Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1915 chữ

[Phần đầu truyện nam chủ nữ chủ tới từ hai thời đại khác nhau nên văn phong tạm thời sẽ khác biệt]

Ngày 15 tháng 4 năm 7753 lịch vũ trụ.

Ở ngôi sao Vatican thuộc tinh hệ Thương Vân đột nhiên xuất hiện Tinh Không dị thú triều trăm năm khó gặp, lồng bảo hộ của thành Vatican sau một giờ chống đỡ không nổi cuối cùng cũng sụp đổ, số lượng lớn Tinh Không dị thú đánh phá tuyến phòng ngự của thành phố, dẫn tới vô số người chết kẻ bị thương. Chủ thành không thể không phát tín hiệu cầu cứu tới Đế quốc chủ tinh (*ngôi sao chính).

Đế quốc khiển trách hạm đội cơ giáp đóng quân trên bầu trời gần Vatican không đi cứu viện, lại bởi vì số lượng dị thú quá lớn, hơn nữa còn đang trong triều kỳ cộng với lồng bảo hộ vỡ tan, tình hình chiến đấu nguy cấp, chỉ có thể che chở cho những người sống sót leo lên phi thuyền của hạm đội, tạm thời rút quân trở về.

Sau một tiếng, Vatican hoàn toàn rơi vào tay Tinh Không dị thú.

Đó là một thế giới kinh khủng và đẫm máu.

Đàn dị thú khổng lồ công phá lồng bảo hộ thành phố của thợ săn, tùy ý phá hư thành phố con người, cắn nuốt máu thịt nóng hổi của nhân loại, loài người nhỏ bé sợ hãi thét chói tai, máu chảy thành sông, kẻ may mắn chạy thoát được dưới răng nanh tàn bạo của dị thú không là đáng là bao, cả thế giới biến thành một địa ngục đẫm máu.

Khói lửa nổi lên bốn phía, thành phố thợ săn phồn hoa trước đây bị phá hư triệt để, chiến đội cơ giáp đối với số lượng Tinh Không dị thú trước mặt chỉ có thể chọn cách ra sức cứu những người may mắn còn sống sót, bảo vệ họ leo lên phi hạm, thoát khỏi tinh cầu đang bị tàn sát này, cuối cùng chỉ còn lại vài chiến sĩ cơ giáp chiến đấu ở phía sau, tranh thủ thời gian để mọi người thoát đi.

Tiếng ầm ầm bên tai không dứt, khói đen ở khắp nơi, những tòa nhà cao tầng đổ sụp, hầu như không thấy được con đường phía trước.

Trong đám khói bụi bốc lên, một bóng dáng như ẩn như hiện, cho đến khi xuất hiện rõ ràng một con người còn sót lại cùng bầy dị thú trước mặt.

Đó là một người mặc áo xanh quần dài, vạt áo vắt sang, tóc búi thành hình dạng kỳ quái, còn cắm thoa cài tinh xảo của thiếu nữ.

Thân ảnh cô như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh liền bị cái bóng của Tinh Không dị thú khổng lồ nuốt chửng, khiến cho cả những người đang chạy trốn và chiến sĩ cơ giáp đều không để ý đến.

Đây là nơi nào...

Thiều Y có chút mờ mịt quan sát thế giới xa lạ, xa xa là một cái gì đó giống như một tòa thành, mà trong thành có rất nhiều mãnh thú thân hình to lớn nàng chưa bao giờ nghe tới đang tàn phá mọi thứ - hẳn là thành a! Nàng vào Nam ra Bắc đã nhiều năm, còn chưa từng thấy qua mãnh thú khổng lồ như vậy không tránh khỏi có chút kinh ngạc, mà mùi máu tươi cùng rỉ sắt khét cũng cho nàng biết nơi này đã trải qua chuyện gì, e là đã trở thành địa ngục chết chóc.

Trong lúc nàng đang trầm mặc xem xét mọi việc, Tinh Không dị thú đang tàn phá bỗng ngửi thấy được mùi huyết dịch tươi ngon của nhân loại, đôi mắt đỏ rực chuyển đến trên người nàng, vừa nhìn xuống vừa há miệng lớn đang nhỏ nước dãi, lộ ra răng nanh sắc bén, nhanh như chớp liền nhào về phía nàng.

Thấy mãnh thú xông về phía mình, nàng không chút hoang mang mà từ bên hông rút ra sợi đai lưng bằng lụa xanh biếc, hơi hơi nhấc lên, khanh một tiếng, đai lưng vốn mềm mại trong nháy mắt trở nên thẳng tắp, cứng rắn như trường tiên, một cước đạp lên móng vuốt dị thú vung tới, thân thể dựa thế bay lên, mũi chân điểm nhẹ trên đầu dị thú, lúc bay qua đầu của nó, trường tiên trong tay nhìn như nhẹ nhàng lướt qua lưng dị thú, vậy mà lại đem nó đánh bay.

Dị thú thân thể to lớn thế nhưng ầm một tiếng bay đi, va vào một tòa nhà cao hơn mười trượng, mặt tường kiên cố bao nhiêu cũng vỡ vụn, trở thành một đống hư phế, tiếng ùng ùng bên tai không dứt.

Thiều Y có chút kinh ngạc, tuy nàng chỉ dùng ba thành công lực, nhưng cũng biết tiên pháp của mình có bao nhiêu sức mạnh, nếu như là người bình thường đã sớm thịt nát xương tan, không thì cũng trọng thương không đứng lên nổi, nhưng là dị thú này trừ bỏ bị đánh bay lại hoàn hảo không chút tổn hại.

Bất quá chưa cho nàng thời gian kinh ngạc, mãnh thú kia lại nhào tới, lúc này nàng liền dùng tám phần công lực, rốt cuộc nó cũng bị đánh cho da tróc thịt bong, phát ra tiếng hét cực kỳ thảm thiết. Tiếng hét này cũng đồng thời hấp dẫn những dị thú khác đang tàn phá trong thành, mùi máu tươi càng khiến cho dị thú xung quanh bắt đầu hung hăng đứng lên, nhao nhao nhìn chằm chằm cái nhân loại yếu đuối này, sau đó nhảy xuống khỏi những tòa nhà mà chúng đang chiếm cứ, hướng nàng chạy tới.

Phát hiện mình cư nhiên trở thành mục tiêu, nàng khẽ nhíu lông mày, quyết định trước làm rõ ràng tình huống rồi nói sau.

Đối với việc vô duyên vô cớ đi tới một thế giới xa lạ lại đáng sợ như vậy, tuy là vạn phần kinh ngạc, nhưng nàng lại không đánh mất bình tĩnh, mặc dù đối diện với đám quái vật to lớn đáng sợ này, lại không thấy chút hoảng loạn nào.

Trước khi những dị thú kia chạy tới, nàng dần lui lại, đang lúc muốn rời khỏi nơi này, đột nhiên phát hiện ở phía trước còn có một người khổng lồ đang chạy giữa thành, mấy con mãnh thú to lớn đang công kích người khổng lồ kia.

Nói là người khổng lồ, ở trong mắt nàng, đây chẳng qua chỉ là một cục sắt hình người mà thôi, nó có thân thể bằng kim loại với những đường nét màu xanh băng lãnh mà sắc sảo, tản ra một loại khí tức nguy hiểm, không chỉ có thể gây ra hỏa lực với sát thương cực đại, mà còn biết lăng không phi hành (bay trên không), trong tay là một thanh kiếm phát sáng chói mắt, chỉ hướng vào cự thú vung một cái, đơn giản như vậy liền có thể mang cự thú chém thành hai nửa, sắc bén mà mạnh mẽ, lại không có chút sai sót nào.

Hung thú đáng sợ, cục sắt khổng lồ hình người, thành thị cổ quái, thuyền có thể bay...Hết thảy đều xa lạ như thế, khiến nàng trong phút chốc không biết làm thế nào. Nhưng mà vô luận thế nào, thế giới này cũng không cho nàng thời gian để thích ứng, chỉ có thể ở thời điểm nguy hiểm, nhanh chóng phản ứng, lọt vào những kẽ hở giữa những cự thú đang truy kích kia để né tránh.

Đang lúc trở mình qua kẽ hở của một tòa nhà đã sụp đổ để tránh dị thú công kích, nàng nhìn thấy người sắt duy nhất trong thành đang cùng những cự thú kia chiến đấu - thẳng đến sau đó không lâu, nàng mới biết được nó được gọi là cơ giáp- những người sắt khác không phải theo chân phi thuyền vũ trụ rời đi, thì chính là ngã xuống, chỉ có một người sắt màu lam kia là vẫn dũng mãnh tru diệt dị thú công kích mình.

Nhưng mà người sắt kia hai mắt phát ra ánh sáng chập chờn, động tác cũng dần cứng ngắc, sau đó bị những cự thú kia xô ngã xuống đất.

Một cự thú có gương mặt như sói cao chừng hai trượng đánh móc sau gáy cơ giáp, kiếm quang của nó liền tắt, thành một đống sắt vụn, người sắt nọ đem kiếm vứt xuống, trực tiếp giơ lên hai cánh tay máy đón đỡ, lại bị lực lượng dị thú đánh lui về sau hơn trăm trượng.

Thiều Y thấy được bên cạnh có hai mãnh thú định đánh lén, sau khi thấy người sắt bị đẩy lùi lập tức phối hợp công kích nó.

Người sắt sau khi bị đánh bay liền miễn cưỡng đứng lên, nhưng nó dường như đã bị tổn thương, không cách nào chiến đấu được nữa. Rất nhanh Thiều Y nhìn thấy trước ngực người sắt mở ra một cái lỗ, một nam nhân tóc đen mặc trang phục bó sát người kỳ quái màu xám nhảy ra ngoài. Mà người sắt kia bị hắn phất tay một cái đột nhiên biến mất giữa không trung rồi.

Thiều Y nháy mắt, thật là biến mất rồi!

Nam nhân tóc đen trên trán có vết máu theo khóe mắt chảy xuống, lúc dị thú nhào tới liền linh hoạt né tránh, không biết từ lúc nào, trong tay hắn nhiều hơn một thanh lôi kiếm lóe ra tử sắc, thanh kiếm giơ lên hướng tới đám dị thú bổ xuống, xoẹt một tiếng, mùi thịt cháy khét liền xông vào mũi.

Thiều Y quan sát nam nhân kia cùng dị thú chiến đấu, nhìn ra thực lực của hắn vô cùng cường hãn, chiêu thức tuy đơn giản, nhưng thể năng lại vô cùng tốt, tố chất thân thể cũng không tệ, nếu không...hẳn là không có cách nào ở giữa đám dị thú bình an thoát ra. Càng làm cho nàng giật mình là, nam nhân này rõ ràng không có chút nội lực nào, nhưng có thể nhảy cao đến trên tòa nhà hơn hai trượng, thân thể vô cùng dẻo dai, có thể làm ra nhiều động tác có độ khó cực cao.

Lại khiến nàng giật mình là, con mắt người này cư nhiên là màu xanh lam, ngũ quan sắc nét, nhưng khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ bị vết máu nhuộm dần tăng thêm một loại sát khí sắc bén, thần lạnh lùng, nghiêm nghị mà kiên quyết, khiến cho người ta cảm giác như vực sâu thăm thẳm.

Đáng tiếc, hắn dường như bị thương rất nghiêm trọng, khả năng cân bằng yếu dần, kiên trì trong chốc lát, rất nhanh liền bị vài mãnh thú dồn đến chân tường.

Mắt thấy nam nhân kia nếu bị đánh gục ở đó rất có khả năng trở thành thức ăn của dị thú, Thiều Y liền động.

Hàn quang lóe lên, mấy cây châm hoa mai liền bị bắn đi, phương hướng khác nhau bắn đi.

[P/s: Tác phẩm đầu tay mong mọi người góp ý!]

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.