Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lông vàng (1)

Phiên bản Dịch · 1387 chữ

- Chết đi!

Phương Tinh không hề có ý định nhân nhượng với loại người này.

Tay trái hắn rút ra, Mặc Văn kiếm rơi vào tay, muôn vàn tia sáng lạnh lẽo giống như sao băng, cuối cùng hợp thành một điểm, hất văng Ngọc Tuyền kiếm một lần nữa.

Ngay sau đó, Hổ Sát đao giống như quỷ thần, lại chém thêm một nhát vào bức tường ngọc hộ thân.

Xoảng!

Bức tường ngọc hộ thân phát ra tiếng kêu thảm thiết, nổ tung thành vô số điểm sáng.

Đạo bào sáng lấp lánh trên người La Hồng lập tức tắt ngúm, một tia đỏ ửng bất thường hiện lên trên khuôn mặt của gã.

- Chẳng lẽ ngươi muốn cá chết lưới rách sao?

Gã ta xé một lá “kim cương phù” nhất giai thượng phẩm, tạo thành một lớp kim quang dày đặc bao phủ toàn thân, nhưng thân hình lại nhanh chóng lùi lại.

Trong tay La Hồng, một lá bùa khác xuất hiện.

Lá bùa này còn lớn hơn lá kim cương phù lúc nãy một vòng, giấy bùa màu vàng nhạt dày dặn, có một loại kết cấu khó diễn tả, chu sa đỏ tươi trên đó uốn lượn như rồng rắn, thoang thoảng có ánh lửa và tia chớp lóe lên.

Chỉ riêng khí tức thôi cũng đã vượt qua bùa chú nhất giai thượng phẩm.

- Bùa chú nhị giai?

Phương Tinh cảm nhận được một tia nguy hiểm, dừng bước.

Bùa chú nhị giai, đại diện cho một đòn tấn công của tu sĩ Trúc Cơ kỳ!

Tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ, trung kỳ bình thường, ngay cả pháp lực để kích hoạt cũng không đủ.

Nhưng tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ vẫn có thể kích hoạt, chỉ là dễ làm chính mình bị thương mà thôi.

- Đúng vậy, chính là bùa chú nhị giai - “bính hoả thần lôi phù”!

La Hồng giơ cao lá bùa hộ mệnh của mình:

- Chắc hẳn ngươi cũng biết, Bính Hoả Thần Lôi là một pháp thuật Trúc Cơ lợi hại đến mức nào... Lôi hỏa vốn nổi tiếng là có sức phá hoại mạnh, Bính Hoả Thần Lôi lại càng là thứ đứng đầu trong số đó, nếu ngươi không muốn cùng chết với ta, thì hãy lùi lại...

Lời còn chưa dứt, một tia laser đã bắn vào kim cương phù, chỉ trong nháy mắt, nó đã xuyên thủng lớp phòng ngự, bắn trúng đầu La Hồng.

Đoàng!

Thi thể không đầu của gã ta ngã ngửa ra sau, đập mạnh xuống đất.

Lá “bính hoả thần lôi phù” nhị giai mất đi pháp lực rót vào, ánh sáng trên đó đột nhiên mờ đi, rơi xuống bên cạnh thi thể.

Không chỉ vậy, Huyền Âm chung và Ngọc Tuyền kiếm trên không trung mất đi sự hỗ trợ của pháp lực từ chủ nhân, cũng thu lại tất cả ánh sáng, rơi xuống đất.

- Nếu không phải ta muốn luyện võ, tìm các ngươi để thực chiến... thì ai thèm chơi với ngươi đến bây giờ chứ? Ăn một “kiếm” trứ danh của ta này!

Phương Tinh cất súng laser vào trong ngực, hừ lạnh một tiếng, bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm.

Một lát sau.

Thân hình hắn lóe lên, giống như một đám mây đen, rời khỏi chiến trường từ xa.

Lại một lúc lâu sau, trong bóng tối mới có vài bóng người lén lút lần mò đến, nhìn thấy thi thể la liệt khắp nơi, tất cả đều vô cùng kinh hãi:

- Đây là... người của Thiên Hạ Bang? Vậy mà tất cả đều chết rồi!

- Ngay cả bang chủ La Hồng cũng chết rồi sao? Người này là một nhân vật nguy hiểm thực sự, ngay cả khi vào bí cảnh cũng có thể sống sót trở về, hơn nữa, còn là một kẻ tàn nhẫn có thu hoạch, vậy mà cũng thất bại sao?

- Người nọ... rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Không lâu sau, những bóng người lần lượt rút lui, còn những thế lực lớn còn sót lại trong phường thị Thanh Lâm đều biết rằng, trong phường thị lại có thêm một cao thủ bí ẩn, tin tức về việc tiêu diệt Thiên Hạ Bang đã khiến tất cả bọn họ đều liệt người này vào danh sách những kẻ tuyệt đối không thể trêu chọc...

...

Động phủ thượng phẩm.

Trong tầng hầm.

- Trận chiến này thật đã!

Phương Tinh cởi bộ đồ bảo hộ nano ra, bộ đồ đã đồng hành cùng hắn rất lâu này cuộn tròn thành một quả cầu kim loại màu bạc, có thể cảm thấy nó nhẹ hơn trước rất nhiều.

- Chịu đựng nhiều đòn tấn công như vậy, cuối cùng, bản thân bộ giáp cũng bị tổn thương, tuy nó có thể tự phục hồi, nhưng số lượng hạt nano dự trữ đã không còn đủ...

Hắn thở dài, tiện tay ném bộ đồ nano đi.

Loại đồ bảo hộ này khá phổ biến trên tinh cầu Ưng Non, hỏng rồi thì mua cái khác là được.

Ngoài ra, trên người hắn còn có một số vết thương nhỏ, nhưng đều không nghiêm trọng.

Tổn thất rất nhỏ, nhưng thu hoạch lại rất lớn!

Linh thạch, pháp khí trên người đám lâu la kia gần như có thể bỏ qua, phần lớn thu hoạch đều đến từ trên người La Hồng!

Điều này khiến Phương Tinh không khỏi cảm thán, quả nhiên, của cải đều tập trung theo hình kim tự tháp.

Tuy La Hồng không mang theo túi trữ vật, nhưng gã lại mang theo một chiếc túi nhỏ, bên trong vậy mà toàn là linh thạch trung phẩm!

Đếm sơ qua, có đến mười viên!

Đây chính là một nghìn linh thạch hạ phẩm, chưa kể đến phi kiếm cấp bậc thượng phẩm - Ngọc Tuyền, chiếc chuông cổ trông rất thần kỳ kia, cây trâm cài tóc hình con rắn, và bùa chú nhị giai - “bính hoả thần lôi phù”!

“Đã sớm nghe nói rằng, lôi pháp có sức sát thương mạnh nhất trong số các loại thuật pháp... Đáng tiếc, mình vẫn không thể sử dụng.”

Phương Tinh lẩm bẩm một câu, sau đó nhắm mắt lại, nhớ lại trận chiến vừa rồi.

Phải nói rằng, võ giả phải thường xuyên thực chiến mới có thể tiến bộ nhanh chóng!

Hắn cảm thấy Quỷ Thần Đao và Cực Tình Kiếm của bản thân đều đã tiến bộ, đồng thời, hắn cũng có một số ý tưởng cho phần tiếp theo của Long Tượng Công.

Ngoài ra, trên người hắn còn có thêm một chút sát khí và khí thế.

“Đối với võ giả, khí thế cũng rất quan trọng... Nếu có thể tích lũy được khí thế bất bại, thì dù là đột phá cảnh giới hay tu luyện, mình đều có thể tiến bộ thần tốc!”

“Võ đạo ở thế giới này không thịnh hành, chẳng lẽ sứ mệnh của mình khi đến thế giới này là truyền bá võ đạo, trở thành nhân vật như Võ Tổ, dạy dỗ vô số đệ tử, rồi đánh bại tiên đạo, mở ra một kỷ nguyên võ đạo mới sao?”

Phương Tinh bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Tuy nhiên, nếu thực sự có thể làm được điều này, hắn nhất định có thể tích lũy được khí thế và đảm phách vô song!

“Quyền chấn thiên hạ sao?”

“Bây giờ, mình vẫn chỉ là một con tôm tép, sáng tạo ra một con đường mới, khiêu chiến tiên đạo thì hơi quá sức đối với mình...”

“Vẫn là giả làm tu sĩ luyện thể trước đã...”

Thực ra, tu sĩ luyện thể có thể bị những tu sĩ khác phân biệt với võ giả ngay từ cái nhìn đầu tiên, Phương Tinh cũng không nghĩ ra cách nào để ngụy trang.

Nhưng hắn không cần ngụy trang!

Cũng giống như La Hồng, tu sĩ chỉ chấp nhận những thứ nằm trong phạm vi nhận thức của bản thân.

Bọn họ chưa từng thấy võ giả nào mạnh như vậy, nên chỉ coi Phương Tinh là tu sĩ luyện thể, hơn nữa, còn là tu sĩ luyện thể có phương pháp che giấu khí tức đặc biệt cao minh...

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.