Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Thần Đao (1)

Phiên bản Dịch · 1187 chữ

Tuy rằng toàn thân như biến thành thép, nhưng tốc độ của Khải Vương lại nhanh đến mức không thể tin nổi, như một cơn gió nhẹ, trong nháy mắt, đã lướt đến trước mặt Thiết Thủ.

Ngay sau đó, gã ta tung một cước quét ngang, tốc độ nhanh đến mức gần như biến mất.

Võ học cấp B - Vô Ảnh Thối!

Phương Tinh chứng kiến cảnh này mà toát mồ hôi lạnh đầy trán.

Bởi vì hắn biết, nếu đụng phải chiêu này của Khải Vương, bản thân mình tuyệt đối không thể nào đỡ được.

Thối pháp của đối phương quá nhanh, quá mạnh... đến cả bắp đùi cũng dường như không có xương cốt.

Bịch bịch!

Đối mặt với thối pháp như hòa vào trong gió của Khải Vương, Thiết Thủ chỉ làm một động tác rất bình thường, đó chính là đỡ đòn!

Dùng cánh tay phải máy móc chắn trước người.

Xoẹt!

Ngay sau đó, như roi sắt quất trúng lá chắn, tiếng va chạm kim loại chói tai vang vọng khắp võ đài.

Âm thanh chói tai khiến cho tất cả những người xem đều cảm thấy màng nhĩ đau nhức.

Phương Tinh tập trung cao độ, nhìn chằm chằm vào hai bóng người đang không ngừng biến hóa vị trí trên võ đài.

Rắc!

Vô số luồng kình phong tỏa ra, khiến cho mép võ đài cũng nứt ra từng vết nứt nhỏ.

“Hai tên võ giả Phác Ngọc cảnh này có thể xem là nhân vật hàng đầu trong số những võ giả Phác Ngọc cảnh rồi chứ nhỉ? Nói không chừng, bọn họ còn có thể khiêu chiến với cả những võ giả đệ tứ cảnh yếu ớt chăng?”

Suy nghĩ như vậy chợt loé lên trong đầu hắn.

- Thối pháp của mày, tao đã xem chán rồi.

Ngay sau đó, võ giả cơ giới Thiết Thủ vốn dĩ vẫn luôn phòng thủ, bị dồn đến góc võ đài, bỗng để lộ ra vẻ mặt dữ tợn.

Xoẹt!

Trên cánh tay phải máy móc của gã ta, ngay chính giữa lòng bàn tay, một đoạn lưỡi dao đột nhiên xuất hiện.

Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, chạm vào trên “roi chân” của Khải Vương, phát ra một chuỗi tia lửa dài!

Khải Vương lập tức nhảy lùi ra xa, cảnh giác nhìn chằm chằm Thiết Thủ.

- Xuất hiện rồi, đao của Thiết Thủ!

Người dẫn chương trình phấn khích hét lớn.

- Trận đấu này có nghiêm túc không vậy? Sao lại có thể để một bên được phép sử dụng vẽ khí chứ? Quá là không công bằng!

Hác Xích tóc vàng lắc lắc tờ vé cược trên tay, hai mắt đỏ ngầu.

Gã ta đã đặt cược rất nhiều vào Khải Vương!

- Ngu ngốc... Khải Vương là người dị năng đấy, được lớp da thép bao phủ thì cả người của gã khác nào vũ khí chứ, chẳng lẽ lại cấm thi đấu sao?”

Một cô nàng nhân viên văn phòng bên cạnh cười mỉa mai:

- Trên đời này làm gì có chuyện công bằng tuyệt đối...

Hác Xích vốn dĩ cảm thấy hơi bức xúc, nhưng khi liếc nhìn tờ vé cược trên tay đối phương, gã lập tức không nói gì nữa:

- Cô đặt cược cho Thiết Thủ thì bớt nói mấy lời đó đi...

Bên trong lồng sắt.

Thiết Thủ giơ cao lưỡi dao bên tay phải:

- Giết!

Trong nháy mắt, Phương Tinh nhìn thấy một ánh đao!

Ánh đao này cực kỳ sắc bén, thuần túy... hơn nữa còn mang theo một loại ý cảnh khó tả!

Cho dù đó chỉ là ý cảnh được mô phỏng, nhưng cũng đủ để khiến cho tất cả khán giả phải chấn động!

“Đây chính là ‘một đao trong tay, quỷ thần không còn’ của Quỷ Thần Đao sao?”

Mắt Phương Tinh sáng lên.

Hắn đến xem đấu trường Huyết Lung này chẳng phải là vì xem cái này sao?

“Quả nhiên... không phải là giết chóc... Nếu như phải nói, thì nó giống với ‘tự tin’ hơn, nhưng mà cũng bao hàm cả giết chóc...”

Âm thầm cảm nhận loại ý cảnh này, trong long, Phương Tinh đột nhiên nảy sinh một số suy nghĩ về chuyện nhập môn “Quỷ Thần Đao”.

“Đúng là muốn giỏi võ thì vẫn cần phải có một người thầy giỏi, nếu mình mà được một vị gia sư tinh thông Quỷ Thần Đao tự mình biểu diễn cho, hiệu quả lĩnh ngộ chắc chắn sẽ tốt hơn so với cái này...”

Tuy rằng đã cảm ngộ được ý cảnh trong lúc chiến đấu, nhưng Phương Tinh biết, muốn dựa vào thứ này để nhập môn, bản thân hắn vẫn không thể nào làm được!

Mà lúc này, ánh mắt của hắn đã bị ánh đao rực rỡ và điên cuồng kia thu hút.

Chỉ là người đứng xem, mà đã bị chấn động tâm thần, vậy thì Khải Vương, người trực tiếp đối mặt với ánh đao này, sẽ như thế nào?

Ngay sau đó, Phương Tinh đã được chứng kiến.

Khải Vương đứng trong luồng đao quang, vậy mà lại cười gằn:

- Tao đã sớm biết, sát chiêu của Thiết Thủ mày là Quỷ Thần Đao... Nhưng mà không khéo là, dị năng của tao vừa mới đột phá đến giai đoạn hai, tao có thể đỡ được... Còn mày, mày có thể đỡ nổi “Thiên Tuyệt Địa Diệt Thối” của tao không?

Gần như ngay khi Khải Vương vừa dứt lời, trên người gã, làn da vốn có màu đen thép lại biến đổi!

Dưới da, từng miếng vảy hình thoi nổi lên như một bộ giáp vảy, mang theo sức phòng ngự vô song.

Không chỉ vậy, bản thân Khải Vương càng giống như một con rồng komodo, bay lên trời trong ánh đao, hai chân như nanh vuốt của rồng komodo, điên cuồng giáng xuống.

Một loại ý cảnh không hề thua kém Quỷ Thần Đao xuất hiện, mang theo hơi thở hủy diệt, càn quét võ đài!

Võ học cấp A - Thiên Tuyệt Địa Diệt Thối!

- Không ổn rồi, Thiết Thủ sắp thua rồi!

Cô nàng nhân viên văn phòng ban nãy kêu lên thảm thiết, tức giận xé nát tờ vé cược trên tay.

- Ha ha... Khải Vương cố lên!

Hác Xích tóc vàng nhìn thấy cảnh này, lại hưng phấn hét lớn.

Sau đó...

Phương Tinh liền nhìn thấy một ánh đao.

Ánh đao này không hề rực rỡ, nhưng lại vô cùng thuần túy, trực tiếp chém nát vô số tàn ảnh của thối pháp, hung hăng chém lên ngực Khải Vương.

- Không thể nào!

Khải Vương gào thét, vảy đen trên người hình như đang chủ động hội tụ về phía ngực, hóa thành từng lớp giáp bảo vệ tim.

Nhưng mà vô dụng!

Thế nhưng, dù có bao nhiêu vảy thép, cuối cùng, tất cả đều bị chém nát dưới ánh đao kia.

Lưỡi đao lạnh lẽo cắt qua da thịt, khiến máu tươi chảy ra, để lại một vết thương sâu hoắm trên ngực Khải Vương.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.