Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lam Bích

Tiểu thuyết gốc · 1527 chữ

Chương 38: Lam Bích

Hoàng Long mải suy nghĩ đến chuyện gia nhập trạm không gian T.S.700, chợt hắn nhớ đến một người, nếu gia nhập dưới trướng cô ta thì hắn không cần phải đến trạm không gian T.S.700, hắn bấm một số điện thoại lạ trên điện thoại, nhấn vào nút gọi, giọng đầu dây bên kia vô cùng lạnh lùng. “Ai?”

“Cô không thể nói giọng nhẹ nhàng một chút không? Cô là con gái đấy.” Hoàng Long giọng bên này cười đùa.

Đầu dây bên kia im ắng một hồi, như muốn xác nhận điều gì đó, mới phản hồi lại Hoàng Long. “Cậu còn chưa chết sao? Sống chưa đủ hả? Hay định làm ma dọa tôi đây?”

Hoàng Long không có trả lời mấy câu hỏi ngớ ngẩn kia, hắn trực tiếp hỏi. “Cô còn nhận người không?”

“Với cấp đấu tướng cửu tinh như cậu có thể trở lại làm phó tướng cho tôi, tiền tôi trả cậu nhiều hơn 10.000 tiền liên minh.” Đầu dây bên kia đáp.

Hoàng Long chầm chậm nói. “Tôi nghĩ cô nên xem xét lại giá cả, chức phó tướng của cô tôi nhận nhưng tiền cô phải trả thêm gấp nhiều lần.”

Đầu dây bên kia mang theo giọng không vui vọng sang. “Hoàng Long, tôi không phải nước Minh, tôi chỉ có thể trả cậu theo giá của liên minh, 10.000 tiền liên minh đã là tiền riêng của tôi.”

Hoàng Long mỉm cười. “Giá của lãnh chủ nhị tinh không thể bằng tiền giá đấu tướng cửu tinh đúng không?”

“Cậu vậy mà đã là lãnh chủ nhị tinh, mới chỉ ba năm trước chúng ta gặp nhau, cậu vẫn là đấu tướng cửu tinh.” Đầu điện thoại bên kia thất kinh.

Hoàng Long với chuyện người bên kia đầu dây điện thoại bất ngờ đã nằm trong dự tính của hắn. “Gặp được vài dược vật đáng tiền, khi nào gặp tôi sẽ mang cho cô một cây.”

“Có lấy tiền không?”

Hoàng Long bật cười. “Tôi nói này Lam Bích, cô là con gái của Lam đế quân, sau lưng là Lam gia, cô có cần tính toán tiền long từng chút một thế không?”

“Thế cậu nghĩ tôi lấy tiền xương máu của mình ra nuôi cậu sao? Mơ tưởng, bao giờ đến?” Lam Bích giọng vẫn lạnh như băng nói.

Hoàng Long nhíu mày nhìn xuống dưới hồ. “Một tháng.”

“Ừ, bao giờ đến thì gọi cho tôi.” Lam Bích không khách đầu dây bên kia liền tắt máy.

Trong căn phòng giống với cung điện nguy nga, một người đàn ông tuổi thật chừng sáu mươi nhưng nhìn lão lại chẳng có chút già nào, mà ngược lại thần sắc cùng cơ bắp trên người khiến lão trông lão chẳng khác nào bốn mươi, lão chính là Lam đế tướng quân mà Hoàng Long nhắc đến, tên thật của lão là Lam Hồng Phong, lão hỏi Lam Bích. “Ai gọi cho con vậy? Hiếm khi thấy thần sắc con tươi tỉnh như vậy.”

Lam Bích không dấu diếm nói. “Một người bạn từng là phó tướng của con trong chiến dịch truy quét dị thú không gian, hiện tại cậu ấy muốn gia nhập dưới trướng của con.”

“Phó tướng? Chỉ là một người đấu tướng cửu cấp có gì mà khiến con vui mừng, dưới trướng con đâu thiếu người như vậy.” Lam Hồng Phong uống một ngụm trà trong tay, thần sắc lạnh nhạt nói.

Lam Bích giải thích. “Là do bố không biết về cậu ta thôi, năm đó cậu ta một mình từng giết hai con dị thú không gian cấp lãnh chủ nhất tinh một lúc, hiện tại cậu ấy đã là lãnh chủ nhị tinh rồi, có lẽ hiện tại so với con cậu ấy còn mạnh hơn, sao con không mừng cho được.”

Lam Hồng Phong nhíu mày. “Lý lịch của cậu ta ra sao?”

Lam Bích đứng dậy, nàng vươn vai để lộ bờ eo thon gọn, nàng ra sau lưng Lam Hồng Phong nhẹ nhàng bóp lưng cho lão. “Trẻ mồ côi, năm tuổi gia nhập quân đội nước minh, chiến đấu đến hai ba tuổi thì tử trận, giờ sống lại rồi.”

Lam Hồng Phong nghe lý lịch của Hoàng Long trong sạch thì yên tâm, nhưng nếu vẫn nhận ra vấn đề. “Người này đã rời khỏi nước Minh, lẽ ra cậu ta sẽ chọn sống yên bình mới phải.”

Lam Hồng Phong cũng từng là binh lính, lão quá hiểu những người lính giả chết muốn làm gì, chẳng phải là muốn sống yên bình nốt quãng đời còn lại hay sao? Không rõ vì sao lại muốn quay lại.

“Có thể là về vấn đề dị thú không gian, cậu ta trước đây đối với dị thú không gian rất để ý.” Lam Bích nói.

Hai mỹ phụ từ trong phòng bếp đi ra, từ hình dáng có thể thấy nàng ta đẹp không kém Lam Bích là bao, trên tay hai người, mỗi người đều cầm theo một đĩa quả đã được cắt sẵn, một người hỏi. “Bố và em nói chuyện gì mà hứng thú như vậy? Bích, em nói chuyện gì với bố vậy?”

Mỹ phụ còn lại ngồi cạnh Lam Hồng Phong, nàng cũng tò mò hỏi. “Hiếm thấy hai bố con lại nói chuyện nhiều như vậy.”

Lam Bích trả lời mỹ phụ hỏi nàng. “Chị, không có gì đâu, chỉ là đang nói về một người bạn của em.”

“Em cũng có bạn?” Thiếu phụ tỏ ra cực kỳ ngạc nhiên.

“Lam Thu, đừng trêu em con nữa. mọi người mau ăn quả đi.” Thiếu phụ ngồi cạnh Lam Hồng Phong cười nói.

Lam Thu vắt đôi chân dài miên man lên nhau, nàng quay sang hỏi Lam Bích ngồi bên. “Thời gian này em hạn chế ra ngoài nhé! Nhiệm vụ thì nên chọn mấy cái vừa sức mình thôi.”

Lam Bích cắn một miếng táo nghi hoặc hỏi Lam Thu. “Có chuyện gì sao chị?”

Lam Thu gật đầu. “Dựa theo lịch sử, tổ dự đoán của chị đưa ra nhận định, cứ sau hai nghìn năm, dị thú không gian sẽ đồng bộ tấn công từng hành tinh một, em biết đấy, dị thú không gian đồng bộ sẽ kèm theo dị thú không gian cấp hạo vương và đế quân.

Mấy ngày trước, thiết bị của bọn chị đã đo được một luồng sức mạnh của hạo vương ở gần hành tinh no.300, nên khi làm nhiệm vụ phải đặc biệt cẩn thận.”

Lam Bích gật đầu cảm ơn Lam Thu, nàng cũng nhận thấy dị thú không gian gần đây có phần mạnh mẽ hơn, theo lời của chị nàng thì trong thời gian này nguy hiểm, nàng nghĩ hiện tại chờ Hoàng Long đến rồi tiếp tục nhận nhiệm vụ cũng an toàn hơn.

Lam Hồng Phong ánh mắt cũng trở lên đăm chiêu, không hiểu sao, ông nhận thấy trong tương lai mình sẽ chết.

Trời vừa sáng, Hoàng Long đặt điện thoại trên bàn. “Chào anh, Số 30, mới sáng ra không làm phiền anh chứ?”

“Không phiền, Hoàng Long tiên sinh tìm tôi có chuyện gì sao?” Số 30 lễ phép hỏi, ánh mắt hắn thoáng nhìn người đang ngồi trên ghế.

Người ngồi trên ghế là thiếu nữ với bộ đồ lolita màu hồng cánh sen đang cầm một quyển sách trong tay, nghe thấy Số 30 nhắc đến hai chữ Hoàng Long nàng hướng ánh mắt hướng về Số 30 bảo hắn tiếp tục.

“Tôi muốn hỏi, tại cơ sở Thiên Dạ trên hành tinh no.23s9 còn số lượng lớn lõi Z và D.Z, cùng với lượng lớn Fetanium hay không?” Hoàng Long nói.

“Hoàng Long tiên sinh, tôi cũng không rõ, để tôi gọi thử cho chi nhánh trên hành tinh Thiên Dạ sau đó sẽ báo lại cho anh.” Số 30 cẩn trọng nói.

“Vậy cảm ơn anh, chào anh.” Hoàng Long cúp máy.

“Anh Long hỏi chuyện gì?” Thiếu nữ đặt cuốn sách trong tay xuống, chỉ một động tác nhỏ của nàng khiến người ta cảm thấy sự quý phái toát ra từ sâu trong con người nàng, chứ không giống như đang diễn.

Số 30 cung kính đáp. “Tiểu thư, Hoàng Long tiên sinh muốn mua lõi Z và D.Z, cùng lượng lớn kim loại Fetanium.”

Thiếu nữ hơi đăm chiêu. “Anh ấy muốn chế tạo robot chiến đấu?”

Số 30 gật đầu. “Đúng vậy tiểu thư, theo thông tin ta biết được, Hoàng Long tiên sinh từng đến hành tình no.300 làm nhiệm vụ cướp đi bản vẽ chó máy.”

“Vậy sao? Anh cứ lệnh cho người bên chi nhánh gần nhất mang đủ số lượng những thứ anh ấy cần, giảm giá toàn bộ xuống 50%.” Thiếu nữ quả quyết nói.

“Tiểu thư, cái này chỉ sợ cần gia chủ cùng các trưởng lão quyết định.” Số 30 chần chừ nói.

“Anh cứ làm đi, tôi sẽ nói với bố tôi sau.” Thiếu nữ ánh mắt lạnh nhạt nói.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.