Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu với tu sĩ Trúc Cơ kỳ (1)

Phiên bản Dịch · 1375 chữ

Mở túi trữ vật xong, Phương Tinh cảm thấy tâm trạng của mình rất tốt, hắn tận hưởng một cách thoải mái.

Sau khi ngâm mình trong suối nước nóng, hắn bắt đầu bày ra tư thế Đại Long Thung, tiến hành tu luyện hàng ngày.

“Võ giả Đảm Phách cảnh, mở ra Nê Hoàn cung, tinh thần ý chí cường đại vô cùng, không sợ bị dòng dõi tà thần ô uế...”

“Về phần tu luyện ở Đảm Phách cảnh, đó chính là tu luyện ý cảnh võ đạo!”

Phương Tinh liếc nhìn bảng thuộc tính:

[Đại Long Thung: 102/400 (Đại sư)]

Độ thuần thục của Đại Long Thung đương nhiên không phải tự nhiên mà tăng lên, mỗi khi nó tăng thêm một điểm, ý cảnh của rồng lại mạnh mẽ hơn một phần.

Cảm giác này càng rõ ràng hơn sau khi hắn đạt đến Đảm Phách cảnh!

“Ý cảnh không ngừng mạnh mẽ, cuối cùng hình thành lĩnh vực... là có thể dùng tinh thần ảnh hưởng đến vật chất, nội cảnh biểu hiện ra thành ngoại cảnh... Khi đạt đến bước này, đương nhiên, mình sẽ trở thành võ giả Ngoại Cảnh.”

“Nhưng nói thì dễ, làm thì khó... Thăng hoa ý cảnh của bản thân, biến nó thành ‘lĩnh vực’, quá trình này đã làm khó biết bao nhiêu võ giả.”

“Ngay cả trong trường, phần lớn các giáo viên dạy võ đều đang lẩn quẩn ở đệ tứ cảnh, chỉ có một mình thầy Hạ Long là đột phá đến đệ ngũ cảnh, Ngoại Cảnh...”

“Nhưng mình thì khác, chỉ cần độ thuần thục từ từ tăng lên, chắc chắn sẽ có một ngày, mình có thể thăng hoa ý cảnh của rồng thành lĩnh vực của rồng! Đến lúc đó, mỗi một chưởng đều có một con rồng, mình sẽ trở thành người đàn ông có ‘nhạc nền’ riêng khi xuất hiện! Không ai có thể đánh bại mình trong nhạc nền của mình!”

Phương Tinh lại liếc nhìn Long Tượng Công đã đạt đến cấp bậc “Tinh thông”.

“Với thực lực hiện tại, mình có thể giao đấu với tu sĩ Trúc Cơ kỳ rồi... Ờ, miễn là đối phương không bay lên trời...”

“Nhưng vẫn chưa chắc chắn lắm... Khi nào tu luyện Long Tượng Công đến cấp bậc “Đại sư”, thân thể có thể chống đỡ được pháp khí thượng phẩm, sánh ngang với thể tu nhị giai, mình sẽ đi tìm một tu sĩ Trúc Cơ kỳ hoặc yêu thú nhị giai để thử sức! Không đúng, hình như có một mục tiêu để mình thử nghiệm rồi...”

“Đáng tiếc, mình vẫn chưa thể nhập môn Đại Kim Cang Bát Nhã Thần Lực!”

Dù đã thăng cấp đến Đảm Phách cảnh, Phương Tinh vẫn cảm thấy môn võ học này rất khó lĩnh ngộ.

“Hơi buồn bực, muốn ra ngoài đánh người để giải khuây... Ừm, mình sẽ đi tìm Tô Diệp vậy.”

Nữ tu sĩ Trúc Cơ kỳ này mới vừa thăng cấp, thậm chí còn bị mắc kẹt ở phường thị Thanh Lâm, chắc chắn nàng ta không thể đổi công pháp thần thông, pháp khí bảo vật trên người sang nhị giai được.

Coi như là gà mờ yếu nhất trong số những tu sĩ Trúc Cơ kỳ!

Biết đâu còn yếu hơn cả yêu thú cùng cấp, Phương Tinh cảm thấy nàng ta rất ngang sức với mình.

Nghĩ đến đây, hắn sờ lên mặt, xương cốt toàn thân kêu răng rắc, lại biến thành hình tượng “Phương Vân” hung thần ác sát.

...

Bên ngoài phường thị Thanh Lâm.

- Phương đạo hữu, để ta phải tìm một hồi lâu đấy...

Tô Diệp mặc một bộ pháp bào màu xanh, vẫn đeo mạng che mặt, quanh thân có linh quang lấp lánh, nhưng ánh mắt nhìn Phương Tinh lại có hơi do dự.

Nàng ta đã thăng cấp đến Trúc Cơ kỳ, dưới sự hỗ trợ của linh lực dạng lỏng, tuy còn chưa tu luyện linh mục thuật nhị giai, nhưng nàng ta tự tin bản thân có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Nhưng mà... trong mắt nàng ta lúc này, Phương Tinh vẫn chỉ là một người phàm!

Điều này khiến nàng ta không khỏi bắt đầu nghi ngờ, liệu “Phương Vân” này có mang theo dị bảo nào đó chuyên dùng để che giấu khí tức hay không!

- Tìm ta? Chẳng lẽ cô lại luyện chế được phí huyết dịch rồi?

Mắt Phương Tinh sáng lên, tuy hắn vẫn còn rất nhiều, nhưng dự trữ thêm một ít cũng không tồi.

Lúc trước, hắn không muốn vơ vét hết nên mới chia một nửa thu hoạch khi gặp mặt, số còn lại đều dùng linh thạch để mua.

- Không phải vậy... mà là ta đã chuẩn bị đưa người rời khỏi nơi này rồi. Theo như giao ước trong linh khế, ta phải thông báo cho đạo hữu...

Tô Diệp nói ra một tin tức khiến Phương Tinh hơi bất ngờ.

Nếu không bị linh khế ràng buộc, có lẽ nàng ta đã sớm rời đi rồi.

- Chuyến đi này đến vùng đất hoang vu, đường xá xa xôi, ta sẽ không đi đâu... Cô đưa bản đồ cho ta, coi như là cô đã hoàn thành giao ước.

Phương Tinh đã sớm tính trước.

- Đạo hữu định ở lại đây kiên trì sao?

Tô Diệp không biết tu vi của Phương Tinh như thế nào, nhưng nàng ta nhanh chóng phản ứng lại, lấy ra một khối ngọc giản giống như ngọc bích từ trong túi trữ vật, đưa cho Phương Tinh.

Phương Tinh nhận lấy, dị lực tinh thần xâm nhập vào, hắn lập tức nhíu mày:

- Đường đi xa vậy sao?

- Khai hoang lập địa luôn nguy hiểm như vậy đấy...

Tô Diệp thở dài, nhưng nàng ta không thấy có gì sai khi Phương Tinh có thể đọc ngọc giản.

Dù sao, người này cũng là một thể tu, cũng có thần thức, chỉ là không biết tại sao, hắn lại luôn thích giả dạng thành một võ giả phàm nhân!

- Vậy xem như đạo hữu đã hoàn thành giao ước rồi.

Phương Tinh vừa dứt lời, Tô Diệp đã mỉm cười, nàng ta cảm nhận được linh khế nhị giai đang ràng buộc mình đã biến mất một phần.

Hai người lại trao đổi một số tin tức gần đây ở phường thị, sau đó, Phương Tinh đưa ra lời thách đấu.

- Cũng được...

Tô Diệp đảo mắt, đồng ý ngay.

- Mời!

Phương Tinh mặc một bộ đồ nano bảo hộ màu bạc, giống như một bộ giáp bạc, hắn lại dán thêm một lá “kim cương phù” lên người.

Ừm, sau khi thức tỉnh dị lực tinh thần, hắn đã có một số đột phá trong việc sử dụng phù lục, miễn cưỡng có thể thúc đẩy phù lục nhất giai thượng phẩm.

Đây là thứ mà rất nhiều võ giả ở thế giới này mong muốn mà không có được.

Kim cương phù là phù lục nhất giai thượng phẩm, khả năng phòng ngự vượt xa kim chung tráo phù, nó hóa thành một vòng bảo hộ ánh sáng màu vàng cực kỳ dày, bao phủ toàn thân Phương Tinh.

Hắn dậm chân xuống đất, cả người hóa thành một bóng mờ, trong nháy mắt đã đến trước mặt Tô Diệp, đánh ra một chưởng!

“Xoẹt!”

Một lớp ánh sáng xanh lục dày đặc hiện ra quanh người Tô Diệp, hóa thành một quả cầu bảo vệ, trên đó có những phù văn cổ xưa lấp lánh.

Một chưởng của Phương Tinh đánh vào lớp ánh sáng xanh lục, khiến vô số phù văn điên cuồng chớp động, nhưng cuối cùng vẫn ổn định lại.

“Sau khi trúc cơ, tu sĩ không chỉ có thần thức, mà linh lực dạng lỏng còn có thể hóa thành ‘hộ thuẫn chân nguyên’, đây là pháp thuật mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào cũng có...”

Tô Diệp mỉm cười, dù sao thì Thanh Đan phường cũng có nội hàm thâm hậu, họ vẫn có một vài pháp thuật nhị giai, thậm chí là linh khí.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.