Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệnh bài bên trong kiếm (1)

Phiên bản Dịch · 1412 chữ

Lăn lộn trong giới tu tiên đã lâu, Phương Tinh cũng hiểu biết một số kiến thức cơ bản.

Sự quý giá của pháp khí nằm ở hai điểm, một là vật liệu, hai là trận pháp cấm chế.

Thậm chí, đôi khi, điều thứ hai còn quan trọng hơn thứ nhất.

Trận pháp bên trong thanh “Thanh Hồng kiếm” này đã bị hủy hoại hoàn toàn, kiếm quang cũng bị vấy bẩn... Đối với tu sĩ, về cơ bản, nó đã trở nên vô dụng.

Nhưng đối với hắn, vật liệu của thanh phi kiếm này vẫn là nhị giai, đủ cứng cáp... vậy là được rồi!

Hắn búng ngón tay vào thân kiếm.

Thanh Hồng kiếm lập tức phát ra một tiếng kiếm ngân, chỉ thấy, trong ánh sáng xanh biếc như ngọc, còn có thêm một tia màu tím đen không đáng chú ý.

“Thanh kiếm này quả thực đã bị hỏng hoàn toàn, không thể truyền pháp lực và thần thức vào để điều khiển, chỉ có thể cầm trên tay làm gậy chọc lửa... Nhưng đối với mình, nó lại vừa vặn.”

- Không biết thanh kiếm này có giá bao nhiêu?

- Đạo hữu cứ đưa tiền vật liệu là được, hai nghìn linh thạch hạ phẩm.

Lão già họ Long cười nói.

Loại phế kiếm này, dù có đưa vào lò luyện lại cũng không thu hồi được bao nhiêu vật liệu, lại còn rất phiền phức, có thể bán được hai nghìn linh thạch đã là tốt lắm rồi, huống chi... còn có thể bán một cái nhân tình cho vị hung thần nổi tiếng gần xa này.

- Đa tạ.

Phương Tinh lấy ra bảy viên linh thạch trung phẩm, cộng với số linh thạch bán pháp khí lúc nãy, mua được thanh linh kiếm nhị giai này, hắn biết đối phương hẳn đã giảm giá cho mình.

“Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Hoả Luyện phường, Thanh Đan phường và Thanh Huyền Tông có mối quan hệ mật thiết, đại diện cho trật tự ban đầu của phường thị... Một thế lực ác ôn như Thiên Hạ Bang muốn phát triển thì phải đi cướp đoạt lợi ích của bọn họ, tuy hai bên không đến mức nước lửa không dung nhưng chắc chắn cũng là không ưa gì nhau.”

“Mình tiêu diệt Thiên Hạ Bang, biết đâu đã giúp bọn họ một việc lớn...”

...

Trong động phủ.

Phương Tinh rút Thanh Hồng kiếm ra.

Keng!

Trong nháy mắt, ánh sáng xanh tràn ngập căn phòng, kiếm khí phóng lên trời!

Hắn tùy ý vung kiếm, một luồng sáng xanh lướt qua từ lưỡi kiếm, nó có thể cắt vàng chặt ngọc một cách dễ dàng.

“Kiếm tốt... độ sắc bén của thanh kiếm này e rằng đủ để chém thủng lớp phòng ngự của yêu thú nhị giai rồi nhỉ?”

Phương Tinh mừng rỡ.

Nói chung, vật liệu của linh khí nhị giai rất cứng, tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường và yêu thú nhị giai đều khó có thể phá hủy.

Đương nhiên, nếu gặp phải yêu thú nhị giai thượng phẩm, hoặc là nhân vật lợi hại trong số các tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thì khó mà nói trước được.

Nếu bị yêu thú tam giai tấn công trực diện, thì linh khí nhị giai đương nhiên sẽ bị hủy diệt ngay lập tức, không cần phải nói nhiều.

Phương Tinh nên cảm thấy may mắn vì con yêu thú tam giai đó đã tấn công bằng độc vụ, hơn nữa, mục tiêu chính của nó là chân nhân Kết Đan kỳ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia chỉ bị dính phải dư chấn, đã trực tiếp hóa thành một vũng máu, nhưng Thanh Hồng kiếm vẫn được bảo tồn phần lớn.

Tuy rằng nó cũng đã bị hỏng...

- Nhưng dù sao cũng tốt hơn là trực tiếp chém vào thân thể của yêu thú tam giai, rồi bị gãy...

Phương Tinh lại rút ra một thanh kiếm, chính là Mặc Văn kiếm!

Tay trái cầm Mặc Văn kiếm, tay phải cầm Thanh Hồng kiếm, nét mặt của hắn lộ vẻ muốn thử, hắn đột nhiên dùng sức, vung kiếm chém mạnh.

Choang!

Lưỡi kiếm của hai thanh kiếm va chạm vào nhau, tia lửa điện bắn ra, phát ra một tiếng giòn tan, chói tai.

Phương Tinh bình tĩnh lại, nhìn Thanh Hồng kiếm, thấy lưỡi kiếm vẫn như cũ.

Còn trên lưỡi kiếm của Mặc Văn kiếm, một vết lõm nhỏ bằng hạt gạo đã xuất hiện.

- Mình còn chưa dùng sức, hoàn toàn là do độ bén của bản thân thanh kiếm… Dù sao, pháp khí huyết luyện cũng chỉ tương đương với pháp khí hạ phẩm...

Sau khi thử nghiệm một hồi, Phương Tinh biết rằng, Mặc Văn kiếm quả thực là một thứ vô dụng.

Hắn lập tức vung tay trái, Mặc Văn kiếm bay lên cao.

Ngay sau đó, Thanh Hồng kiếm hóa thành một luồng sáng xanh, chém mạnh vào Mặc Văn kiếm.

Vút!

Mặc Văn kiếm kêu lên một tiếng thảm thiết, chỗ nối giữa chuôi kiếm và thân kiếm bị chém đứt trực tiếp.

Từ hai đoạn thân kiếm, một miếng sắt to bằng ngón tay cái bay ra.

- Tín vật của Cẩu ca cuối cùng cũng xuất hiện rồi...

Phương Tinh thấy vậy, hai mắt sáng lên.

Từ khi biết được Mặc Văn kiếm có bí mật ẩn giấu bên trong, hắn đã định bụng sẽ lấy nó ra vào một ngày nào đó.

Kế hoạch ban đầu là đến tinh cầu Ưng Non tìm một chiếc máy cắt kim loại.

Nhưng bây giờ xem ra, Thanh Hồng kiếm đủ để hoàn thành nhiệm vụ này.

Phương Tinh vươn tay ra, chân khí tiên thiên hóa thành một sợi chỉ mỏng, vậy mà lại có thể vươn ra hơn ba mét, hút miếng sắt đen tuyền đó về.

Nếu cảnh tượng này mà bị các võ giả Tiên Thiên ở thế giới này nhìn thấy, e rằng mắt của bọn họ sẽ lồi ra ngoài mất.

Chân khí tiên thiên, vậy mà lại có công dụng thần kỳ đến thế sao?

Phương Tinh nhìn lệnh bài trong tay, chỉ thấy lệnh bài này to bằng ngón tay cái, toàn thân đen nhánh, giống như được đúc bằng sắt thường.

Tuy nhiên, thứ có thể không hề hấn gì sau khi bị Thanh Hồng kiếm chém thì làm sao có thể là vật liệu bình thường được?

- Linh liệu nhị giai, hay là tam giai?

Phương Tinh lẩm bẩm, dùng ngón tay vuốt ve lệnh bài, có thể cảm nhận được một cảm giác ấm áp như ngọc.

Toàn thân lệnh bài sắt này được bao phủ bởi các loại hoa văn hình mây, mặt trước là một chữ triện cổ - chữ “Lệnh”, mặt sau được khắc hai chữ “Vạn Pháp”.

“Xem ra, tin đồn không sai, bí cảnh đó thực sự có liên quan đến ‘Vạn Pháp thượng nhân’ Kết Đan kỳ viên mãn kia, thứ trong tay mình chẳng lẽ là lệnh bài cốt lõi của trận pháp? Hay là một loại lệnh bài thông hành khác?”

Hắn đã tiếp xúc nhiều, biết rất nhiều chuyện trong giới tu tiên.

Ví dụ, trong một số động phủ quan trọng, hoặc là trận pháp cấm chế, sẽ có một hoặc hai lệnh bài cốt lõi, và nhiều lệnh bài thông hành hơn, để chủ nhân và đồ đệ, con cháu sử dụng.

Tương đương với chìa khóa để mở cửa!

“Vì vậy, đừng thấy bí cảnh đó đánh nhau ầm ĩ, biết đâu bọn họ chỉ ở bên ngoài, thậm chí còn chưa vào được cổng chính?”

“Hoặc là, khả năng cao là bọn họ vẫn chưa chạm đến khu vực hạch tâm?”

Tuy nhiên, Phương Tinh không hề có ý định đi thám hiểm.

Thứ nhất, ngay cả chân nhân Kết Đan kỳ cũng đã bỏ mạng, hắn, một tên tiểu tốt, không cần phải tự rước lấy nhục.

Thứ hai,... “Đồ của tu sĩ, phần lớn đều vô dụng đối với mình...”

Mục tiêu của Phương Tinh luôn rất rõ ràng, đó là tận dụng tối đa tài nguyên của thế giới khác để nâng cao võ đạo của bản thân.

Vì vậy, đối với hắn, điều quan trọng nhất bây giờ là tìm được thứ thay thế “kình tượng cao”.

Ngoài ra, tất cả đều là phù du!

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.