Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh trăng sáng (2)

Phiên bản Dịch · 1148 chữ

Wright chỉnh lại cà vạt, liếc nhìn Lương Ngọc Thành:

- Tập đoàn Lục Thần chỉ đưa ra đề nghị sáu triệu tinh tệ một năm, rõ ràng là coi thường giá trị của bạn học Phương... Tập đoàn Ảnh Long chúng tôi sẵn sàng đưa ra hợp đồng cấp A, với hạn mức và tài nguyên là mười triệu tinh tệ mỗi năm, bạn học Phương, cậu có thiên phú dị bẩm, dưới tình trạng không có nhiều tài nguyên mà vẫn có thể tu luyện đến mức này, nếu có nhiều tài nguyên hơn, chắc chắn cậu có thể thử sức thi vào các trường đại học siêu hạng.

Lương Ngọc Thành nhíu mày, cảm thấy công ty của mình có nội gián, đến cả giá cả cũng bị người ngoài biết được, nhưng y vẫn nói:

- Tinh tệ chỉ là điều khoản cơ bản nhất... Tập đoàn Lục Thần chúng tôi là tập đoàn dược phẩm khổng lồ, dung dịch dinh dưỡng cao cấp, thậm chí là dung dịch dinh dưỡng đỉnh cấp của chúng tôi có chất lượng tốt nhất, không thể so sánh với những sản phẩm cùng loại trên thị trường... Nếu bạn học Phương đồng ý gia nhập, tôi có thể cung cấp cho cậu một số sản phẩm cao cấp thực sự...

- Ồ? Ngoài dung dịch dinh dưỡng ra, còn có tài nguyên tu luyện đặc biệt nào khác ư?

Phương Tinh ngậm ống hút, uống hết ly đồ uống trước mặt:

- Ví dụ như, bây giờ, tôi đã là võ đạo gia Đảm Phách cảnh... Sau này, việc lĩnh ngộ lĩnh vực là điều hiển nhiên, không biết Tập đoàn Lục Thần có tài nguyên dược phẩm nào giúp đột phá đến Ngoại Cảnh, hay xa hơn nữa là Kim Đan không?

- Chuyện này...

Lương Ngọc Thành lập tức cạn lời.

Dịch dinh dưỡng để luyện võ hàng ngày thì không cần phải bàn, tuy nhiên, tài nguyên đặc biệt để đột phá cảnh giới lớn thì rất hiếm.

Đặc biệt là loại tài nguyên hỗ trợ võ đạo gia Đảm Phách cảnh đột phá đến Ngoại Cảnh, ngay cả y cũng khó có thể có được.

Còn tài nguyên Kim Đan?

Y chỉ có thể xem như cậu ta đang mơ mộng hão huyền.

“Xem ra, thiên tài này dù gì cũng xuất thân bình dân, tầm nhìn hạn hẹp... Hơn nữa, cậu ta còn tham lam, biết đâu lại là một con bạch nhãn lang không bao giờ biết no.”

Lương Ngọc Thành cảm thấy hơi nản lòng.

Trước đây, y đã từng tiếp xúc với một số thiên tài, người nào khi bàn hợp đồng với y mà chẳng cung kính, lễ phép?

Vừa mới gặp mặt đã dám đòi hỏi tài nguyên Kim Đan, quả thực hiếm thấy.

Wright bên cạnh thì đảo mắt liên tục, không biết ông ta đang nghĩ gì, nhưng trong lòng, ông ta cũng hạ thấp đánh giá về Phương Tinh.

Muốn có được loại tài nguyên đỉnh cấp này, ít nhất, cậu ta phải gia nhập một thế lực lớn, sau đó thể hiện xuất sắc thì mới có thể cạnh tranh chứ?

Vừa mở miệng đã muốn rồi? Thực sự là không biết mình là ai.

“Phương Tinh này... Cậu ta sẽ không bao giờ biết được mình đã bỏ lỡ thứ gì...”

“Không có tài nguyên, dù có là võ giả thiên tài đến mấy thì cũng sẽ trở thành phế vật...”

Lương Ngọc Thành và Wright nhìn nhau, vừa định đứng dậy thì đột nhiên, bọn họ nhìn ra bên ngoài, sắc mặt thay đổi dữ dội.

“Hử?”

Phương Tinh cũng nhìn theo, hắn thấy trên bầu trời đầy cực quang năm màu, vậy mà lại có một chiếc phi thuyền xuyên qua tầng mây bay đến!

“Chẳng phải nơi này là khu vực từ trường hỗn loạn sao?”

“Không đúng, vẫn chưa đi sâu vào hẻm núi lớn, sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều... Nhưng bay lượn ở đây cũng rất nguy hiểm, trừ khi là mấy mẫu phi thuyền tiên tiến nhất, hoặc là loại phi thuyền chống nhiễu quân sự chăng?”

Phương Tinh nghĩ thầm, hắn biết có nhân vật lớn đến.

- Hình như là phi thuyền tư nhân.

Lương Ngọc Thành nhìn chiếc phi thuyền kia, vẻ mặt của y cũng trở nên nghiêm túc. Chiếc phi thuyền này nhỏ hơn nhiều so với phi thuyền Bích Lạc mà Phương Tinh đã từng đi, nó có lớp giáp màu xanh lam như biển cả, lúc này, nó đang lơ lửng phía trên nhà hàng, đột nhiên, nó chiếu xuống một chùm sáng!

“Vù!”

Một bóng người từ từ hạ xuống từ trong chùm sáng.

Người này mặc vest ngắn, để lộ phần lớn làn da trắng nõn, mịn màng, dáng người chữ S, vòng ba cực kỳ gợi cảm.

Quan trọng hơn là... Phương Tinh rất quen thuộc với cô ấy!

- Học sinh Phương, cuối cùng chúng ta cũng được gặp mặt ngoài đời.

Người phụ nữ trẻ đẹp bước vào nhà hàng, đi đến trước mặt Phương Tinh, mỉm cười, chủ động đưa tay ra.

- Cô... thực sự là... cô giáo Lan Phi sao?

Phương Tinh nắm lấy tay Lan Phi, cảm giác mềm mại và chân thực từ làn da khiến hắn biết rằng người trước mặt không phải là hình chiếu mà là người thật!

“Nếu Lưu Vĩ trước đây mà biết được mình đã nắm tay Lan Phi thật thì chắc chắn cậu ta sẽ ghen tị đến mức đập đầu vào tường...”

Hắn nghĩ ngợi lung tung, nhưng ngoài mặt lại nở nụ cười:

- Cô giáo Lan Phi, không biết cô có chuyện gì vậy?

- Chuyện là thế này, tôi vừa được “Tập đoàn Cự Thần” mời làm việc, trở thành nhân viên của tập đoàn, lần này, tôi phụ trách liên lạc với em...

Cô giáo Lan Phi mỉm cười:

- Công tử Ân Hoàn Chân của tập đoàn đã đến rồi, ngài ấy đang đợi em trên phi thuyền...

“Vậy mà lại là Tập đoàn Cự Thần?”

Lương Ngọc Thành và Wright nhìn nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy được sự kinh ngạc trong ánh mắt đối phương.

Tuy rằng công ty của hai người bọn họ cũng được coi là tập đoàn lớn của Liên bang, nhưng so với Tập đoàn Cự Thần thì chẳng khác nào hạt cát so với biển cả.

- Ồ? Vậy phiền cô dẫn đường.

Phương Tinh cầm khăn ăn lau miệng, thong thả đứng dậy.

Nhưng trong lòng, hắn lại khá kinh ngạc:

“Lan Phi thật hẳn là một nhà giáo dục, cô ấy có thể phân tâm làm nhiều việc cùng lúc, đồng thời dạy học cho học sinh của rất nhiều lớp... Khả năng cao cô ấy là võ đạo gia đệ tứ cảnh trở lên.”

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.