốt, thậm chí có thể mượn lực đàn hồi của cành lá để di chuyển giữa không trung, công phu kỳ quái tới mức này, chưa bao giờ hắn nghe nói tới, cũng chưa bao giờ được chứng kiến.

Đợi người đi tới trước mặt mình mới để ý đến ống tay áo phiêu phiêu, đi qua cả cánh rừng mà không dính chút bụi bẩn nào. Ngày đó tình cảnh của cô chật vật như vậy, có lẽ là vì phải mang nhiều thêm một người là hắn.

“Cái này gọi là khinh công!” Thiều Y nói : “Nếu công tử muốn học, ta có thể dạy cho ngài khẩu quyết, chỉ là…thời điểm tốt nhất để học võ là khi tuổi càng nhỏ càng tốt, công tử lớn tuổi như vậy, căn cốt đã cứng cáp, bỏ lỡ thời kì phù hợp để tập võ, sợ rằng không thể luyện đến trình độ của ta, có điều ngài vẫn có khả năng nhảy cao.”

“…”

Lôi Tu : =_=! Trong vũ trụ tuổi thọ trung bình của loài người là khoảng ba trăm, nếu tốt chất thân thể tốt có thể sống đến 400 tuổi, ba mươi tuổi chỉ mới được xem là thành niên! Thì ra người mới trưởng thành trong là hắn trong mắt nàng đã thành người lớn tuổi sao?

Nhìn khuôn mặt thiếu nữ non nớt đối diện, Lôi Tu đoán tuổi của cô hẳn chỉ có mười sáu mười bảy, ở trong mắt cô, mình mới trưởng thành đúng là “lớn tuổi”.

Bởi vì tập võ nhiều năm, Thiều Y dung nhan so với người bình thường già đi rất chậm không thể hiểu được ý tứ trong mắt hắn, đem hoa quả hái về đi rửa, sau đó ngồi xuống tảng đá cách hắn không xa, vừa gặm hoa quả vừa nhìn hắn làm việc. Hình như hắn nói tín hiệu từ hành tinh Vatican bị ngăn cản, đành phải sử dụng biện pháp khác để liên lạc với cận vệ của hắn.

Còn cái biện pháp khác đó là gì…

Thiều Y nhìn hắn dùng một vật cổ quái giống như mũi tên bắn lên bầu trời, nàng xem không hiểu, càng nghe không hiểu những danh từ chuyên môn này nọ.

Lôi Tu kiểm tra mọi thứ lần cuối, sau đó nói với cô: “Đợi khoảng hai giờ nữa cận vệ của tôi sẽ tới.”

Thiều Y gật đầu, không nói gì thêm

Qua hai giờ như hắn nói, quả nhiên có người tới--không phải, tới đây là hai người sắt khổng lồ vô cùng đáng sợ.

Người sắt này lúc trước ở chiến trường có thấy qua, sau khi Lôi Tu ra khỏi lồng ngực (Khoang điều khiển) người sắt liền thu nó vào không gian…Được rồi, người sắt còn có tên gọi khác là cơ giáp.

Hai chiếc cơ giáp màu lam và màu lục đậm hạ xuống cách đó không xa, sau đó khoang điều khiển của chúng mở ra, trong cơ giáp màu lam là một người đàn ông, còn trong cơ giáp màu lục đậm là một nam một nữ, bọn họ nhảy ra ngoài, thẳng tiến đến bên dòng suối, trên mặt đều là thần sắc kích động được gặp lại người thân. Ba người mặc trang phục chiến đấu màu xám giống Lôi Tu, đường nét khuôn mặt tương đối sắc nét, giống như hải ngoại dị tộc, vóc người đều thon dài mạnh mẽ, thậm chí là nữ nhân tóc quăn kia thoạt nhìn cũng cao hơn nàng rất nhiều.

Người của thế giới này thật cao! Thiều Y lại thỏa mãn xác định, không phải nàng thấp, mà là ở tương lai này phái nam đều cao trên một mét chín.

“Chỉ huy, thật may là ngài vẫn bình an vô sự!”

Nói chuyện là một nam nhân tóc đỏ mắt xanh, trên mặt là nụ cười mười phần nhiệt tình, toàn thân lại tỏa ra một loại khí tức nguy hiểm nhưng bị hắn tận lực che giấu. Còn lại một nam một nữ, nam nhân tóc màu tro mắt xám thoạt nhìn dè dặt mà lãnh đạm, sau cùng là nữ nhân khuôn mặt xinh đẹp lại trưng ra biểu tình lạnh lùng.

Ba người vốn kích động khi thấy Lôi Tu lại chuyển thành kinh ngạc khi nhìn tới Thiều Y ở phía sau cách đó không xa.

Lôi Tu gật đầu với bọn họ, quay lại nói với Thiều Y: “Bọn họ lần lượt là Wales, Lancer và Ivena.”

Thiều Y nghe hắn giới thiệu nhìn qua, tóc đỏ mắt xanh, cực kì nhiệt tình này là Wales, tóc màu tro mắt xám, thờ ơ mà cẩn thận là Lancer, nữ tử duy nhất là Ivena. Những cái tên này thật kì lạ, quả nhiên giống như tên của thầy tu từ hải ngoại. Thiều Y nghĩ thế, lại hướng bọn họ chắp tay, lạnh nhạt nói: “Hai vị công tử và tiểu thư có lễ, lần đầu gặp mặt, ta là Thiều Y”

“…”

Lôi Tu hơi nhíu mày, quên mất phải dạy cô cách xưng hô chào hỏi bình thường, âm thầm ghi nhớ việc này trong lòng, chờ trở lại phi hạm sẽ dạy sau. n, như vậy hai người có thể lần nữa ở chung chỗ.

“Chỉ huy, người này là…” Wales tò mò mở to hai mắt nhìn, thế nào cũng cảm thấy cô gái trước mặt thật cổ quái, trang phục kỳ lạ, xưng hô kỳ lạ, nói chuyện cũng kỳ lạ.

Lancer tinh mắt nhận ra máy phiên dịch hình khuyên tai trên người Thiều Y, như vậy cô gái này chắc là đến từ một hành tinh xa xôi nào đó không sử dụng tiếng tinh tế thông dụng? Chỉ là trước đây thống kê cư dân của Vatican vẫn chưa thấy xuất hiện tin tức ra vào cảng không gian bất thường nào, tại sao đột nhiên xuất hiện một người như vậy? Hơn nữa cô gái này còn ở trong rừng dị thực với chỉ huy? Chẳng lẽ lúc đó chạy trốn không kịp được chỉ huy cứu rồi đem tới nơi này?

Không thể không nói, suy đoán của Lancer cũng có một nửa là đúng, nửa còn lại sai hết rồi, đối tượng cứu và được cứu phải thay đổi thôi.

“Cô ấy là Thiều Y!” Lôi Tu trả lời vô cùng đơn giản, cặp mắt màu lam lạnh nhạt đảo qua ba người.

Wales và Lancer đều là chiến sĩ Alpha, trong một giây đó, họ cảm thấy một loại cảnh cáo vô cùng cường đại đến từ Alpha. Hơi thở mãnh liệt như vậy vẫn khiến cho hai người đã quen với sức mạnh của chỉ huy cảm thấy hô hấp khó khăn. Đây là bản năng của Alpha sau khi thành niên, chỉ huy của bọn họ vậy mà vì một nữ Beta lần đầu phát ra loại khí thế đe dọa này?

Tháng giêng vừa rồi chỉ huy vừa cử hành lễ trưởng thành ở trường quân đội hoàng gia, lấy thành tích tuyệt đối vượt qua đủ loại kiểm tra sát hạch, nhận bằng tốt nghiệp ưu tú nhất. Trường quân đội vì muốn tuyên dương hắn đã tổ chức lễ trưởng thành ở khán phòng lớn nhất của học viện hoàng gia, chứng minh nam Alpha này đã chín chắn và mạnh mẽ, đủ để xứng đôi với một Omega tinh khiết nhất.

Nhưng mà, loại cảnh cáo của Alpha lúc này là vì một nữ Beta, hơn nữa còn xem hai người bọn họ là tình địch.

Tuy bản năng của Alpha khi phát tác giống như chó điên mất lý trí hoàn toàn, chỉ cần gặp Omega sẽ bùng lên. Nhưng là bọn họ không hề có ham muốn gì với nữ Beta này nha? QAQ Wales trong lòng lệ rơi không ngớt, cảm giác mình phải tự sát tạ tội, đế quốc nhiều nữ Omega ưu tú như vậy, chỉ huy vậy mà coi trọng một nữ Beta không thể bình thường hơn, hoàng đế và hoàng hậu sau khi biết được nhất định sẽ giết bọn họ.

Thiều Y nhìn hai nam nhân đứng ngơ ngác ở kia, nữ tử tóc xám cũng tò mò nhìn mình, không biết bọn họ có ý gì, lẽ nào lễ nghĩa của nàng không đúng? Hay là bọn họ đối với thân phận của mình sinh nghi?

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực

Truyện Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.