Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dêm Dị Giới.

Tiểu thuyết gốc · 2064 chữ

Chương 3: Đêm dị giới.

Màn đêm buông xuống trên vùng đất lạ, Vũ Văn Phong tưởng chừng sẽ an giấc khá dễ dàng sau nột ngày đầy mệt nhọc nhưng từ khi màn đêm bao phủ nơi đậy dù hắn cố gắng thế nào thì cơ thể vẫn luôn trong trang thái tỉnh táo một cách lạ thường.

Sau một chuỗi thời gian cố gắng chợp mắt không hề ngắn hắn đành từ bỏ ý định,với một con người tôn sùng giấc nghủ một cách thái quá như hắn thì đây quả là một sự đả kích quá tàn khốc, thay vì tiếp tục cố gắng trong vô vọng hắn đành chuyển sang nghiên cứu những chiêu thức trong bảng trạng thái.

Vũ Văn Phong lượn vòng qua đám rễ cây mọc phía trước cửa căn cứ địa của hắn tiến về phí đài phun nước nhằm tìm thứ gì đó có thể trải nghiệm chiêu phân tích ngay tức thì hắn bắt gặp một đàn “cá ngựa” đang lượn vòng quanh những bức tượng thiên thần giữa đài phun nước, Vũ Văn Phong nhìn chăm chăm vào con cá phát ra ánh sáng màu tím nhẹ đang thơ thẩn lộn mèo giữa những tia nước và thừ nhẩm “phân tích”, quả không sai dự kiến ngay tức thì trên đầu nó hiên lên một cái bảng thông tin nhỏ, té ra tên bọn này chả liên quan tới cái tên mà Vũ Văn Phong tự phong cho chúng. Bọn cá ngựa này có tên thật là bọ quang theo bảng trạng thái của chúng thì đây là một loài bọ phù du vô hại sống nhờ tiêu thụ bụi phép thuật trôi nổi trong không khí.

Tới đây Vũ Văn Phong chợt giật mình nhận ra quả thực bọn bọ quang này đang ăn những hạn bụi nhỏ li ti tỏa lung linh sắc màu mà ban chiều hắn không hề thấy, nhìn cảnh này hắn chợt thấy đói một cách lạ thường, đám bụi phép thuật kia nhìn lại thì thật là hấp dẫn với hắn. Vũ Văn Phong lao tới ngấu nghiến bụi phép như hổ đói, chẳng biết bằng cách nào hắn hút đám bụi lại rồi hấp thu chúng một cách phản khoa học không tưởng, mỗi một đợt bụi phép được hấp thụ hắn lại cảm thấy mình sảng khoái và hưng phấn lạ kì.

Sau “bữa tối” ngon lành hắn vui vẻ lượn quanh cùng lũ bọ quang, không gian đêm khuya ờ nơi đây thật đẹp quanh hắn lung linh đủ mọi sắc màu nhờ lũ bọ quang và đám bụi phép, bầu trời lại càng mê hồn hơn với ngàn tinh cầu lấp lánh trôi nổi tưởng chừng như cả dải ngân hà được thu gọn vào bầu khí quyển nơi đây.

Chuỗi thời gian phè phỡn của Vũ Văn Phong chợt kết thúc bằng một tiếng gầm nghe đến lạnh gáy vang tới từ phía bụi cây gần đó. Ngay lập tức hắn giật mình quay lại thì dường như đã quá muộn một bộ móng vuốt sắc lẻm vừa đúng lúc ập thẳng vào hắn, một táp kinh thiên động địa kia đủ làm hắn san tô tới hàng chục vòng, cả cơ thể đập mạnh vào bức tường ngay gần đó, hắn choáng váng ngẩng đầu nheo mắt nhìn về phía trước đập vào mắt hắn là một con vật nhìn không khác gì con lửng mật nhưng lại cao tới khoảng 1 mét và có bộ lông trong suốt ánh lên màu lục, trên lưng nó lại có một hàng lông sắc nhọn kéo dài từ đỉnh đầu tới tận cái đuôi như một ngọn lửa, hai con ngươi đỏ ngầu sáng quắc của nó đang nhìn Vũ Văn Phong với một ánh nhìn thèm thuồng. Nó đang lao sồng sộc tới và hướng bộ hàm chi chí răng nhọn hoắt với hàng nước dãi nhỏ như mưa xuống nền đá chăm chăm muốn xé hắn thành ngàn mảnh.

Vũ Văn Phong gồng mình lấy hết sức lực còn sót lại lướt lên cao nhất có thể và né được cú cắn xé kinh người trong đường tơ kẽ tóc, nhưng với giới hạn độ cao mà Vũ Văn Phong có thể bay tới chỉ tầm 2 mét con thú kia dễ dàng nhào lên chỉ bằng một cú nhún nhẹ nhàng, Vũ Văn Phong nhanh chóng lướt tránh về phía bụi rễ của một cây cổ thụ gần đó mong sao tránh khỏi cuộc truy sát của con qoái vật. thế mặc dù cơ thể nó khá lớn nhưng lại dẻo dai và uyển chuyển tới không ngờ, nó nhanh chóng luồn lách qua đám rễ cây lao theo Vũ Văn Phong một cách cục súc, Vũ Văn Phong thục mạng lướt vòng qua nhánh rễ chằng chịt phía trước hi vọng có thể cản bước con quái vật, hắn lúc này cực kì hối hận vì đã không sớm thử nhiệm đám chiêu thức cuả mình.

Vũ Văn Phong quay lại phía con quái vật hét to “bạn của thổ nguyên tố” hằng mong sao có một phép màu sảy ra thế nhưng đời chẳng như là mơ, chẳng có chiêu thức nào được kích hoạt cả. Ngược lại con thú kia như nhận thấy ý niệm chống cự của hắn càng điên cuồng vùng qua đám rễ cây. Tranh thủ được chút thời gian kia hắn lao thật nhanh về phía một lùm cây khác có đám rễ mọc chằng chịt hơn mong sao có thể lẩn trốn.

Chỉ vài khắc sau con vật kia nhanh chóng thoát ra được khỏi lùm rễ đầu tiên và lao theo Vũ Văn Phong, lần này cơ thể đồ sộ của nó không thể luồn vào được nữa nhưng với cái sức mạnh khinh hồn nó điên cuồng cào xé đám rễ.

Vũ Văn Phong cố thu người vào nheo mắt qua sát nó rồi hít một hơi thật sâu:

- Với cái sự tàn phá khinh hồn kia chẳng mấy chốc nó cũng phá được đám rễ thôi.

- Bình tĩnh nào tôi ơi chắc chắn phải có cách nào đó.

Vừa tự trấn an mình Vũ Văn Phong quan sát hết một vòng xung quanh hắn chợt thấy phía xa có một bức tường nhìn khá mục nát với phía bên trên có một thân cây khô to khổng lồ ngã đè lên, hắn vui mừng như vớ được báu vật.

Vũ Văn Phong cẩn thận nhìn kĩ lại địa hình hắn từ từ lướt về phía con đường dẫn tới bức tường, con thú kia lập tức nhận ra và phóng theo, đến bây giờ hắn chỉ còn biết cắm đầu dùng hết sức lực bình sinh lao thẳng về phía bức tường, vừa lướt tới chân tường hắn lập tức đổi hướng phóng vút lên cao như một quả tên lửa, hiển nhiên là con vật cục súc kia không kịp đổi hướng nó húc thật mạnh vào bức tường tạo nên một âm thanh chói tai RẦM!!!.

Vũ Văn Phong vui vẻ nhìn xuống bây giờ tâm trạng hắn như vừa đạt giải olympic, thế nhưng hắn nhanh chóng bị kéo ra khỏi sự đắc ý sai lầm kia. Tất cả tính toán của hắn từ nãy tới giờ như tan thành bóng nước dù bức tường chịu một lực đâm mà ước chừng như một chiếc xe container tung vào nhưng nó chỉ nứt toác ra gần như xụp xuống chứ không đổ hẳn, chỉ một thoáng lơ là đó thôi cũng đủ thởi gian cho con qoái vật kia nhảy lao tới táp thêm một cú giáng trời trực diện vào người Vũ Văn Phong, hắn bị cú táp kia dập văng nhào xuống mặt đất phía đối diện, đòn đánh chí mạng này gần như lấy đi tất cả điểm sinh mệnh của hắn.

Vũ Văn Phong thoi thóp trên nền đất nhìn về phí con qoái vật đang từ từ tiến tới.

- Thôi thế là hết.

- Chẳng lẽ Vũ Văn Phong ta thực sự phải chết rồi.

- Ta thật không cam tâm mà.

Hắn thở dài oán hận.

- Bao nhiêu chiêu thức toàn là những thứ vô dụng

- Cái gì mà bạn của nguyên tố? ta khinh.

- Bạn bè kiểu gì mà lão tử chết đến nơi rồi cũng chẳng thèm cứu.

Hắn nằm đó thoi thóp, sâu trong tiềm thức bầy giờ hắn chỉ tha thiết mòn mỏi một tia ý chí hi vọng, hắn chỉ ước gì bây giờ, tại nơi đầy, vào thời điểm này, có một ai đó cho cái tường khốn kiếp kia một quả đất vào mặt thì tốt biết bao.

Vừa nghĩ tới đây bất ngờ phí bên kia chân tường nọ từ mặt đất phóng ra một ụ đất lớn huých một cú “đầy yêu thương” vào giữa những vết nứt, ngay lật tức bức tường nhanh chóng bị đốn ngã kéo theo là gốc cổ thụ khô khia đổ nhào về phìa con qoái vật tức thì con vật đã nhận ra nhưng cũng đã quá muộn, phản xạ muộn màng của nó dường như là vô ngĩa, thân cây khổng lồ nhào tới cho nó một “cái ôm đầy thân ái”, con qoái vật ré lên một tiếng rít chói tai rồi nó giãy đành đạch trong vô vọng rồi sau một hồi gào thét nó từ từ lặng đi, sau một vái cái giật nhẹ cuối đời những sắc tố trên bộ lông của nó dần hòa tan vào không trung tạo thành một dòng chảy kì lạ tiến thẳng về phía Vũ Văn Phong.

Dòng chảy kia lần lượt hòa tan vào cơ thể Vũ Văn Phong khiến hắn có một cảm giác lâng lâng khó tả, rồi bỗng cơ thể hắn bừng sáng những cơn đau hành hạ hắn từ nãy đến giờ biến mất hút một cách khó hiểu. mà hắn bây giờ lại cảm thấy mình mạnh khỏe hơn bao giờ hết hơn cả khi hắn hấp thu bụi phép thuật.

Vũ Văn Phong nhanh chóng hét “bảng trạng thái”.

Ngay tắp lự những thông tinh cơ bản lại hiện lên trước mắt hắn lần nữa.

- Lv: 2

- Tên: (chưa có)

- Chủng loài: tinh linh nguyên tố(sơ sinh)

- Thuộc tính: ma năng.

- Trạng thái: mệt mỏi.

- Sinh mệnh: 201/201

- Sức bền: 101/101.

- Tấn công: 110.

- Phòng thủ: 6.

- Nhanh nhẹn:10.

- Ma năng: 110.

Vũ Văn Phong giật mình nhận ra điểm tấn công của hắn tăng hơn 100 sau chỉ một cấp độ, hắn tiếp tục bình tĩnh phân tích, với kinh nghiệm của hắn điểm cộng thêm mỗi cấp thường không phải số lẻ mà tấn công của hắn bỗng dưng thêm 109 điểm và bằng luôn với điểm thuốc tính của hắn, dựa theo danh hiệu “bé sơ sinh độc nhất” để giải thích cho tình huống này là hợp lý nhất.

Nhĩ tới đây Vũ Văn Phong như được mở hội trong lòng với hắn mà nói bỗng dưng lại được hack thêm điểm tấn công cao chót vót, trong khi đó điểm thuộc tính loài của hắn lại cao một cách bất thường so với các chỉ số khác quả là quá có lợi cho hắn rồi.

Sau màn soi lại chỉ số Vũ văn Phong nhanh chóng phân tích xác con vật kia, thế rồi đến khi hắn biết được nó là loài chồn xanh và cũng khá phổ biến ở khu vực này thì tâm trạng hắn bị kéo tụt giốc một cách thê thảm. Thêm vào đó sau khi nó chết hắn không thể xem thuộc tính cơ bản vậy nên thật khó để có chiến lược phòng bị với đồng loại của nó ở quanh đây.

Một hồi thở dài ngao ngán bất chợt Vũ Văn Phong cảm thấy buồn ngủ một cách ghê gớm hắn chẳng còn tâm trí đâu mà phân tích tiếp nữa, bỏ lại xác con quái vật kia hắn lờ đờ lướt về căn cứ địa một cách chậm rãi.

Vũ Văn Phong nhẹ nhàng lăn vào góc phòng, hắn nhẹ thở phào mơ màng nhìn lên trần nhà.

-quả là một đêm kinh hoàng …

Thế rồi Vũ Văn Phong nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trong vô thức.

Hết chương 3.

Còn tiếp…

Bạn đang đọc tinh linh dị giới ký sáng tác bởi _tieu_phu_
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi _tieu_phu_
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.