Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên võ (2)

Phiên bản Dịch · 1639 chữ

Hay nói cách khác, Vệ Thần Thông chính là hình mẫu tương lai của Tống Kim Cương!

Dị năng cơ thể kim cương của y sẽ mang lại lợi thế rất lớn khi ở Kim Cương cảnh, chỉ cần tu luyện thêm một môn công pháp luyện thể, ví dụ như Long Tượng Kim Cương Bất Hoại Thần Thông, thì y sẽ có hy vọng rất lớn đẩy Kim Đan lên bát chuyển, thậm chí là cửu chuyển!

- Tiểu Võ Thánh...

Phương Tinh lẩm bẩm một tiếng, cảm nhận được sức nặng của danh hiệu này.

Dù võ đạo nhỏ bé, dù chỉ là pháo hôi... Nhưng khi đạt đến cảnh giới Võ Thánh, Võ Thần, nó không hề thua kém những con đường tiến hóa khác, cũng có thể đứng trên đỉnh cao của Liên bang Lam Tinh!

Khi hắn đang suy nghĩ, một tia sáng vàng lóe lên.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy một học sinh có mái tóc dài, lông mày giống như ngọn lửa vàng đang cháy, từ từ đáp xuống từ trên trời với một tư thế vô cùng kiêu ngạo.

- Cổ Kiếm Thông!

- Thủ khoa của tinh cầu Ấu Lân! Cậu ta đến rồi!

Các học sinh và giáo viên khác xôn xao:

- Người này gần như đã được mặc định là người đứng đầu kỳ thi liên thông trăm hành tinh, lần này, hắn chỉ đến cho có lệ thôi...

- Ơ? Cậu ta không phải là võ giả sao? Sao lại bay được?

Tống Kim Cương hơi ngạc nhiên:

- Chẳng lẽ dị năng “quang hóa” của cậu ta đã phát triển đến mức độ này rồi?

Nếu người mang dị năng quang hóa được phát triển đến giai đoạn sau, họ chắc chắn có thể bay, hơn nữa, tốc độ còn rất nhanh.

Nhưng tình huống này đáng lẽ ra sẽ không xảy ra ở đệ tứ cảnh.

- Hình như không phải là dị năng, mà là võ đạo!

Phương Tinh hơi nghiêm túc:

- Thằng nhóc lông mày vàng này hình như đã lĩnh ngộ một môn võ học “ý cảnh ánh sáng”... Hơn nữa, cậu ta còn hiểu rất sâu về ý cảnh ánh sáng này, đã đạt đến mức độ hình thành lĩnh vực sơ khai... Dựa vào sức mạnh của lĩnh vực sơ khai, kết hợp với dị năng của bản thân, cậu ta có thể bay được!

Làm thế nào để nội cảnh biểu hiện ra thành ngoại cảnh? Làm thế nào để tinh thần ảnh hưởng đến vật chất?

Đương nhiên là dựa vào con đường lĩnh vực!

Khi được tìm hiểu sâu, bất kỳ ý cảnh nào cuối cùng cũng sẽ thăng hoa thành “lĩnh vực”!

Giống như Hạ Long, rõ ràng, ông ta đã lĩnh ngộ ý cảnh liên quan đến sấm sét, sau đó, hình thành lĩnh vực sấm sét, trong lĩnh vực này, ông ta có thể dùng thân thể kích phát sấm sét!

- Đúng vậy, Phương Tinh, em có con mắt tinh tường đấy, có thể nhìn ra được điểm này, chứng tỏ võ đạo của em đã tiến bộ rất nhiều...

Hạ Long sải bước đến, ánh mắt nhìn Phương Tinh mang theo sự tán thưởng và cảm khái.

Không ngờ rằng, sau khi đột phá đến Đảm Phách cảnh, cậu học trò này không hề có dấu hiệu chững lại, mà vẫn đang dũng mãnh tiến về phía trước!

Phương Tinh đương nhiên chỉ cười trừ cho qua chuyện này.

Chỉ cần độ thuần thục không ngừng tăng lên, sự hiểu biết của hắn về sức mạnh của ý cảnh sẽ không ngừng được nâng cao.

Theo ước tính của hắn, khi đến giai đoạn tiếp theo, việc có được lĩnh vực không phải là chuyện khó.

Thậm chí, không phải là lĩnh vực sơ khai như Cổ Kiếm Thông, mà là lĩnh vực thực sự!

Điều này có nghĩa là hắn đã có được chìa khóa để đột phá đến võ đạo đệ ngũ cảnh - Ngoại Cảnh!

- Võ đạo và dị năng song hành, thật là gian xảo...

Tuy nhiên, Phương Tinh vẫn phải lên án mạnh mẽ hành vi này của Cổ Kiếm Thông.

Là một võ giả chân chính, hắn không ưa những người thích bay trên trời để ra vẻ ta đây.

Nếu ở thế giới kia, hắn nhất định sẽ dán một lá “phù lục phi hành”, rồi bay lên trời dạy cho Cổ Kiếm Thông làm người lại từ đầu!

- Khụ khụ...

Hắn vừa dứt lời, Tống Kim Cương bên cạnh đã cảm thấy hơi xấu hổ.

Thực ra, con đường mà y đi cũng giống như Cổ Kiếm Thông, đều là dị năng và võ đạo song hành, hỗ trợ lẫn nhau.

- Sao nào? Người ta có lợi thế, em không cho người ta dùng à?

Hạ Long trừng mắt:

- Dị năng giống như thần thông của cơ thể, rất nhiều dị năng đều cực kỳ phù hợp với võ đạo... Thậm chí, còn có tiền bối người dị năng đã sáng tạo ra “dị võ”, dung hợp hoàn toàn dị năng vào võ học, uy lực phi phàm, còn vượt trội hơn cả võ học cấp S thông thường!

- Liên bang Lam Tinh của chúng ta lấy sức mạnh làm trọng, chỉ cần có lợi cho Liên bang, có lợi cho nhân loại, có lợi cho đại cục chống lại tà thần ngoại vực, thì có thể thử nghiệm bất cứ thứ gì... Ngay cả Võ Thánh, Võ Thần chân chính... cũng không phải là đi đánh tà thần ngoại vực bằng tay không? Còn có rất nhiều người lái cơ giáp, chẳng lẽ võ đạo của chúng ta không thể hợp nhất với cơ giáp sư sao?

- Thầy nói đúng, em nông cạn rồi.

Phương Tinh vội vàng thành khẩn nhận lỗi.

Đúng vậy, chỉ cần thực lực tăng lên, lấy bản thân làm chủ, lấy bản thân làm trọng, thì dù đi theo con đường nào, người ta cũng không nên bị kỳ thị.

Lời nói của Hạ Long đã mang đến cho hắn một cảm hứng lớn lao.

“Nói đến đây, mình cũng có lợi thế, đó là tiên đạo được tích luỹ vô số năm ở thế giới khác…”

“Giá mà mình có thể dung hợp nó vào võ đạo, sáng tạo ra ‘con đường tiên võ’, vậy thì cũng rất có triển vọng!”

Trong đầu Phương Tinh, một ý tưởng dần dần được thai nghén.

Liên bang Lam Tinh luôn cởi mở, khao khát tất cả những tinh hoa từ bên ngoài, cũng chính vì giỏi tiếp thu nhiều công nghệ ngoài hành tinh nên mới có thể phát triển đến mức này trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Đã có trong tay thiên phú và tài nguyên như thế này, hắn phải có dũng khí tự mình lập ra một trường phái võ đạo!

“Muốn tạo ra con đường ‘tiên võ’... trước tiên, mình phải giải quyết vấn đề linh căn...”

Phương Tinh thầm suy nghĩ, rồi lại hơi cau mày:

“Haiz... Quả nhiên vẫn là do cảnh giới quá thấp sao? Mình không nghĩ ra được cách nào cả... Nhưng dù đó chỉ là mở ra một con đường nhỏ trong khuôn khổ võ đạo thì ít nhất, mình cũng phải đạt đến Kim Đan võ đạo chứ? Chẳng lẽ, mình phải đợi đến khi đạt đến Kim Đan võ đạo rồi mới có thể từ từ tìm hiểu con đường tiên võ này sao?”

Đúng lúc này, một tiếng bước chân vang lên.

“Cộp cộp!”

Tiếng giày quân đội giẫm trên quảng trường vang lên, mỗi bước chân như giẫm lên trái tim của hàng vạn người!

Quảng trường vốn đang ồn ào náo nhiệt vì sự xuất hiện của Cổ Kiếm Thông bỗng chốc trở nên im lặng.

Hình như trong lẫn ngoài sân, chỉ còn lại tiếng bước chân đó!

Phương Tinh quay đầu lại, nhìn thấy một bóng người trẻ tuổi đến khó tin.

Người này trông khoảng hai mươi tuổi, có khuôn mặt kiên nghị, mặc quân phục Liên bang, mỗi bước chân đều có khoảng cách cố định, chính xác đến mức như được đo bằng thước vậy.

“Tiểu Võ Thánh” Vệ Thần Thông!

Phương Tinh lập tức suy luận, một người trẻ tuổi mà có khí thế mạnh mẽ, thậm chí còn hơn cả Lục Quang Minh, thì chắc chắn đó là vị tổng giám thị trong truyền thuyết rồi.

- Xin chào các bạn học sinh!

Vệ Thần Thông bước đến quảng trường, một bóng hình khổng lồ cao hơn mười mét hiện lên từ phía sau ông ta, giọng nói của ông ta vừa đủ để truyền đến tai từng học sinh.

- Vòng ba của kỳ thi liên thông trăm hành tinh sắp chính thức bắt đầu... Lúc này, có một vạn thí sinh tham gia, không một ai vắng mặt...

Tròng mắt của ông ta như hai ngôi sao sáng, lướt qua từng người có mặt:

- Tôi phải nhắc nhở các bạn rằng, kỳ thi lần này là bài kiểm tra thực chiến, rất nguy hiểm, Liên bang có định mức tử vong... Nếu bây giờ sợ hãi, các bạn có thể bỏ thi.

Đợi vài phút, không có học sinh nào rời khỏi sân.

- Tốt, đây mới là những hạt giống võ đạo thực thụ!

Vệ Thần Thông hài lòng gật đầu, hình chiếu phía sau ông ta thay đổi, toàn cảnh của một hành tinh hiện ra:

- Hành tinh thử nghiệm 073... là một địa điểm thi rất tốt, nhưng lần này sẽ hơi khác biệt so với trước đây, các bạn học sinh đã từng nghe nói đến “bí cảnh” chưa? Kỳ thi lần này của các bạn sẽ được tiến hành trong bí cảnh trên hành tinh thử nghiệm...

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.