Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trưởng thành (2)

Phiên bản Dịch · 1340 chữ

...

Một tháng trôi qua trong nháy mắt.

Trong rừng rậm hoang vu.

“Bùm bùm!”

Tiếng va chạm kinh khủng không ngừng vang lên, khiến mặt đất rung chuyển, cây cối đổ rạp.

Vô số loài chim bị kinh hãi bay lên, những động vật nhỏ gần đó cũng bỏ chạy tán loạn.

“Bùm!”

Một bóng đen lao tới với tốc độ cực nhanh, đâm mạnh vào người Phương Tinh, khiến hắn bay ra ngoài như một viên đạn pháo. Phương Tinh lùi về phía sau với tốc độ cực nhanh, giống như bị một đầu tàu hỏa đang chạy với tốc độ cao đâm trực diện, hắn đâm gãy ba cây cổ thụ to bằng cả một vòng tay được tạo thành từ nhiều người rồi mới từ từ dừng lại.

Hắn vỗ vỗ lên ngực mình, không hề hấn gì, rồi nhìn con yêu thú nhị giai đối diện, hắn cười nói:

- Đã ghiền rồi... Lại nào!

Con yêu thú nhị giai đối diện là một con lợn rừng toàn thân đỏ rực, cao hơn ba mét, lúc này, nó đang phun ra hai luồng lửa từ mũi.

- Vậy mà lại dùng pháp thuật, chơi xấu đấy!

Phương Tinh lách người, đến bên cạnh con lợn rừng nhị giai, đưa tay tóm lấy chân trước của nó.

Sau đó, hắn dùng sức!

Hắn vậy mà lại nhấc bổng con lợn rừng to lớn lên như Bá Vương nâng đỉnh, ném mạnh nó về phía ngọn núi nhỏ bên cạnh!

- Écccc!

Tiếng kêu thảm thiết của con lợn rừng vang lên, một hố sâu khổng lồ xuất hiện trên ngọn núi nhỏ, đá vụn bắn tung tóe khắp nơi.

“Quả nhiên là yêu thú nhị giai, cho dù chỉ mới tiến giai, da thịt của nó cũng rất dày.”

Phương Tinh xoa bóp vai gáy, giơ ngón tay cái lên.

Trong khoảng thời gian chuyên tâm luyện võ này, hắn đã chán ngấy thịt chim rồi.

Hơn nữa, một số loại võ học cần phải thực chiến thì mới có thể tiến bộ, vì vậy, hắn mới ra ngoài tìm kiếm cơ hội thực chiến.

Thông qua máy bay không người lái, hắn đã tránh được một số nguy hiểm, sau đó, hắn tìm thấy con yêu thú nhị giai vừa mới tiến giai này.

Sức mạnh của nó vừa hay tương đương với hắn, hắn không cần dùng đến Thanh Hồng kiếm mà chỉ dựa vào thân thể và sức mạnh của mình để đối phó.

Đương nhiên, Phương Tinh cũng thừa nhận rằng hắn muốn ăn thịt kho tàu rồi.

- Phì phò!

Con lợn rừng đỏ rực lăn lộn rồi đứng dậy, nó cảm thấy rất bất lực với đối thủ này.

Đối phương quá cứng!

Cho dù nó có lao tới, thậm chí là dùng yêu hỏa tấn công thì đối phương cũng không hề hấn gì.

Ngược lại, đối phương chỉ cần tấn công vài lần là nó đã bị thương.

Lúc này, nó phun ra một lượng lớn khói đen từ lỗ mũi, nhanh chóng bao phủ xung quanh, rõ ràng là định chuồn mất.

Yêu thú rất thông minh, khi gặp phải đối thủ khó đối phó, chúng sẽ không liều mạng.

- Muốn chạy sao? Đáng tiếc cho một mục tiêu tốt như vậy.

Phương Tinh thở dài, vỗ vào túi trữ vật bên hông, Thanh Hồng kiếm lập tức hóa thành một tia sáng xanh, rơi vào lòng bàn tay hắn.

Hắn tung người, lập tức đến bên cạnh con lợn rừng, Thanh Hồng kiếm hóa thành một luồng kiếm quang màu xanh sắc bén vô song, đột nhiên vọt dài ra!

Kiếm quang như rồng, uốn lượn bay múa, đâm vào cổ con lợn rừng, sau đó, hắn dùng sức cắt ngang!

Một cái đầu lợn to lớn bay lên cao, máu tươi phun ra xối xả.

- Hôm nay ăn tiết canh lòng... Cũng chuẩn bị thêm món thịt lợn luộc. Thịt đùi lợn này ngon đấy, có thể ướp trước...

Phương Tinh bắt đầu mổ xẻ con yêu thú nhị giai này, nét mặt của hắn lộ ra vẻ vui mừng.

“Giờ mình đã có thể áp đảo yêu thú nhị giai hạ phẩm rồi sao?”

Hắn tự biết rõ thực lực của bản thân.

Lần trước, sở dĩ hắn có thể giết chết con kền kền lông vàng kia là do may mắn, đánh úp bất ngờ.

Nếu đối phương nghiêm túc ngay từ đầu, hắn chỉ có thể chạy trốn.

Nhưng con yêu thú nhị giai này thì khác, hắn đã giết chết nó một cách thực sự, không hề có chút may mắn nào!

Dù có đánh thêm mười lần nữa, kết quả chắc chắn cũng sẽ như vậy.

“Thực lực của mình đã tiến bộ rồi...”

Phương Tinh liếc nhìn bảng thuộc tính, phát hiện cảnh giới võ công của mình đã thay đổi:

[Danh tính: Phương Tinh]

[Tuổi: 18]

[Nghề nghiệp: Võ đạo gia]

[Đệ tứ cảnh: Đảm Phách (57/200)]

...

“Việc tu luyện Đảm Phách cảnh hẳn là có liên quan đến Nê Hoàn cung... Dữ liệu này cho thấy, trong Nê Hoàn cung của mình, dường như đã có khoảng một phần tư được lấp đầy bởi dị lực tinh thần...”

Kết hợp với bảng thuộc tính, Phương Tinh đã có một số suy đoán về việc tu luyện Nê Hoàn cung.

Điều quan trọng nhất đối với võ đạo gia Đảm Phách cảnh chính là ý chí võ đạo!

Mỗi khi tu luyện một loại võ học đến cấp Đại sư, được tôi luyện ý cảnh, hẳn là đều có thể tăng cường dị lực tinh thần trong Nê Hoàn cung lên rất nhiều, vô cùng có lợi!

“Nhưng mà... sinh nhật của mình đã qua lúc nào không hay...”

Nhìn thấy số tuổi của mình đã tăng thêm một, Phương Tinh không khỏi cảm thán, theo luật pháp của Liên bang Lam Tinh, bây giờ, hắn cũng đã trưởng thành rồi.

“Nếu mình không xuyên không, Phương Tinh ban đầu rõ ràng là khó có thể thi đậu đại học... Mười tám tuổi trưởng thành, sau khi học xong lớp 12, có lẽ hắn sẽ bị đưa đi lính... Hơn nữa, còn là quân tiên phong nguy hiểm nhất.”

“Những gia đình người tự nhiên còn có thể dùng tiền để xin cho con cái mình vào các binh chủng kỹ thuật, thậm chí là hậu cần, hoặc là quân đội không gian... Nhưng người sinh hóa thì chắc chắn sẽ bị đưa đến tiền tuyến làm bia đỡ đạn!”

Người sinh hóa phải gánh khoản vay, ngay cả khi đi lính, họ cũng không có quyền lựa chọn, rất có thể sẽ bị đưa vào quân đội bí cảnh, phải đối mặt trực diện với tộc hệ tà thần, là loại quân đội phải xông pha nơi chiến trường!

Còn người tự nhiên thì tốt hơn đôi chút, ngoài hậu cần ra, rất có thể họ sẽ được điều động đến quân đội không gian, phục vụ trong pháo đài không gian hoặc hạm đội ngân hà, có khi mấy năm cũng không đụng phải một trận chiến nào, thậm chí, ngay cả khi chiến đấu, trong phần lớn trường hợp, họ chỉ cần điều khiển từ xa, tính an toàn tương đối cao.

Đương nhiên, loại quân đội không gian này, hoặc là không thua, một khi đã thua thì rất có thể sẽ bị tiêu diệt toàn bộ!

Hơn nữa, cũng có một số người tự nhiên, vì muốn tôi luyện võ đạo hoặc vì những lý do khác, họ thích gia nhập quân đội bia đỡ đạn của bí cảnh, ngày ngày chiến đấu với tộc hệ tà thần!

Phương Tinh đang cảm thán thì đột nhiên, sắc mặt của hắn thay đổi, hắn nhìn về phía túi trữ vật.

Dị lực tinh thần của hắn quét qua, hắn nhìn thấy một tấm lệnh bài bằng thép đen trong đống đồ lặt vặt đang phát ra ánh sáng nhạt!

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.