Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cực Tình Kiếm (1)

Phiên bản Dịch · 1254 chữ

Ngày hôm sau.

Buổi sáng sớm, sương mù giăng lối.

Phương Tinh cầm thanh đao thép mà mình mới mua đại ở một quầy hàng, chậm rãi luyện tập đao pháp.

Mấu chốt của võ học cấp A “Quỷ Thần Đao” nằm ở việc mô phỏng ý cảnh để nhập môn, dựa vào minh tưởng và thôi miên!

Sau khi hoàn thành khâu này, việc học các chiêu thức lại vô cùng đơn giản.

Luyện tập đao pháp xong, ánh mắt của Phương Tinh lóe lên, nhìn chằm chằm vào bảng thuộc tính:

[Danh tính: Phương Tinh]

[Tuổi: 17]

[Nghề nghiệp: Võ giả]

[Đệ nhị cảnh: Cân Cốt (Luyện gân: 31/100)]

[Mười hai thức quyền pháp quân đội: 61/100 (Thông thạo)]

[Đại Long Thung: 14/200 (Tinh thông)]

[Quỷ Thần Đao: 2/100 (Nhập môn)]

[Cánh cổng Chư Thiên (Đang nạp năng lượng)]

...

“Ninh thần đan này không chỉ có thể hỗ trợ tu luyện ‘Quỷ Thần Đao’, mà quan trọng hơn, khi dược lực phát huy tác dụng, mình vậy mà lại như tiến vào một trạng thái kỳ diệu, gần giống với ‘linh thức’ của tu sĩ, có thể hoàn toàn khống chế mọi ngóc ngách trong cơ thể... Đây chính là thiên phú võ học tuyệt thế!”

“Đáng tiếc, khi đan dược phát huy tác dụng, trạng thái này chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn, sau đó sẽ biến mất... Dù vậy, ninh thần đan tuyệt đối mang đến lợi ích cực lớn cho võ đạo của mình.”

Nhìn những số liệu đang tăng lên trên bảng thuộc tính, ánh mắt Phương Tinh sáng rực.

Hắn càng ngày càng cảm thấy phường thị Thanh Lâm còn rất nhiều bảo vật đang chờ bản thân đi khai phá.

“Luyện võ! Luyện võ!”

“Điều kiện tốt như vậy mà không luyện đến mức bùng nổ, thì thật là đáng tiếc...”

“Theo tiến độ hiện tại, trước khi khai giảng, mình tuyệt đối có thể đánh bại Cố Vân...”

Đối với Phương Tinh mà nói, những chuyện khác đều không quan trọng, chỉ có việc luyện võ của bản thân là quan trọng nhất!

Hiện giờ, cộng thêm số thảo dược “hái” được, số lượng linh thạch đã đủ cho hắn dùng thoải mái.

Mỗi ngày, hắn đều được linh mễ, thịt yêu thú bổ sung dinh dưỡng, cộng thêm môi trường linh khí dày đặc, thỉnh thoảng lại còn có “ninh thần đan” hỗ trợ tu luyện.

Dưới nhiều tác dụng cộng hưởng, tốc độ tiến bộ võ đạo của hắn có thể nói là ngày đi ngàn dặm.

Đến nỗi, bản thân hắn cũng đắm chìm trong việc luyện võ điên cuồng này, không còn để ý thời gian trôi qua bao lâu...

Hôm nay.

Vèo vèo!

Trong mảnh sân được bao quanh bởi hàng rào, đao khí tung hoành ngang dọc.

Trên thanh đao trong tay Phương Tinh, tia đao mang dài một tấc vậy mà lại tăng vọt, đạt đến ba tấc, tỏa ra hào quang sáng chói.

“Sau khi nhập môn, ‘Quỷ Thần Đao’ cũng giống như võ học bình thường, chỉ cần mình chăm chỉ luyện tập là được...”

“Cảnh giới của nó đại khái cũng giống như những võ học khác, đầu tiên là nhập môn, sau đó là thông thạo, tiếp theo là tinh thông... trên ‘tinh thông’, hẳn không còn là mô phỏng ý cảnh nữa, mà là hoàn toàn nắm giữ ý cảnh này, sau đó nâng cấp thành ‘ý cảnh võ đạo’ chân chính!”

“Tuy võ giả Phác Ngọc cảnh của Liên bang Lam Tinh có cảnh giới tương tự như võ giả Tiên Thiên, nhưng chắc chắn có chiến lực vượt trội hơn. Nếu vậy thì võ giả đệ tứ cảnh, Đảm Phách cảnh, sẽ có thực lực ra sao đây?”

“Ít nhất, họ hẳn có thể sánh ngang với cao thủ Luyện Khí hậu kỳ chứ? Hoặc hơn nữa là… Luyện Khí viên mãn?”

Phương Tinh thầm đoán.

Cao thủ Tiên Thiên của thế giới này, đến cả người mạnh mẽ nhất, cũng chỉ có thể sánh ngang với tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.

Trong phường thị Thanh Lâm, tu sĩ đạt đến cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ đã được coi là cao thủ một phương, cả phường thị cộng lại cũng không có đến trăm người.

Chưa nói đến sự tồn tại của tu sĩ Luyện Khí viên mãn.

“Chỉ có điều, không biết so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì như thế nào?”

“Thôi, mình nghĩ nhiều rồi.”

Phương Tinh đang định quay về phòng thì đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Ầm ầm!

Mặt đất rung chuyển nhẹ.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, bèn nhìn thấy trận pháp bao phủ phường thị Thanh Lâm đã được mở ra, có vô số tia sáng đang rơi xuống như mưa.

Từng chiếc tàu bay cao mười mấy mét, dài trăm mét, giống như những con quái thú chiến tranh khổng lồ, chậm rãi bay ra khỏi phường thị.

Hào quang và uy áp đáng sợ kia khiến Phương Tinh không khỏi liên tưởng đến “chiến cơ không gian” của Liên bang, tuy rằng chỉ có thể so với những mẫu nhỏ nhất...

- Tuân theo mệnh lệnh của tông môn, tiêu diệt thú triều!

Một giọng nói già nua hùng hậu vang lên, vậy mà lại vang vọng khắp cả phường thị!

Lúc nghe thấy giọng nói này, Phương Tinh lập tức rùng mình một cái:

- Tu sĩ Trúc Cơ?!

- Là đại tu sĩ Trúc Cơ!

- Cuối cùng, Thanh Huyền tông cũng không nhịn được nữa, muốn ra tay rồi!

- Ha ha, cùng xông lên nào, tiêu diệt thú triều, linh thạch vô số kể a!

Các tu sĩ trong phường thị reo hò nhảy nhót, từng người một đều hưng phấn đuổi theo.

Bọn họ không sợ nguy hiểm, chỉ sợ ngày ngày trôi qua nhàm chán, không có cơ hội!

Gào!

Đúng lúc này, một tiếng thú gầm đáng sợ vang lên từ bên ngoài phường thị!

Âm thanh kia giống như sấm sét vang dội, hơn nữa còn mang theo uy áp hoàn toàn khác biệt so với yêu thú nhất giai.

- Là yêu thú nhị giai!

Có người trong đám tán tu kinh hô.

- Yêu thú nho nhỏ, còn dám làm càn!

Giọng nói già nua lúc trước lại vang lên, mang theo một tia giận dữ.

“Đến rồi sao?”

Phương Tinh nhìn thấy, từ trong hạm đội, một luồng hào quang màu vàng đất bắn ra, giống như một cầu vồng, bay nhanh về phía tiếng gầm rú.

Phát ra ngay sau đó là tiếng nổ vang trời, kèm theo tiếng gầm gừ giận dữ của con yêu thú nhị giai kia.

Một lát sau, một ông lão mặc đạo bào màu xanh lam, râu tóc bạc phơ, tiên phong đạo cốt, kéo theo thi thể một con yêu thú nhị giai to lớn như ngọn núi nhỏ trở về.

Con yêu thú nhị giai này là một con vượn người khổng lồ, cao khoảng mười sáu mét, dù đã ngã xuống đất nhưng cơ thể của nó vẫn cao lớn như núi, một cái móng vuốt có thể dễ dàng nghiền nát rất nhiều tu sĩ thành thịt vụn.

Lông trên người nó dựng đứng giống như từng thanh kiếm sắc bén, hơn nữa còn có những đốm sáng sáng lấp lánh chưa tan biến, máu tươi không ngừng tuôn ra từ vết thương, thi thể thỉnh thoảng còn co giật...

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.