Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời mời (2)

Phiên bản Dịch · 1285 chữ

“Cố gắng tu luyện, đợi đến khi Cân Cốt cảnh viên mãn, mình lập tức đi mua ‘tiên thiên đan’!”

Chuyện về “tiên thiên đan”, Phương Tinh đã hỏi thăm rõ ràng rồi, Thanh Đan phường có bán, chỉ là giá cả không được đẹp cho lắm, cần phải có tới năm mươi viên linh thạch hạ phẩm!

Bàn về giá trị thì nó tương đương với một kiện pháp khí hạ phẩm rồi.

Nghe nói, lý do là vì luyện chế “tiên thiên đan” cần phải tiêu hao một số linh dược dùng để luyện chế đan dược cho tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Hơn nữa, không có nhiều tu sĩ nguyện ý bỏ tiền mua “tiên thiên đan” để thưởng cho thuộc hạ, thị trường quá nhỏ cũng là một nguyên nhân.

Tuy nhiên, đối với Phương Tinh thì...

“Năm mươi viên linh thạch hạ phẩm không khó kiếm... Chỉ cần có sự hỗ trợ của máy bay không người lái, từ từ hái linh dược bán lấy tiền, mình nhất định sẽ có được.”

...

Thời gian thoi đưa, chẳng mấy chốc đã đến tháng bảy.

Tinh cầu Ưng Non.

Khu chung cư Gia Viên Hạnh Phúc.

Cảm nhận được nhiệt độ có phần oi bức bên ngoài, cùng với tiếng ve kêu chim hót, Phương Tinh không khỏi cảm thán.

“Tính ra, sinh nhật của ‘mình’ cũng sắp đến rồi nhỉ?”

Sinh nhật của một người sinh hoá như Phương Tinh, đương nhiên là lấy thời gian ra khỏi khoang nuôi dưỡng làm tiêu chuẩn, chính là ngày mười bảy tháng bảy.

Vì vậy, tuy rằng rất muốn ở lại thế giới bên kia tu luyện cho đến khi khai giảng, nhưng lúc này, hắn vẫn phải quay về để xử lý một số việc, tránh để người khác cho rằng hắn mất tích, gây ra thêm phiền phức không đáng có.

Phương Tinh liếc nhìn bảng thuộc tính:

[Danh tính: Phương Tinh]

[Tuổi: 16]

[Nghề nghiệp: Võ giả]

[Đệ nhị cảnh: Cân Cốt (Luyện gân: 16/100)]

[Mười hai thức quyền pháp quân đội: 44/100 (Thuần thục)]

[Đại Long Thung: 6/200 (Tinh thông)]

[Cánh cổng Chư Thiên (Đang nạp năng lượng)]

...

“Từ sau khi ăn linh mễ, tiến độ luyện gân, về cơ bản, là khoảng một ngày tăng một điểm, tuy rằng chậm hơn nhiều so với việc sử dụng đan dược, nhưng lại có cảm giác rất ổn định, không hề có cảm giác khí huyết hư phù, bước từng bước một, vô cùng vững chắc...”

“Cứ tiếp tục như vậy, trước khi khai giảng, mình hẳn là có thể nâng tiến độ luyện gân lên hơn một nửa... Như vậy đã là rất nhanh rồi. Tăng tiến quá nhanh mà không có người chỉ điểm thì cũng không tốt lắm...”

Nghĩ đến việc được danh sư chỉ điểm, Phương Tinh không khỏi thở dài.

Trong kỳ nghỉ, không được Hạ Long chỉ điểm, hắn quả thực cảm thấy có phần phiền phức.

Chưa nói đến những thứ khác, ngay cả võ học cao thâm sau khi đột phá lên đệ nhị cảnh, hắn cũng không biết phải đi đâu để học.

“Hay là gọi điện thoại cho thầy Hạ Long? Hoặc là... thuê một huấn luyện viên riêng? Nhưng mà mình không có tiền...”

“Có thể xem một số video trên mạng để tham khảo, nhưng nếu tin tưởng hoàn toàn thì chết lúc nào cũng không biết...”

“Truyền thụ võ đạo, vẫn là phải trực tiếp dạy bảo mới là chắc chắn nhất...”

Dù sao thì thể chất của mỗi người đều không giống nhau, cần phải dạy dỗ tùy theo từng người.

Chưa kể đến những thứ hư vô mờ mịt như ý chí võ đạo, video trên mạng internet căn bản không thể hiện ra được.

Hắn mở điện thoại ra, trả lời vài tin nhắn, ánh mắt đảo qua, dừng lại ở số điện thoại của Lưu Vĩ, im lặng một lúc.

Mấy năm nay, mỗi bữa tiệc sinh nhật của Phương Tinh đều không thể thiếu người bạn tốt này.

Bây giờ...

“Ôi... Chuyện cũ không nên nhắc lại.”

Phương Tinh thở dài một hơi, sau đó nhìn thấy một tin nhắn, ánh mắt bỗng nhiên chăm chú.

Suy nghĩ một lúc, hắn gọi lại.

Vút!

Một hình chiếu 3D hiện ra, Cố Vân vẫn mang hình hài một cô bé, nhưng thần sắc lại lạnh lùng hơn rất nhiều, nhìn trái nhìn phải:

- Thì ra anh sống trong môi trường như thế này...

- Cố cô nương...

Phương Tinh gật đầu chào hỏi, sau đó phát hiện cách xưng hô của mình có chút không ổn, có lẽ là bị ảnh hưởng bởi cách nói chuyện của thế giới bên kia.

- Cô nương, cách gọi cổ xưa quá, anh có thể gọi tôi là Cố nữ sĩ...

Cố Vân lạnh lùng nói:

- Tôi cần một người luyện tập cùng, thù lao rất hậu hĩnh, đến hay không?

- Đến!

...

Khu biệt thự Huy Hoàng.

Sân luyện võ.

Cố Vân lạnh lùng, mặc một bộ đồ luyện võ, trên tay vẫn là thanh đao gỗ kia.

Không!

Trong mắt Phương Tinh, sau khi cha của cô bé, Cố Nhân Vong, qua đời, tính tình của cô bé này đã thay đổi rất nhiều.

Lúc này, nhìn khí chất, cô bé quả thực giống như một tảng băng!

- Lần này, tôi hy vọng anh dốc hết toàn lực, mặc áo giáp bảo hộ vào.

Cố Vân cầm đao đứng thẳng, lạnh lùng nói:

- Nếu lỡ làm anh bị thương, tôi sẽ bồi thường tiền thuốc men.

- Không mang theo giáp nano...

Phương Tinh cười nói:

- Nhưng anh kiểm soát được…

Giáp nano và dùi cui điện đều bị hắn ném ở thế giới bên kia rồi, cũng không định lấy về nữa.

Thứ hắn mang về, chỉ có một số thứ của thế giới bên kia.

Hiện giờ, hắn đang suy tính xem làm cách nào để đi chợ đen kiếm chút tiền.

“Linh mễ, phù triện của thế giới bên kia... đều không hợp với đặc sản của tinh cầu Ưng Non, cho dù có mang chợ đen thì cũng không dễ bán... Nhưng bên đó còn có vàng, bạc!”

Đến thời đại du hành vũ trụ, vàng không còn là kim loại quý giá nữa, giá cả đã giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn còn đáng giá.

Còn ở phường thị Thanh Lâm, vàng là một loại nguyên liệu Luyện Khí, cần phải có đến hàng ngàn, hàng vạn cân, thì mới có thể chiết xuất ra được vài lạng “kim tinh”.

Nguyên liệu vàng không tính là quá đắt, một linh sa có thể mua được không ít.

Phát hiện ra cả hai thế giới đều có cùng một loại kim loại, Phương Tinh lập tức nảy sinh ý định buôn bán.

“Bán một lần, kiếm đủ tiền tiêu là được...”

“Ít nhất, mình phải mua được vũ khí tự vệ chân chính...”

“Thực lực của mình bây giờ còn quá yếu, nếu gặp phải tu sĩ Luyện Khí trung kỳ có chuẩn bị trước, hoặc là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, thì sẽ rất nguy hiểm cho bản thân mình.”

“Hơn nữa, tốc độ tiến bộ của mình rất nhanh, cần phải có một lý do, cần phải kiếm tiền, thậm chí là rửa tiền... Mình mới có thể đường đường chính chính sử dụng, mua dinh dưỡng dịch để đầu tư cho bản thân...”

...

- Luyện tập với tôi mà còn dám phân tâm?

Đột nhiên, một tiếng quát lạnh lùng vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Phương Tinh.

Vút!

Ánh đao chói lóa chém thẳng về phía đầu hắn!

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.