Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều kiện cơ bản (1)

Phiên bản Dịch · 1172 chữ

Thành phố Phong Diệp.

Khu chung cư Gia Viên Hạnh Phúc.

Lan Phi xuống xe trước, mở cửa xe.

Phương Tinh bước ra, nhìn tòa nhà nơi mình ở, hắn có cảm giác như đã trải qua một kiếp.

Mấy ngày nay ở chung với Lan Phi, hắn xem như đã giúp nguyên chủ thực hiện được một ước mơ nhỏ bé.

Phải nói rằng, tỷ lệ cơ thể của Lan Phi thực sự rất hoàn hảo, hắn cũng rất thích học ngoại ngữ với cô giáo Lan Phi.

- Lan Phi...

Lúc này, Phương Tinh nhìn Lan Phi:

- Căn hộ của em chỉ đủ chỗ cho một mình em ở mà thôi.

- Xin học sinh Phương đừng lo lắng, Tập đoàn Cự Thần chúng tôi đã mua hết quyền sở hữu của khu dân cư này, nếu thích, chúng tôi có thể chuyển nhượng sang tên em bất cứ lúc nào...

Lan Phi đẩy gọng kính lên:

- Tôi có thể ở cạnh nhà em, hoặc ở tầng trên, tầng dưới, chắc chắn sẽ không làm phiền em đâu.

- Sắp xếp chu đáo thật đấy.

Phương Tinh cảm thấy cạn lời, tuy rằng trên đường đến đây, hắn đã tra cứu và biết được “Tập đoàn Cự Thần” là tập đoàn năng lượng khổng lồ của Liên bang, thậm chí còn có tầm ảnh hưởng rất lớn, nghe nói, họ còn kiểm soát cả tổ chức “Hiệp hội võ đạo gia” khổng lồ.

Nhưng hắn không ngờ, chỉ một Ân Hoàn Chân thôi mà đã có năng lực lớn đến vậy.

Tuy nhiên, so với việc bắt Lan Phi làm thư ký, thì việc mua cả một khu dân cư thực sự chẳng là gì.

- Đúng rồi, Lan Phi, tại sao cô lại đồng ý đến Tập đoàn Cự Thần làm việc?

Phương Tinh hơi tò mò.

Cuộc sống trước đây của Lan Phi hẳn là rất tốt mới phải.

- Vì muốn theo đuổi những thứ cao hơn... Công ty hứa sẽ cung cấp cho tôi tài nguyên để đột phá đến Ngoại Cảnh, còn có cả phẫu thuật gen cao cấp...

Lan Phi mỉm cười, vén những sợi tóc rối bên tai:

- Hơn nữa... Tôi cũng rất hứng thú với học sinh Phương, em là học sinh có thiên phú tốt nhất, nổi tiếng nhất trong số những học sinh mà tôi từng dạy...

- Ra là vậy.

Phương Tinh gật đầu, trở về nhà, đóng cửa lại.

Hắn lấy điện thoại di động ra, liên lạc với từng người đã gửi tin nhắn cho mình.

Ví dụ như Cố Vân, Hạ Long, hiệu trưởng Lục Quang Minh, Âu Dương Thiến Thiến...

...

Ngày 1 tháng 9.

Trời quang mây tạnh.

Phương Tinh cầm cặp sách, bước ra khỏi nhà.

Lan Phi đã đợi sẵn ở cửa, bên cạnh cô còn có một chiếc xe bay lơ lửng:

- Chào buổi sáng, em có cần dùng xe không?

- Thôi khỏi, nếu em mà đi xe của cô đến trường, chắc chắn sẽ bị đám con trai anti chết mất...

Phương Tinh lắc đầu.

Thật ra, hắn không thích nổi tiếng, hắn chỉ thích âm thầm tu luyện.

Đi trên con đường ven sông một lần nữa, hắn hơi tiếc nuối vì không gặp được Kinh Hạ dắt chó đi dạo.

Đi đến cuối đường, hắn đã đến trường Trung học Bồi dưỡng nhân tài.

Phương Tinh lại một lần nữa trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, từ học sinh khối 10, khối 11, cho đến khối 12, tất cả đều nhìn hắn với ánh mắt khác nhau.

May mà hắn đã chuẩn bị tâm lý từ trước, thản nhiên bước vào cổng trường, đi đến trước mặt một nữ sinh lớp 11 trông vẫn còn non nớt:

- Kỳ nghỉ hè của em thế nào?

- Cũng tạm...

Cố Vân nhìn Phương Tinh với ánh mắt hơi chán nản:

- Tôi không thể đuổi kịp anh nữa rồi...

Tuy rằng trong kỳ nghỉ hè, cô nàng đã tập luyện rất chăm chỉ, nhưng đến giờ này, cô vẫn chưa đột phá đến Phác Ngọc.

Tuy đã tu luyện đệ nhị cảnh đến mức viên mãn, thân thể không còn điểm yếu, nhưng cô nàng vẫn không thể ngưng tụ nội tức ngay lập tức.

Lúc trước, Phương Tinh biết điều này nên hắn đã trực tiếp sử dụng “tiên thiên đan” để đột phá.

Hiện giờ, Cố Vân bị kẹt ở bước này cũng là chuyện bình thường.

Theo lẽ thường, cô nàng còn hai năm lớp 11 và lớp 12 để đột phá, trước kỳ thi tuyển sinh đại học, chắc chắn cô có thể đạt đến võ đạo đệ tam cảnh!

Đến lúc đó, cộng thêm điểm thi các môn học, tiến độ võ học... Cô nàng có khả năng đậu đại học rất cao, hơn nữa có thể còn là trường đại học hạng nhất!

Còn trường đại học siêu hạng? Về cơ bản là không có hy vọng.

Tuy nhiên, Cố Vân vẫn cảm thấy tư chất của mình kém cỏi, so với Phương Tinh, cô giống như một kẻ vô dụng.

- Anh có được như ngày hôm nay là nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ, cố lên nhé!

Phương Tinh xoa đầu Cố Vân, mỉm cười dịu dàng.

Nhớ lại lần lén lút bán vật phẩm tu tiên ở chợ đen, xem như mình đã nợ Cố Vân một ân tình, vì vậy, hắn nói:

- Học kỳ này, nếu em rảnh, anh có thể dạy kèm cho em...

Sau khi tạm biệt Cố Vân, hắn đến lớp học, nhìn tấm biển lớp 12/2, hắn cảm thấy hơi xúc động.

- Phương Tinh đến rồi sao?

Vừa bước vào lớp, rất nhiều bạn học đã hét lên.

Thiên Tầm đỏ mặt, cầm một cuốn sổ tay màu đen đi tới:

- Phương Tinh, cậu giỏi quá, ký tên cho tớ được không?

- Được chứ. Nhưng sao lại nhiều giấy như vậy?

Phương Tinh gật đầu, sau đó, hắn nhìn những tờ giấy xin chữ ký mà Thiên Tầm đưa cho mình, cảm thấy bản thân đã bị lừa.

Hắn nhìn xung quanh, phát hiện ra Âu Dương Thiến Thiến và Bạch Lãng cũng đang vây quanh mình. Nhưng lớp học mãi mãi thiếu vắng hình bóng của Lưu Vĩ và Bạch Liên Nghi.

Trước khi vào học, Phương Tinh mới phát hiện ra Cole cũng không có ở đây.

- Cole bị sao vậy?

Nghĩ đến đây, hắn hỏi Bạch Lãng bên cạnh.

- Gia đình của Cole gặp biến cố, thành tích học tập của cậu ấy sa sút nghiêm trọng, hơn nữa, giáo viên đánh giá cậu ấy không còn tiềm năng, cậu ấy đã nản lòng, chọn cách bỏ học lớp 12, trực tiếp nhập ngũ...

Bạch Lãng dường như khá thân với Cole trước đây nên biết gã ta đã đi đâu.

“Bỏ học lớp 12 để nhập ngũ? Ừm... Chỉ cần đủ tuổi là được.”

Nghĩ đến sinh nhật vừa qua của mình, Phương Tinh không khỏi thở dài.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.