Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị năng? Võ giả?

Tiểu thuyết gốc · 2064 chữ

Đầu xuân, vô số hoa cỏ thi nhau khoe sắc, vừa vào sáng, trên những bông hoa vẫn còn đọng vài giọt sương sớm, ánh nắng chiếu qua khiến chúng tỏa sáng lấp lánh như những viên bảo thạch.

Khí trời có se chút lạnh, trên con đường đến trường, Trần Tâm mặt một chiếc sơ mi trắng, một cái quần dài màu đen, đeo một cái túi chéo cùng với một cặp mắt kính rộng vàng.

Tiêu chuẩn cơ bản của một học sinh mẫu mực.

Mặc dù hắn có ý định nghỉ học, vì dù gì mạt thế cũng sắp đến, nhưng hắn còn một số chuyện nhất thiết phải làm nên đành phải đến trường.

Trần Tâm vừa đi, vừa điều ra mặt ngoài của hệ thống, sau một đêm triền miên, mặt ngoài của hắn cũng có chút thay đổi.

- Túc chủ: Trần Tâm.

- Thê tử: Thu Nhi.

- Năng lực: Khống Băng, Hỏa, Lôi.

- Cảnh giới: Nhất giai sơ kỳ.

- Vũ Khí: Chưa sỡ hữu.

- Chiến kỹ: Chưa sỡ hữu.

- Vật phẩm: Không.

- Thời hạn đến lược đánh dấu tiếp theo: 26 ngày.

- Điểm đánh dấu còn lại: 30000.

- Hệ thống đánh giá: Chú chim non vào đời.

Cái hệ thống này không phải đánh dấu mỗi ngày như hắn nghĩ, mà là đánh dấu mỗi tháng 1 lần.

Cùng với đó là một số nhiệm vụ cùng điểm đánh dấu, số điểm đánh dấu sẽ có được từ đánh dấu mỗi tháng và hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên việc hoàng thành nhiệm vụ không chỉ có điểm đánh dấu không, mà còn có một số bảo vật đi kèm.

Nhìn vào mặt bảng, Trần Tâm có chút không hài lòng, đặc biệt là cái đánh giá của cái hệ thống này, nhưng mà biết sao giờ, cái hệ thống này cũng rất là kiêu căng khó thuần.

Nhất là sau khi hắn dung hợp dị năng, hắn có thể

cảm nhận được cái khí linh này, ngày càng nhân tính hóa.

Đơn cử như là hôm nay, xuất hiện trước hắn: Một bé gái chừng năm tuổi, mái tóc buộc sừng trâu, mặc một bộ pijama màu hường, đi xung quanh đoàn ý thức của hắn.

Trong không gian này của hệ thống, Trần Tâm phát hiện mình chính là thần, có thể biến ra tất cả mọi thứ , nhưng không thể đem ra ngoài, một năng lực rất cùi mía, còn bé gái này chính là khí linh của hệ thống sau khi tiến hóa.

Trần Tâm được cho biết, nó tên là Tiểu Mễ, có chút tinh quái cùng nghịch ngợm.

Cứ đi lanh quanh, nhìn tới nhìn lui, một chốc vuốt cầm thở dài, một chốc lại lắc đầu ngao ngán, cô gắn trang ra một bộ trưởng bối đồng dạng.

Trần Tâm thấy thế khóe miệng giật giật, lại một đứa sửu nhi trang lão hổ đây mà, Trần Tâm trở tay biến ra một cây kẹo mút.

Chợt, hắn thấy được trong mắt tiểu Mễ bốc ra kim quang, thân hình khựng lại, hai mắt đâm đâm nhìn về cây kẹo mút.

-"Ăn không?".

Trần Tâm đạo:

-"Ta là tinh linh của hệ thống làm sao lại ă.........".

Tiểu Mễ đang trả lời liền bị Trần Tâm cắt đức.

-"Ăn không?".

Âm thanh mang theo ma lực cùng với mùi thơm của cây kẹo khiến Tiểu Mễ có chút chần chờ, cô bé định từ chối nhưng nước miếng cứ chảy, từ "Không" định nói ra nhưng bất ngợ lại đổi thành.

-"Ăn!".

Trong lúc Tiểu Mể đang ăn kẹo, Trần Tâm cũng sắp xếp lại ký ức, bắt đầu hỏi chuyện Tiểu Mể.

-"Tiểu Mễ, tại sao ta lại không thể tu luyện đột phá?".

Trần Tâm nghi ngờ hỏi.

-" Không phải không thể tu luyện, mà là không cảm nhận được năng lượng vũ trụ đúng không?".

Tiểu Mể đạo.

-"Đúng vậy! Dù là dùng dị năng hay dùng hô hấp pháp lúc trước cũng không thể."

Trần Tâm đạo.

-" Không thể là đúng rồi a....Thiếu gia, ngài đang ở trong Thiên Mang giới, Thiên Hà vực, Vũ Trụ thứ 7 tỉ, dãy ngân hà số 7, hệ Thương Khung, Lam Tinh. Trong hệ Thương Khung gồm có 1 đại tinh và 7 cái vệ tinh tự nhiên lớn. Lam Tinh chính là 1 trong bảy cái, nó đứng hàng thứ 3. Bảy cái bao gồm Xích Tinh, Hoàng Tinh, Lam Tinh, Lục Tinh, Tử Tinh, Hắc Tinh, Bạch Tinh, 7 cái quay chung quanh một đại tinh được gọi là mặt trời. Nó cũng từng hoạt động giống với hệ Mặt Trời của Trái Đất nhưng vì một số lý do mà hệ Thương Khung đã thay đổi quỷ tích hoạt động, khiến cho hệ phát sinh ra một số từ trường không nên có. Từ trường đó tạo thành một màng chắn, bọc lấy hệ Thương Khung khiến năng lượng từ vũ trụ không thể truyền vào trong hệ. Việc tu luyện chính là hấp thu năng lượng trong vũ trụ, nếu không có năng lượng thiếu gia làm sao tu luyện cho được?".

Nghe được lời giải thích của Tiểu Mễ, Trần Tâm tê cả da đầu, gì mà vũ trụ, giới vực, hành tinh, hằng tinh làm hắn choáng hết cả não.

Nhưng chung quy lại chuyện hắn không thể tu luyện, là do Lam Tinh và các hành tinh trong Thương Khung hệ, vì một lý do nào đó mà ngăn cách với vũ trụ bên ngoài, khiến cho năng lượng vũ trụ không thể đi vào hệ Thương Khung.

Chợt, ánh mắt Trần Tâm co rụt lại, từ những dữ liệu này hắn cũng đã đoán ra mọi chuyện.

Như phát giác được Trần Tâm đoán ra sự việc, Tiểu Mễ cũng không dấu diếm mà nói luôn:

-" Thiếu gia cũng đoán được a!... Một năm sau, chính là ngày mà lớp từ trường đó biến mất. Năng lượng vũ trụ sẽ tràn ồ ạc vào trong Thương Khung hệ, chính sự xung kích này sẽ tạo ra một tràn tay kiếp".

Một cái sa mạc lâu ngày không có mưa không phải tai nạn, nhưng trong lúc sinh vật đã quen với điều kiện khô hạn thì bỗng dưng trời mưa, đó mới là tai nạn. Mưa sẽ giúp cái loài to lớn sống sót, nhưng sẽ vô tình đè chết các động vật nhỏ, đảo lộn cả chuỗi thức ăn.

Lam Tinh chính là ví dụ chân thật nhất.

Khi lớp từ trường phá vỡ, năng lượng vũ trụ thổi quét mọi nơi, đảo lộn mọi trật tự. Động vật tìm về sức mạnh mà chúng vốn nên có, sau này chúng được gọi là yêu thú. Chúng làm chủ biển cả, làm chủ bầu trời, làm chủ cả mặt đất. Chúng đảo khách thành chủ, trở thành đỉnh của chuỗi thức ăn mới. Mà con người, thì còn đang trong giai đoạn thích nghi, thích nghi năng lượng vũ trụ thì thức tỉnh dị năng, không thích nghi thì hóa thành zombie. Cả Lam Tinh là một mảnh loạn tượng.

Lúc này, Tiểu Mễ cũng hợp thời đạo:

-"Thật ra con người hóa thành zombie, không phải không thích nghi với năng lượng vũ trụ mà là một loại viruss nào đó trong họ cũng tiến hóa mà họ lại không thức tỉnh được dị năng, không có dị năng nguyên đối kháng với loại viruss đó, nên mới bị nó khống chế, biến thành bộ dạng nữa sống nữa chết đó".

Lời giải thích của Tiểu Mễ cũng giống với suy nghĩ của Trần Tâm, việc chống lại viruss cần dị năng nguyên, mà dị năng nguyên bị ảnh hưởng bởi dị năng, cường độ dị năng càng mạnh dị năng nguyên càng nhiều và ngược lại. Chính vì thế, một số người có cơ hội thức tỉnh dị năng, nhưng dị năng nguyên của họ quá ít nên đã dùng hết để trung hòa với virus khiến họ mất đi dị năng vốn có.

Điều này giải thích tại sao một số nhân loại không biến thành zombie trong khi họ không có dị năng, những người không có dị năng này, sao đó đã tìm cách bù lại phần dị năng nguyên đã mất. Trong đó, một số ngưòi nhận ra hấp thu tinh thạch từ trong não zombie đã giúp họ bù lại dị năng nguyên đã mất, cũng chính từ đó việc hấp thu tinh thạch mới được các dị năng giả biết đến.

Trần Tâm lúc trước cũng là một trong số những người không thức tỉnh được dị năng, mãi đến năm thứ 2 mạt thế hắn mới thức tỉnh được một cái băng dị năng, nhưng nó đơn giản chỉ là tạo một lớp băng mỏng trên tay. Không bá đạo nhưng băng dị năng mà hệ thống ban tặng.

Trần Tâm đi chậm trên phố, suy nghĩ về một chút kế hoạch trong tương lai, kế hoạch ban đầu của hắn là hung hăng tu luyện một phen, đến khi mạt thế thì hắn ít nhất cũng là Tứ Giai hoặc Ngũ Giai võ giả.

Ở kiếp trước của hắn, trước cả khi mạt thế xuất hiện, một số di tích cổ được tìm thấy, cùng với đó là phương pháp tu luyện về hệ thống võ đạo, nhưng mọi người chỉ xem nó là một trò đùa.

Đến mạt thế, năng lượng dồi giàu tu luyện võ đạo lại trở nên cấp thiết.

Võ giả từ đó cũng xuất hiện, võ giả sở hữu sức hủy thiên diệt địa, võ giả vào thời ấy không mấy phụ thuộc vào dị năng, mà dị năng chỉ là một trong những điều kiện để trở thành võ giả.

Nhưng mà, có một dị năng tốt, thì con đường trở thành võ đạo cường giả càng thuận lợi.

Một võ giả dùng võ kỹ hệ hỏa sẽ không bằng một võ giả sở hữu dị năng về hỏa lại dùng võ kỹ hệ hỏa, võ kỹ sẽ được tăng lên gắp nhiều lần nếu sử dụng chúng với dị năng.

Võ giả tu luyện nhờ việc hấp thụ năng lượng vũ trụ, chuyển đổi thành năng lượng bản thân, liên tục cường hoá nhục thể và tinh thần lực để tiến hóa thành một dạng sinh mạng thể mạnh mẽ hơn.

Võ đạo tu luyện có cửu giai:

Nhất Giai: Năng lượng nhập thể bắt đầu cường hóa tinh thần lực hoặc đơn thuần sức mạnh nhục thể, có thể nâng lên được vật nặng 10 tấn.

Nhị Giai: Năng lượng tạo thành một lớp quang tráo bao bọc cơ thể, có thể cường hóa vũ khí hoặc võ kỹ khi sử dụng kết hợp.

Tam Giai: Năng lượng từ thể khí chuyển thành thể lỏng bên trong cơ thể, đây là một bước tăng vọt về chất.

Tứ Giai: Năng lượng từ thể lỏng ngưng kết thành nội hạch, nội hạch dùng hợp với dị năng nguyên thành hạch tâm năng lượng cho võ giả.

Ngũ Giai: Nội hạch được hình thành, tạo ra một loại từ trường, từ từ đồng hóa ngũ tạng con người, khiến chúng hoạt động nhờ việc sử dụng nguồn năng lượng cao cấp, từ đó con người ít phụ thuộc vào ngũ cốc.

Lục Giai: Từ trường từ nội hạch khếch tán ra ngoài cơ thể, võ giả tại cảnh giới này có thể phi hành.

Thất Giai: Từ tường kết nối với năng lượng vũ trụ, bắt đầu tiến hành cường hóa nhục thân và tinh thần lực, đây là bước cơ sở thứ hai, là ngưỡng cửa khó vượt qua.

Bát Giai: Đi trên không trung như đi trên mặt đất, tốc độ sức mạnh lên tầm cao mới.

Cửu giai: Năng lượng trong nội hạch phải đạt đỉnh cao, mới có thể xung kích cảm giới này, cảnh giới này chủ yếu làm cơ sở cho cảnh giới sau.

Ngẩm nghỉ lại mọi chuyện, Trần Tâm phát hiện dù trùng sinh nhưng mình cũng chỉ có thể truy cầu các nữ nhân qua trọng với mình, ngoài ra có thể xây một cái căn cứ.

-"Đúng là có lòng mà không dùng được a!..... Haizzzzzzz!".

Trần Tâm thở dài ngao ngán.

Bạn đang đọc Tinh Không Dã Vọng Truyền sáng tác bởi conbotulaunam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi conbotulaunam
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.