Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi ngờ (1)

Phiên bản Dịch · 1200 chữ

Cuồng vọng! Bá đạo!

Thời điểm bị thương mới là lúc mãnh thú nguy hiểm nhất!

Lúc này, không nghi ngờ gì nữa, Phương Tinh đang ở trong trạng thái đó!

Hắn lấy tay làm đao, trong nháy mắt, đã chém ra một đao kình!

“Quỷ Thần Đao!”

Đao kình xé gió, chém mạnh vào người tên áo đen gầy gò kia, khiến gã ta lại bay ngược ra ngoài, tiếng xương gãy vang lên rõ ràng.

“Tên này... thực ra cũng không mạnh lắm! Cũng không có người khác phối hợp... Coi thường mình sao?”

“Bộ tưởng rằng cứ có giáp nano bảo hộ là có thể giữ mạng sao? Tiếc rằng gã ta sắp bị mình chấn động đến chết rồi...”

“Đáng tiếc, nếu mang theo Thanh Hồng kiếm, mình có thể phá vỡ giáp nano bảo hộ chỉ bằng một kiếm...”

“Hửm? Chờ đã... không đúng!”

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tên áo đen gầy gò kia lại có ý chí chiến đấu rất cao, hay nói cách khác... gã ta cực kỳ ngoan cường, kinh nghiệm chịu đòn vô cùng phong phú, biết cách sử dụng nhiều phương pháp khác nhau để hóa giải lực đạo.

“Gã ta... gã ta hình như là...”

Ngón tay đang điểm ra của Phương Tinh bỗng chốc chậm lại.

Ngay sau đó...

Tên áo đen gầy gò kia lập tức nắm lấy cơ hội, vừa lăn vừa bò đến bên cạnh một cánh cổng, khàn giọng nói:

- Vì “cổng”!

Gã ta kéo cửa ra, lao vào trong.

Đợi đến khi Phương Tinh đuổi theo vào trong, hắn mới phát hiện ra đó chỉ là một phòng nhỏ bình thường, bóng dáng của tên áo đen kia đã biến mất không thấy tăm hơi...

Hắn đứng tại chỗ, không khỏi sững sờ.

Một lúc sau.

Một nhóm thành viên đội hành động của Cục Phòng chống đã phong tỏa tòa nhà này, Kinh Hạ dẫn theo con chó hung dữ, đánh hơi khắp nơi.

- Đội trưởng!

Lúc này, một thành viên trong nhóm đi tới, đưa cho cô một khẩu súng bắn tỉa.

- Là mẫu súng rất cũ rồi... Kết quả so sánh đường đạn cho thấy, đúng là phái Cánh Cổng đã sử dụng.

Kinh Hạ cầm khẩu súng bắn tỉa, nhìn Phương Tinh:

- Xin lỗi... Có vẻ như đây là sự trả thù của phái Cánh Cổng vì chuyện lần trước, chị đã đánh giá thấp bọn họ.

- Không sao...

Phương Tinh phẩy tay, nhớ lại khoảnh khắc mình vừa bị bắn.

“Không đúng lắm... Nếu thực sự muốn tấn công mình, bọn họ sẽ không để mình có linh cảm nguy hiểm như vậy... Sát thủ thực sự chắc chắn có thể che giấu sát khí của mình, cũng sẽ không sử dụng súng bắn tỉa cũ kỹ như vậy... Nếu là súng bắn tỉa laser thì mình đã chết chắc rồi...”

“Tên đó... đang cố tình tạo cơ hội cho mình, hơn nữa, cuối cùng còn chủ động để lộ phái Cánh Cổng... Chẳng lẽ là đang nhắc nhở mình?”

Lúc này, trong lòng Phương Tinh cơ bản đã có thể khẳng định, tên áo đen gầy gò kia chính là Lưu Vĩ.

Đối với người đã nắm vững kỹ thuật “hoạt hóa cơ bắp” như cậu ta, việc thay đổi hình dáng cơ thể hoàn toàn là chuyện nhỏ.

Chỉ có điều, con người ta có thể thay đổi hình dạng tùy ý, nhưng phản ứng bản năng của cơ thể trong lúc nguy cấp thì không thể thay đổi được!

Nói sao nhỉ? Nguyên chủ quá quen thuộc với Lưu Vĩ, đặc biệt là lúc bị đánh...

“Vậy thì... cậu ta muốn nhắc nhở mình, phái Cánh Cổng muốn ra tay với mình sao? Chờ đã... chẳng lẽ Lưu Vĩ đã gia nhập tổ chức tà thần này rồi sao? Thảo nào không thể nhắc nhở mình một cách quang minh chính đại...”

Phương Tinh đã sớm cảm thấy Lưu Vĩ có gì đó không ổn, muốn tách ra.

Không ngờ, cậu ta lại gia nhập phái Cánh Cổng.

Nhưng từ lời nhắc nhở hôm nay, Lưu Vĩ vẫn chưa mất đi nhân tính.

Chỉ có thể nói, con người quả thực là sinh vật phức tạp nhất.

- Đội trưởng Kinh Hạ, có phát hiện gì không?

Nhìn thấy Kinh Hạ có vẻ rất phấn khích, Phương Tinh không khỏi lên tiếng hỏi.

- Gâu gâu!

Lúc này, con chó hung dữ kia cũng sủa inh ỏi trước cửa căn phòng nhỏ nơi Lưu Vĩ rời đi lần cuối.

- Tốt lắm... Tôi đã đánh giá thấp phái Cánh Cổng, bọn chúng cũng đã đánh giá thấp chú em... Chú em quá mạnh, buộc tên tà giáo đồ kia phải bỏ chạy, thậm chí, trong lúc bỏ chạy, gã ta còn sử dụng kỹ thuật dịch chuyển không gian các kiểu, để lại tọa độ...

Khuôn mặt Kinh Hạ đỏ bừng vì phấn khích:

- Dựa theo những manh mối này, nếu không thể tìm ra vài cứ điểm bí mật của phái Cánh Cổng thì chúng tôi đều là đồ bỏ đi!

Phương Tinh im lặng nghe, trong thâm tâm, hắn hơi nghi ngờ đây là do Lưu Vĩ cố tình tiết lộ.

“Đúng là bạn tốt, rõ ràng trước đó còn nói mỗi người một ngả, cắt đứt quan hệ...”

“Đáng tiếc, mình không còn là mình của ngày xưa nữa.”

“Hơn nữa, tên nhóc Lưu Vĩ này chắc chắn đã làm hỏng việc, ban đầu, cậu ta định chỉ bắn mình một phát, sau đó vứt súng và một số manh mối lại, nhưng không ngờ mình lại mạnh như vậy, trực tiếp đuổi theo đánh cho cậu ta không còn đường nào để chạy, vì vậy, cậu ta mới để lộ ra nhiều thứ hơn... Hy vọng ngày mai đến trường, mình vẫn có thể gặp lại cậu ta...”

...

Ngày hôm sau.

Trường Trung học Bồi dưỡng nhân tài.

Phương Tinh bước vào lớp học với một vài nỗi lo lắng.

Ngay sau đó, hắn nhíu mày.

Lưu Vĩ, người ngày thường trông như vận động viên thể hình, hôm nay lại không có mặt, chỗ ngồi trống không.

Không chỉ vậy, đến khi cô giáo Lan Phi bắt đầu điểm danh, Lưu Vĩ vẫn không đến.

- Các em... Hôm nay, bạn Lưu Vĩ xin nghỉ ốm, ngoài việc chăm chỉ học tập, các em cũng phải chú ý giữ gìn sức khỏe nhé...

Sau khi nói xong, Lan Phi chính thức bắt đầu giảng bài:

- Kỳ thi liên thông trăm hành tinh sắp đến rồi, cô hy vọng tất cả các em đều có thể đạt được kết quả tốt, bây giờ, xin mời các em mở sách Giáo dục công dân, trang 57...

Đến giờ ra chơi, Phương Tinh bước ra khỏi lớp học, đi đến nhà vệ sinh.

Phải nói rằng, dù là nam hay nữ, thích buôn chuyện hay làm những việc khác trong nhà vệ sinh đã trở thành bản năng.

Xét cho cùng, luật pháp Liên bang không cho phép lắp đặt camera giám sát trong nhà riêng và nhà vệ sinh ở nơi công cộng.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.