Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến thần

Tiểu thuyết gốc · 1388 chữ

Tại tử hàn cung

Thời Uyển đang lật tung đống sách thượng cổ mà cô đã mượn của ti mệnh trông coi Tàng thư các về, sàn nhà, trên bàn, từ bàn trang điểm đến ngoài cửa rải rác toàn sách là sách, lộn xộn.Trước đây tàng thư các luôn luôn có người ghi lại lịch sử cũng như lưu trữ những cuốn sách thời thượng cổ,muốn lấy chỉ cần báo 1 tiếng cho ti mệnh trông coi là có thể lấy đi. Đau đầu bứt tai tìm kiếm vốn nơi đó chứa nhiều tài liệu cần thiết cũng có rất nhiều các loại sách nên cô mới tới đó tìm, nhưng tìm cả buổi vãn không tìm thấy thứ cô muốn, chán nản Thời Uyển thở dài rồi nằm vật xuống bàn không tìm nữa, cô đã quá mệt mỏi rồi phải nghỉ ngơi thôi.

Trình Thanh vốn không quan tâm Thời Uyển muốn làm gì chỉ ngao ngán lắc đầu, đâu ra nay lại bê 1 đống sách về ngồi đọc nghiên cứu, được 1 lúc đã gục xuống bàn nhìn chẳng có chút tiền đồ nào thử hỏi có giống ai khôn? Cuối cùng không nhịn dược Trình Thanh hỏi:

" Muội đang tìm cái gì vậy"

Thời Uyển nóc ngóc đầu dậy khỏi mớ hỗn độn nhìn chằm chằm về phía Trình Thanh. Đứng đậy khoa tay múa chân nói rồi cười phá lên

" Muội muốn thi chiến thần, muội muốn giống sư huynh, huynh ấy giỏi như vậy, chẳng lẽ muội lại thua kém sao, rồi một ngày gần nhất chính tay muội sẽ ra trận tiêu diệt yêu quái". Biết ngay mà, Trình Thanh đã sớm đoán ra ý đồ của Thời Uyển khi nghe thấy lời đồn này.

" Thi cũng được nhưng muội định thi ở đâu, chiến thần không dễ thi đâu nhé nên muội suy nghĩ cho kĩ".

Câu hỏi của Trình Thanh làm cô xịt keo ngay tại chỗ, đúng vậy muốn thi nhưng mà thi ở đâu, hàng ngàn hàng vạn năm mới tổ chức thi một lần ai có năng lực thì lên, không có năng lực sẽ bị đào thải ngay lập tức, tỉ lệ một chọi mấy nghìn người không khác gì mò kim dưới biển. Với bản tinh ương bướng không chịu nghe ai thì nào Thời Uyển dẽ bỏ qua, tuy rằng mới chỉ nghe nhắc tới qua lời đồn, mặc dù vẫn chưa được xác nhận tính sự thật nhưng nếu đã có lời đồn thì chắc chắn là có. Coi như đây chính là cơ hội thích hợp nhất để có thể chiến dấu, cô phải tận dụng mới được, so với hiện tại nặng lực của Thời Uyển không đủ để cạnh tranh, chỉ có thể nhờ đến một người nào đó thôi. Nghĩ là vậy cô nhìn sang Trình Thanh đang ở bên cạnh nở một nụ cười nhu mì.

Phát hiện ra nụ cười công nghiệp của Thời Uyển Trình Thanh dự cảm có điềm đóng tấu sớ chuẩn bị chuồn ra chỗ khác. bởi vì Trình Thanh biết một khi Thời Uyển nhờ vả sẽ chẳng có chuyện gì là đơn giản, lên cứ tránh xa càng xa càng tốt. " Trình Thanh tỷ tỷ có thể nào giúp muội học thêm được các chiêu thức khác không, hay là tỷ dạy muội đi, muội muốn làm chiến thần." Biết là không có gì tốt mà, đáng lý cô không nên ngồi đây nghe Thời Uyển lẩm bẩm. " Được thôi, néu muội dã có lòng thì ta không thể không giúp, thiên đình đang có rất nhiều việc cần phải giải quyết, bọn ta không thể dậy muội nhưng ta biết có 1 người lại đang rất rảnh rỗi, ta chắc rằng muội học người này xong sẽ tự tin thi chiến thần ngay thôi." Mắt Thời Uyển sáng lên trông thấy, mục đích của cô là thi chiến thần mà cũng không chỉ 1 mình cô muốn mà rất nhiều người đang nhòm ngó cái chức danh này. Được biết chiến thần là hàng tốp đầu ra trận, cũng là quân tiên phong mở đường cho trận chiến, phương châm của cô là vì thiên đình cống hiến, vì thiên đình phục vụ, nuôi dạy ý chí quyết tâm theo đuổi đến cùng Thời Uyển cô nhất định sẽ làm được, nhưng không biết là vị quý nhân nào đây. " Là Ôn Cẩn "

Đoàng! Như xét đánh ngang tai trong hàng ngàn hàng vạn cái tên sao Trình Thanh không chọn lại chọn một hắc ma cơ chứ, tâm trí Thời Uyển kêu khóc thảm thiết, phải được biết Ôn Cẩn không phải người dễ đụng tấm băng ngàn năm không 1 lời dư thừa. Từ lúc ở cung tử hàn đến nay chỉ thấy hắn đối xử vs Trình Thanh là người con gái duy nhất đặc biệt thì không bao giờ thấy Ôn đại nhân nói chuyện với người con gái nào. còn cái lệnh cấm nữ nhân phải cách hắn 3 mét, không thì bị thổi bay, mà Trình Thanh lại gửi cô cho hắn thì khác nào giết cô. Cô lên khóc hay cười cho cuộc đời đáng thương của mình đây.

" Tỷ nói thật sao."

Không trả lời mà thay vào đó là những cái mỉm cười và ánh mắt tự tin của thánh mẫu, đâu thể thấu được trong lòng Thời Uyển cô khóc từ khi nghe tên rồi. Cuộc đời lụi tàn lần này đi học không biết bao giờ mới có thể quay trở về tử hàn cung, nhìn xung quanh góc phòng xếp từng quyển sách miệng vừa mếu, nếu đổi lại là Cảnh Nghi chân nhân thì cô đội ơn lắm.

" Vậy nhé ! 3 ngày sau bắt đầu, muội nên chuẩn bị kỹ 1 chút, học hành chăm chỉ mang chiến công về cung, ta tự hào về muội." vỗ vỗ vai cô rồi Trình Thanh cũng biến mất, để lại mình cô ngồi thở dài, bão giông sắp ập xuống cuộc đời cô rồi.

Về phía một người nào đó đang ung dung ngồi trong rừng trúc uống trà thanh tao, vị của trà hoà cùng mùi hương của trúc càng làm con người trở lên mơ mộng. Ôn Cẩn mỗi cái nhấc chân phẩy tay đều toát lên một thần sắc nhàn nhã cao quý kết hợp cùng khung cảnh hiện tại khiến người ta khó lòng miễn cưỡng. Nhìn đến vị bằng hữu của mình nhàn nhã thưởng thức tách trà quế hồi một cách say xưa Cảnh Nghi bèn nói.

" Sắp tới huynh có dự tính gì không?"

Đặt tách trà xuống bàn Ôn Cẩn cong khoé môi nhàn nhạt mở miệng tiếp lời.

" Ta vừa nhận được lời thỉnh cầu của A Vũ dậy cho Thời Uyển tâm pháp thi chiến thần sắp tới. Ta đang nghĩ xem rốt cuộc Thời Uyển đó có lai lịch như thế nào mà A vũ phảỉ nhờ đến ta."

Ôn Cẩn nói làm Cảnh Nghi cũng gật đầu cho lấy lệ, tự rót cho mình một tách trà thưởng thức.

" Vậy huynh nghĩ thế nào, có đồng ý không."

" Huynh nghĩ ta dễ dàng đồng ý vậy sao."

Cảnh Nghi quá quen với Ôn Cẩn, tên này không bao giờ làm việc gì mà không có diều kiện, phải nói cách làm việc của 2 huynh đệ họ Ôn đều như nhau, luôn đặt lợi ích lên hàng đầu.Cảnh Nghi vẫn không quên móc mỉa vài câu.

" Điều kiện của huynh là gì, chắc không tới mức tán tận lương tâm đâu nhỉ."

" Không có điều kiện gì, muội ấy nợ ta 1 ân tình thôi. Thì ra trong mắt huynh ta là con người vậy sao." Cảnh Nghi chân nhân chỉ biết cười, chẳng lẽ sai sao, trước giờ vẫn vậy mà.

" Dù sao huynh dậy cũng là sự lựa chọn khôn ngoan, cũng giúp cho huynh đỡ rảnh rỗi hơn đôi chút, bọn ta cũng không bị quấy rầy."

Ôn Cẩn liếc Cảnh Nghi chân nhân đứng dậy rời đi, hắn lại nhấp 1 ngụm trà lên uống lẩm bẩm " mấy con người nhạt nhẽo".

Bạn đang đọc Tình Kiếp sáng tác bởi ViVan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViVan123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.