Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2290 chữ

[Phần đầu truyện nam chủ nữ chủ tới từ hai thời đại khác nhau nên văn phong tạm thời sẽ khác biệt]

Lôi Tu tựa vào vách núi, nhìn mặt trời đang xuống dần phía bên kia cánh rừng, đôi mắt màu lam lướt qua mấy phần phiền muộn. Từ sau khi hắn phát hiện bản thân vậy mà lo lắng cho một cô gái xa lạ, không khỏi có chút trầm ngâm.

Hắn vuốt vuốt sống mũi cao, khóe mắt liếc qua cánh tay bị thương được đắp thảo dược và băng bó kĩ lưỡng, tuy là trong lòng nghi ngờ hiệu quả của thứ thuốc thô sơ này, nhưng cũng biết tình huống lúc đó, được như vậy đã coi như là không tệ lắm. Chỉ là, trong bụng vẫn không khỏi hoài nghi lai lịch của đối phương.

Đang nghĩ ngợi lung tung liền nhìn thấy trong ánh trời chiều, một thiếu nữ từ trong rừng rậm chậm rãi đi tới, thấy cô bình an vô sự, cả người căng thẳng cũng thả lỏng xuống.

Đợi cô tới gần, Lôi Tu phát hiện người này thế mà tìm được thức ăn, trong tay cô mang theo một con thỏ rừng màu xám, chân vẫn đang run rẩy, chắc vẫn chưa chết hẳn, tay còn lại cầm một chiếc lá đặc biệt của hành tinh Vatican. Loại lá to giống như lá sen vậy, thích hợp để bỏ đồ vào, lúc này chiếc lá đã dùng cỏ cột lại thành một cái bao

Thiều Y nhìn hắn một cái, bởi vì ngôn ngữ bất đồng, cho nên cũng không muốn lãng phí thời gian cùng hắn nói nhảm, vứt chiếc là giống như túi đồ kia cho hắn xong liền mang con thỏ kia đến bên dòng suối để xử lí.

Lôi Tu nhìn theo cô, trong lòng không khỏi kinh ngạc cùng băn khoăn, trong cơ thể tựa như lưu lại hương ngọt của Omega khiến người ta hoài niệm, thế nhưng người trước mặt hắn lúc này trên người không có chút hơi thở của nữ Omega nào, hoàn toàn là một nữ Beta bình thường. Hắn có thể chắc chắn rằng, lúc đó mình quả thật bị mùi thơm của một Omega ảnh hưởng đến suýt chút nữa đã phát điên.

Một cô gái cổ quái mà bí ẩn, lại có thể dưới sự tấn công của Tinh Không dị thú toàn thây trở ra, như con thoi đâm xuyên qua rừng rậm dị thực, không thể không nói, cô so với bất kì người phụ nữ nào hắn từng gặp cũng khiến người ta kinh ngạc vô cùng.

Sau khi Thiều Y lưu loát thu thập sạch sẽ con mồi, bọn họ trở về sơn động, bắt đầu đốt lửa nướng thỏ.

Con thỏ này so với Thiều Y thấy trước kia phải lớn gấp đôi, loài thỏ lớn như vậy thật khiến cho nàng mở rộng tầm mắt, càng thêm cực kì khẳng định thế giới này thật không bình thường.

Lôi Tu thấy cô gái nọ lấy ra một cái ống kì quái liền ngay lập tức đã đánh ra lửa, sau đó lại thấy cô thuần thục bắt đầu dựng một cái giá, gác con mồi đã xử lí tốt lên trên để nướng, quá trình hết sức thuần thục, tư thế như nước chảy mây trôi, ngay cả Lôi Tu vốn thường xuyên sinh tồn bên ngoài cũng tự than thở không cách nào sánh kịp.

Lẽ nào cô ấy là thợ săn Vatican, bình thường sinh sống ở nơi hoang dã? Nhưng khi nhìn lại cách ăn mặc của cô, giơ tay nhấc chân đều tựa như đã tiếp nhận giáo dục cực tốt, cũng không giống loại thợ săn quanh năm suốt tháng lang thang khắp nơi. Đương nhiên, cô quả thật rất có khả năng sinh tồn.

Lôi Tu mở bao lá ra, bên trong là một ít trái cây rừng. Nhịn không được lại nhìn người đang ngồi trên tảng đá nướng thỏ kia, hắn trước đây đã từng luyện tập ở trong rừng, tự nhiên cũng nhận biết được những loại trái cây này, hơn nữa lấy thể chất Alpha cũng không cần chế biến liền có thể trực tiếp ăn, thế như với Omega mẫn cảm...

Lôi Tu nhìn cô một cái rồi nhắm mắt lại, kiểm tra tinh thần lực của mình. Lần này bị thương quá nặng, muốn khôi phục toàn bộ tinh thần lực thì cần chút thời gian. Bất quá, nghĩ tới nhiệt độ hành tinh Vatican này ngày đêm chênh lệch rất lớn, bằng bất cứ giá nào, trước nửa đêm hắn phải mở được Quang Giáp không gian

Rất nhanh, trong sơn động đã ngập tràn hương vị thịt nướng.

Thiều Y nhìn một chút, trực tiếp đem việc nướng thỏ giao cho hắn, rút đoản đao ra, lấy một cây gỗ lớn bắt đầu gọn, rất nhanh liền làm ra hai cái khay thô sơ cùng hai đôi đũa.

Lôi Tu bị dao găm trên tay cô hấp dẫn, nhìn qua thì chỉ là vũ khí lạnh băng còn có chút tầm thường, nhưng chỉ cần là người sóng não phát triển, tinh thần lực dồi dào liền có thể cảm giác bề mặt của nó ngập tràn sát khí, không phải là vật thường. Cô gái này động tác đẽo gỗ hết sức lưu loát, lại ẩn chứa một loại mỹ cảm, lúc đầu gỗ sần sùi liền biến thành khay và đũa quả thật khiến hắn có chút ngoài ý muốn.

Thứ này là vũ khí của cô ấy? Có điều lúc phát hiện cô trực tiếp dùng thanh dao găm này cắt thịt thỏ, Lôi Tu lần nữa yên lặng.

Tay nghề nướng thịt của Thiều Y quả thật không tệ, nàng bị lão già nuôi ở trong núi mười tám năm, khắp rừng không nơi nào không đặt chân tới, vì không muốn trở thành hòa thượng ni cô, chỉ có thể tự mình động thủ, cơm no áo ấm. Nướng thịt là nàng tự học thành tài, tuyệt đối là hạng nhất, lại rắc thêm chút gia vị mang theo trên người, thật đúng là mỹ vị.

Thiều Y tay trái bưng khay gỗ, tay phải cầm một đôi đũa, chậm rãi ăn thịt, mắt liếc nam nhân ngồi đối diện mình, hắn nửa người trên để trần, băng một đống vải, nhìn quen cũng không có cảm giác gì, hơn nữa mặc dù lúc này y phục không chỉnh tề vẫn khiến người ta có cảm giác hắn đang ngồi chỉnh tề trong phòng, ưu nhã ăn. Tư thế hắn dùng bữa quả thật đẹp mắt, giống như quý công tử thế gia được giáo dưỡng nghiêm khắc, nhất cử nhất động hết sức đẹp mắt, trên khuôn mặt tuấn mỹ không có biểu tình gì, dưới ánh lửa đường nét gò má có vài phần lạnh lẽo mà cương nghị, cặp mắt màu lam khiến hắn thoạt nhìn không gần gũi với người khác.

Hai người cùng nhau tiêu diệt sạch sẽ một con thỏ nướng, thế nhưng vẫn còn có chút chưa thỏa mã.

Thiều Y chỉ săn một con thỏ, vốn cho là nó cũng đủ lớn, không nghĩ tới mình tính sai sức ăn của nam nhân đối diện, cho nên mặc dù ăn không no cũng không có biện pháp, đành ăn trái cây thôi a! Thiều Y đang muốn đưa tay đến chỗ chiếc lá nọ, liền bị nam nhân kia ngăn lại, hắn hướng nàng lắc đầu rồi chọn vài quả nhìn giống như quả hạnh đưa tới, những thứ còn lại không cho nàng động vào.

Thiều Y đều là dùng ngân châm kiểm tra xem những thứ quả này có độc hay không, bất quá nàng vẫn biết trên đời này vẫn có loại độc mà ngân châm thử không ra. Cho nên đối với hành vi của hắn cũng không nói gì, gặm gặm thứ quả giống quả hạnh này, ngọt ngào, khiến cho nàng thỏa mãn híp mắt.

Thời điểm đang ăn trái cây, Thiều Y rõ ràng cảm giác được nam nhân kia đang yên lặng quan sát nàng, lúc nàng nhìn qua liền đối diện với đôi mắt xanh thẫm kia. Đôi mắt này khiến nàng có chút không được tự nhiên, bản thân vẫn chưa thích ứng được với màu mắt kì lạ như vậy, dù sao người Trung Nguyên đều là mắt màu đen hoặc nâu đen, không có màu sắc khác.

Rất nhanh hai cái mặt trăng lại lên rồi.

Mặc dù đã nhìn thấy một lần, Thiều Y vẫn như cũ cảm thấy hai mặt trăng này cảm thấy kinh ngạc, nếu không phải ngôn ngữ bất đồng, nàng nhất định sẽ hỏi nam nhân này một chút xem chúng như thế nào tồn tại a. Tuy là hắn thoạt nhìn có điểm nghiêm túc, nhưng khi nhìn bộ dạng này của hắn thành quen, thì hai vầng trăng rồi cũng sẽ thành chuyện bình thường mà thôi.

Bóng đêm phủ xuống, vẫn giống như đêm qua, nhiệt độ lại bắt đầu giảm

Giữa lúc Thiều Y đang suy tư liệu đống củi trong sơn động có đủ dùng hay không liền thấy nam nhân kia lấy ra từ trong túi quần một vật giống như đồng tiền bằng kim loại sáng bóng, sau đó trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một thứ màu trắng tương tự cái rương, trên vẽ một chữ thập màu đỏ.

"..."

Đột nhiên xuất hiện hay vậy! = 口 =

Thần tiên? Yêu quái?

Khá khen cho muội tử đến từ thời đại phong kiến lạc hậu, lớn tới nhường này vẫn chưa từng thấy qua công nghệ cao như vậy, Thiều Y rất kinh hãi, mặc dù trên mặt vẫn duy trì bình thản, nhưng trong lòng đã sớm thiên mã hành không (*suy nghĩ bay xa).

Lôi Tu thật vất vả mới khôi phục được một phần tinh thần lực liền đem hộp thuốc trong Quang Giáp không gian lấy ra, có điều hắn đột nhiên phát hiện cô gái đối diện có chút yên ắng, ngẩng đầu nhìn qua, bắt gặp ánh mắt của cô đang nhìn đăm đăm vào hộp thuốc trên tay mình, khiến cho hắn nhịn không được suy nghĩ.

Sức mạnh kỳ quái, ăn mặc lạ lùng, ngôn ngữ chưa từng nghe qua... Hắn có thể khẳng định, cô gái này không phải là cư dân của tinh cầu Vatican, cũng có thể là từ một tinh cầu xa xôi nào đó trong hệ tinh. Chỉ là, mặc dù là từ nơi xa tới, chỉ cần rời khỏi nhà, nếu là không hiểu tiếng tinh tế (*giữa các hành tinh) thông dụng, dù sao cũng nên mang theo máy phiên dịch chứ, trừ khi cô ấy là bị bọn buôn lậu lừa bán tới đây. Nhưng lấy khả năng của cô, khả năng này quả thật rất nhỏ.

Cô gái toàn thân đều là ẩn số này quả thật khiến hắn rất tò mò.

Lôi Tu mở hộp thuốc, lấy ra một lọ thuốc tu bổ tinh thần lực cấp cao uống sạch, lại bắt đầu chữa trị tinh thần lực bị hao tổn.

Từ sau khi kỹ thật không gian tiến vào cuộc sống con người, tinh thần lực trở nên vô cùng quan trọng, bởi vì nhiều vật phẩm không gian đều cần tới tinh thần lực để mở ra. May mắn thay khoa học kỹ thuật nhanh chóng phát triển, kỹ thuật điều trị được hoàn thiện, giới y học nghiên cứu ra thuốc tinh thần lực, có thể kích thích sản sinh tinh thần lực của nhân loại, chỉ cần tinh thần lực đạt được giá trị thấp nhất là một liền có thể mở được loại vật phẩm đơn giản nhất của Quang Giáp không gian.

Sau khi uống thuốc mấy giây sau mới bắt đầu có hiệu quả, các dây thần kinh đều thoải mái hẳn, không còn phải chịu đựng loại đau đớn như bị kim đâm vì cạn kiệt tinh thần lực nữa.

Để chai thuốc phục hồi xuống, Lôi Tu nhìn thấy trong hộp còn có mấy lọ thuốc ức chế Alpha, trong mắt lướt qua một vài suy nghĩ sâu xa. Theo lý thuyết, lúc trước mình bị kích thích bởi mùi của Omega sẽ chịu đủ loại dằn vặt, nhưng sau khi hôn mê tỉnh lại, phát hiện trong cơ thể tất cả xáo động đã trở lại bình thường, thậm chí không cần tiêm thuốc ức chế nữa. Hắn cũng không nhận thấy tình trạng này cùng điều kiện môi trường của Vatican có quan hệ, như vậy nguyên nhân chỉ có thể là do cô gái trước mặt rồi.

Chỉ tiếc lúc đó mình hôn mê, không biết cô ấy đã làm cái gì, có thể ở dưới tình trạng không có thuốc ức chế Alpha làm cho hắn hồi phục.

Tinh thần lực đã hồi phục liền dễ dàng mà mở ra Quang Giáp không gian. Rất nhanh trong lòng bàn tay Lôi Tu xuất hiện một chiếc khuyên tai, tạo hình này là khuyên tai dành cho nam, nhưng thực ra là một chiếc máy phiên dịch thu nhỏ.

Tinh tế có rất nhiều chủng tộc người, có rất nhiều hành tinh xa xôi sử dụng tiếng địa phương họ, cũng không phải tất cả mọi người đều nói tiếng thông dụng của tinh tế, cho nên máy phiên dịch là vô cùng cần thiết.

[P/s: Tác phẩm đầu tay mong mọi người góp ý!]

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.