Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mở đầu

Tiểu thuyết gốc · 1358 chữ

Năm thiên hà khai sinh lần đầu tất cả trên hành tinh mới chỉ là sự hình thành của các loại khí hồng hoang đơn sơ, mộc mạc giản dị. Khí hồng hoang chiếm vây quanh toàn bộ 1 thiên hà rộng lớn, sau cú va chạm của các thiên thạch không kiểm soát biến cục diện càng trở lên khó trấn áp.

Lúc này các khí hồng hoang khi sinh đất trời hội tụ tại 1 điểm thiên hà, nơi có đủ nguồn sức mạnh dồi dào nhất lúc bấy giờ. Thượng đế Nhật Quang được sinh ra, 1 thân xiêm y cả người toả ra thứ ánh sáng chứa nguồn linh lực vô tận,và được gọi nó với cái tên Ánh Sáng Thập Huyền Quang. Thứ ánh sáng k vướng bụi trần không xà tâm ma, quả thật vi diệu. Ngài có 3 vị đệ tử sư môn cùng nhau học đạo, cùng nhau khai sinh đất trời và cũng là 3 ng đầu tiên lập ra tam cõi, thiên giới, trần thế và âm giới cũng được gọi là cõi âm phủ ngày nay.

Nghe đồn rằng sau khi hoàn thành sứ mệnh Thượng Đế Nhật Quang đã tự quyên sinh tạo ra 2 nhân để tồn tại tam giới.1 là ngọc hoàng đại đế của thiên giới văn minh thấu chuyện tam giới, cai quản mọi chuyện chính sự, 2 là phật tổ như lai khai sáng con đường phật môn, từ bi, độ lượng cứu giúp con ng trong tam giới tránh khỏi những khổ đau, tội nghiệp. Mở ra hàng chân lý tối cao của nhân loại cũng như tam giới bước sang 1 trang sách mới. Hàng vạn năm nay thiên giới luôn phải đối mặt với các thế lực nhăm nhe, yêu quái hoành hành ngang dọc, tà ma chiếm cứ thế lực thao túng muôn nơi, trần gian náo loạn lầm than, tiếng khóc dân chúng vang vọng trời đâu còn dáng vẻ yên bình vốn có.

Hàng loạt bước chân, hàng ngàn tấu sớ được gửi lên chiến trận dẹp thần thú thượng cổ đang vào giai đoạn khẩn thiết cần 1 chiến lược toàn vẹn để thu phục thần thú thì tại điện Kim Loan các vương tướng, chiến thần,thượng thần, tứ vương đều cả có mặt đầy đủ để bàn chính sự.

Các khanh có ý kiến gì cho chuyện này không?

Tất cả mọi người đều quay sang nhìn nhau ánh mắt kiên định cùng chung 1 suy nghĩ. Thì Ôn vương người đứng đầu tứ vương dâng sớ xin lên trước.

"Thần xin được đánh trận này, 3 vạn năm nay thần thú này làm náo loạn tam giới như vậy là quá đủ rồi, thần khẩn mong ngọc hoàng cho thần được ra trận đưa con nghiệt súc đó vào mộng cảnh để trấn an lòng dân cũng như cho tam giới một lời giải thích."

Nghe xong tất cả mọi người chỉ biết im lặng, xưa nay Ôn vương luôn là người dẫn đầu trong các trận chiến, dĩ nhiên lời đã nói ra sao có thể không thông qua. Ngọc hoàng đưa mắt nhìn mọi người rồi tiếp lời.

"Nếu như các khanh đã không có ý kiến gì thì cứ làm như vậy đi, dù sao không ai hiểu địa hình cũng như sức mạnh của thần thú đó bằng Ôn vương. "

Ánh mắt ngọc hoàng rất tự tin về quyết định của mình, tuy rằng thiên đình không thiếu người tài nhưng Ôn Túc Đề luôn làm ông thấy yên tâm nhất.

"Truyền chỉ của ta ….trận dẹp loạn thần thú sẽ giao cho Ôn vương hoàn toàn xử lí. "

Lời được truyền ra đã vang khắp cả tam giới, Ôn vương ra trận chính là muốn kết thúc cục diện đưa tam giới trở lại như trước đây.

"Thần nhận ý chỉ"

"Ta chờ tin tốt của khanh."

Mọi chuyện đã được ấn định vào 3 ngày sau, mọi người đang hết sức mong chờ màn tái xuất của Ôn vương. Thượng triều xong Ôn túc đề liền trở về đầu lâu cốc để chuẩn bị cho trận chiến.

"Phụ vương! Người trở về rồi."

Trước chánh điện đầu lâu cốc Ôn Cẩn ngồi ung dung thưởng thức trà, thấy Ôn Túc Đề liền rời khỏi ghế nhường lại vị trí cốc chủ cho cha mình. Liếc nhìn con trai 1 cái rồi cũng trở lại ghế ngồi, sao ông lại không biết con trai mình nghĩ gì được, nghe tin ông sẽ ra trận lên lân la đòi đi cùng cho xem.

"Con trở về đi ta sẽ không cho con đi đâu."

"Tại sao chứ phụ vương, con có thể đánh bao trận nhưng sao chỉ đánh cùng người, người lại không cho con theo."

Ôn Cẩn lên tiếng phản bác, hắn thật sự không hiểu sao phụ vương có thể không đồng ý được chứ. Bao trận trước hắn luôn được đắc cử tham gia đánh tiền phong chưa từng bại trận nào cơ mà,sao hễ cứ có phụ vương hắn tham gia là người bị loại không cho theo luôn là hắn.Hướng ánh mắt ai oán nhìn cha mình mà Ôn Cẩn chỉ biết mong đợi người sẽ đổi ý và cho hắn theo. Nhưng trái lại với sự mong đợi đó thì Ôn Túc Đề rất bình thản nhìn con trai.

"Con lên rèn luyện nhiều hơn chứ không phải ở đây trách ta không cho con đi. Còn nữa tâm pháp gia gia dậy con đã học được chưa. "

Nhắc đến tâm pháp Ôn Cẩn vốn là người thông minh có thể học được rất nhanh, với người khác có thể sẽ mất vài tháng hoặc 1 năm mới có thể luyện thuần thục 1 trâm pháp nhưng đối với hắn chỉ cần 3 ngày đã có thể thành thạo chiêu thức cũng như giải trận đồ. Nhưng gừng càng già càng cay trong lúc rèn luyện tập chung Ôn Túc Đề đã âm thầm xé mất 1 trang quan trọng làm hắn đến giờ vẫn chưa luyện xong. Bị nhắc tên hắn chỉ có thể quay người rời đi.

Sau khi Ôn Cẩn rời đi Ôn Túc Đề mới thầm thở dài, không phải ông không công nhận tài năng của Ôn Cẩn mà đặt vào vị trí của 1 ng cha không muốn con mình phải gặp nguy hiểm, so với các trận trước đây thì thần thú này quả thực đáng sợ hơn rất nhiều, vả lại so về lợi thế thì đây không phải thời gian thích hợp để Ôn Cẩn phải ra trận chiến đấu.

"Ôn vương! Ngài đang lo lắng sao."

Khấu Trạch bên cạnh nhìn sắc mặt Ôn Túc Đề dò hỏi.

"Ta có thể không lo sao, ta có 2 người con trai thì Ôn Liệm lúc nào cũng lạnh lùng lầm lì không thích nói chuyện, muốn gặp nó còn khó từ lúc nó bế quan đến giờ cũng được 3 vạn năm rồi ta còn chưa được gặp. Còn Ôn Cẩn thằng bé suốt ngày ngoài luyện binh và ngoại giao với bằng hữu, đi đâu ta cũng thấy có mặt nó,ngươi nói xem ta có thể không lo lắng sao."

Đúng như tình phụ tử dù cao lãnh đến đâu tài giỏi thế nào thì con cái luôn là vấn đề lo lắng nhất, trên chiến trường Ôn Túc Đề như không có đối thủ vang danh tam giới, rèn luyện các lớp chiến thần thành cỗ máy giết người mặt đều không đổi sắc nhưng trước con cái ông cũng chỉ là 1 người cha bình thường sao có thể không lo.

"Ta thấy ngài không cần lo quá, đại thiếu chủ tuy không thích giao du bên ngoài nhưng người suy nghĩ rất chu toàn,xử lí mọi việc rất tốt, còn về nhị thiếu chủ tuy thích giao du nhưng tài cầm binh của cậu ấy cũng không p vừa, vả lại cậu ấy có những người bạn cũng không tầm thường mà."

"Ngươi nói phải."

Bạn đang đọc Tình Kiếp sáng tác bởi ViVan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViVan123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.