Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mê tình

Tiểu thuyết gốc · 1521 chữ

Chương 36: Mê tình

Mộc Linh mê man đưa tay bàn tay nhỏ của mình tới âm vật, đầu óc của nàng lúc này một phần do sốt không tỉnh táo, lại bị cảnh tượng trước mắt kích thích quá sâu, nàng nhẹ nhàng vuốt ve lấy âm vật của mình.

Cảm giác kích thích không rõ ràng khiến nàng càng trên đà hưng phấn, mà đút tay vào âm vật của nàng như cách nàng thủ dâm trước đây với những ngón tay của mình.

Chợt hai mắt Mộc Linh trợn tròn, nàng chợt mở căng mắt nhìn lên, cái lỗ đó mà cũng có thể cho vào được, ngón tay to như vậy sẽ không đau sao, hình như cô ấy đang sướng hơn, cô ấy đang rên rỉ lớn tướng hơn.

Bên trên, Hoàng Long dĩ nhiên đưa một ngón tay vào hoa cúc của Vân Khuynh Nhan, thường chỉ khi dạo đầu hắn mới kích thích nàng nhưng ngày hôm nay đặc biệt hưng phấn lên hắn đặc biệt đùa nghịch cái lỗ nhỏ này của nàng.

Vân Khuynh Nhan bị Hoàng Long đùa nghịch sớm đã ra vô số lần, nhưng nàng dùng tinh thần chống đỡ đến phút cuối cùng vì nàng cảm nhận được Hoàng Long đang sắp ra, nàng cảm nhận dương vật đã trở lên nóng bừng, nàng hét lên. “Long…ra.”

Phía dưới Mộc Linh cũng theo động tác của Hoàng Long mà càng di chuyển tay nhanh hơn, nàng cũng muốn ra.

Hoàng Long dưới tiếng hét của Vân Khuynh Nhan cũng không có tiếp tục kiềm chế, tinh dịch từ đầu dương vật của hắn bắn ra, chúng tràn ra âm vật của Vân Khuynh Nhan nhỏ xuống dưới sàn.

Vân Khuynh Nhan cả người rã rời, song ý thức của nàng vẫn còn có thể chống đỡ, nàng hổn hển nói. “Cho em xuống, em muốn ngủ.”

“Được.”

Mộc Linh vốn đang vuốt ve âm vật, đang đến lúc quan trọng, nàng chưa có ra, nghe hai người nói nàng vội bỏ tay ra khỏi âm vật, hai mắt nhắm chặt giả bộ ngủ trở lại.

Hoàng Long cầm một chiếc khăn ra dòng sông giặt qua, lại dùng sức mạnh tinh quang làm ấm nó, hắn cẩn thận lau người cho Vân Khuynh Nhan, sau khi lau sạch cho nàng, hắn cẩn thận đắp chăn rồi đi qua bên Mộc Linh.

Hắn cẩn thận lau mặt cho nàng, tay hắn vừa vuốt ve má nàng vừa nói. “Tôi biết cô dậy rồi, không cần giả bộ ngủ, dậy đi chúng ta nói chuyện.”

Mộc Linh yếu ớt, hai má nàng đỏ bừng, Hoàng Long đã biết nàng dậy, vậy chẳng phải việc xấu hổ nàng vừa nàng hắn cũng biết, nàng nhỏ giọng nói. “Xin lỗi, ngày hôm đấy tôi không nên đuổi cậu đi, nhưng tôi cầu xin cậu, cứu lấy gia đình chúng tôi.”

Hoàng Long gật đầu. “Xin lỗi với cầu xin thì không cần, tôi sẽ đến bảo vệ cho gia đình cô, với điều kiện phần đất phía dinh thự tôi sẽ sử dụng.”

Mộc Linh kinh ngạc. “Chỉ đơn giản như vậy?”

Hoàng Long gật đầu. “Tạm thời chỉ cần thế.”

Mộc Linh nghe hắn chỉ cần đơn giản như vậy đã đồng ý, nàng rốt cuộc cũng hiểu rõ lời Liên Mị nói, Hoàng Long là người cực kỳ dễ nói chuyện.

Mải suy nghĩ, Mộc Linh không để ý tới bên dưới âm vật của nàng vẫn đang không ngừng tiết ra dâm thủy, chúng khiến nàng cảm thấy ngứa ngáy trong lúc vô thức nàng không khỏi cạ hai chân vào nhau.

Hoàng Long chợt mỉm cười. “Cô có vẻ đã chứng kiến thứ không nên thấy.”

Mộc Linh đỏ mặt. “Còn không phải hai người các cậu hại tôi.”

Hoàng Long khóe miệng khẽ nhếch lên, trên mặt xuất hiện nụ cười xấu xa. “Vậy để tôi giúp cô giải phóng là ra, nếu không lỗi của tôi quá lớn rồi.”

Hắn lật chăn đang đắp trên người của Mộc Linh ra, thấy quần của nàng lộn xộn, quần lót hồng lộ ra bên ngoài, một mảng trắng muốt dưới bụng cũng như hở như không.

Mộc Linh bị động tác của Hoàng Long bất ngờ, nàng vội đưa tay che đi phía bên dưới, nàng hoảng hốt nói. “Đừng, tôi không phải Vân Khuynh Nhan.”

Hoàng Long cầm lấy tay nàng khẽ nhấc ra, hắn chỉ khẽ đẩy một ngón tay của hắn chạm vào âm vật của nàng. “Là nơi này khó chịu phải không?”

Mộc Linh đang muốn trả lời, thì chợt một dòng điện xông thẳng lên đầu nàng, cảm giác đầu óc lập tức trống rỗng, ngón tay của Hoàng Long cư nhiên chạm thẳng vào âm vật của nàng, dù cách hai lớp quần nàng vẫn cảm nhận được ngón tay ấm nóng của Hoàng Long.

Hoàng Long nhẹ nhàng chồm lên người Mộc Linh, hơi thở của hắn mau chóng dán sát vào mặt nàng. “Cô chỉ cần nói không muốn tôi sẽ dừng lại.”

Mộc Linh lần đầu tiên cảm nhận được hơi thở đầy nam tính xộc thẳng vào mũi, hơi thở này khiến trái tim của nàng gấp gáp, nhìn khuôn mặt lãng tử đầy cuồng dã trước mặt, Mộc Linh giống như một thiếu nữ hoảng loạn, nàng gấp giọng. “Tôi không muốn anh có dừng lại không?”

“Chỉ cần cô thành thật, tôi có thể dừng lại.” Hoàng Long hôn nhẹ xuống tai Mộc Linh.

Mộc Linh bị hơi thở nóng bỏi thổi vào tai, nàng run rẩy không biết trả lời ra sao, nàng cũng không biết mình muốn hay không muốn, nhưng cảm giác dưới hạ thân nóng bừng khiến nàng biết rõ là mình muốn hắn. “Tôi muốn.”

Hoàng Long mỉm cười, liến nhẹ vào tai nàng. “Cô rất thành thật, không giống một thương nhân.”

Mộc Linh lấy tay đấm vào ngực hắn. “Tôi làm ăn đàng hoàng, đâu có dối trá...”

Hoàng Long hôn lên môi Mộc Linh, đôi môi hắn ép chặt đôi môi của nàng khiến cho nàng không thể nói tiếp, hắn đưa lưỡi của mình vào chơi đùa trong miệng nàng.

Mộc Linh bị động tác của Hoàng Long làm cho tan vỡ, đâu còn giống một người phụ nữ cáng đáng gia đình trước đây, nàng không nhịn được đưa lưỡi phối với hắn.

Hoàng Long trong lòng mỉm cười, hắn chậm rãi kéo chiếc quần vải của Mộc Linh xuống mà, khẽ vạch chiếc quần lót đã ướt sang một bên, hắn đưa ngón tay giữa vào trong âm hộ của nàng.

m hộ của Mộc Linh ấm áp lại mọng nước giống với Vân Khuynh Nhan, chỉ khác là so với Vân Khuynh Nhan đã được Hoàng Long khơi thông, thì âm hộ của Mộc Linh lại có phần chật chội, tuy không được như Mộc Anh nhưng chẳng kém bao nhiêu. “Có hay tự thủ dâm không?”

Mộc Linh đỏ mặt lắc đầu. “Tôi ngày bình thường đều rất bận, chỉ thi thoảng không chịu nổi mới tự mình làm….”

Hoàng Long nhe vậy vuốt ve mái tóc nàng. “Tối nay, cô hãy cứ thả lỏng bản thân, còn lại để tôi lo, sau này cũng vậy.”

Mộc Linh nghe Hoàng Long nói, dù chẳng có một chứng từ văn bản nào, nhưng nàng cũng đặc biệt yên tâm, cả người thả lỏng để mặc hắn chơi đùa.

Hoàng Long là một con sói lão làng, hắn cởi áo ngoài của nàng ra, rồi từ từ cởi nốt cặp áo vú còn sót lại trên người.

Nhẹ nhàng nắm lấy hai cặp vú mịn màng, hắn đá lưỡi nhẹ trên quả cherry nhỏ, một tay lại vân vê quả còn lại.

Mộc Linh lập tức bị kích thích tới toàn thân run rẩy, nàng cảm giác được ngực mình đang rất ngứa, nàng muốn Hoàng Long cắn mạnh hơn, bóp mạnh hơn để nàng có thể cảm nhận được khoái cảm từ chúng nhưng nàng lại không dám nói, nàng cảm thấy ngại ngùng.

Cũng vì như thế mà Mộc Linh cảm thấy bứt rứt tay chân, nàng muốn nhiều hơn thế.

Hoàng Long thấy cả người Mộc linh run rẩy, hắn cũng không tiếp tục trêu đùa nàng, hắn di chuyển người xuống phía dưới đỡ hông của nàng lên, hắn nhẹ nhàng liếm láp hai bên mép âm hộ của nàng, ngón tay của hắn thì cho vào trong khuấy động bên trong.

Mộc Linh cảm giác âm vật vẫn có chút trống trải, một ngón tay lớn của Hoàng Long không hẳn làm nàng thấy thoải mái nhưng cái lưỡi của Hoàng Long thì khác, nó thật sự tìm thấy những điểm nhạy cảm của nàng, khiến nàng không khỏi rên rỉ.

Hoàng Long thấy bên dưới của mình đã cứng lên, hắn hỏi Mộc Linh. “Ngồi dậy được không?”

Mộc Linh nghe hắn hỏi thì gật đầu, nàng hiện giờ đang sốt nhưng để ngồi dậy thì vẫn được.

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.