Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia Tộc Hắc Sơn Dương (2)

Phiên bản Dịch · 1301 chữ

Nghe đội trưởng Âu Dương nói như vậy, những người khác cũng tự thu dọn đồ đạc, Ngụy Vệ cũng lập tức rất chủ động đi qua giúp Trư Tử múc canh cho mọi người, đặt xong bát đũa, sau đó đem bánh thịt mà Trư Tử đã chiên trước, bưng một giỏ đặt lên bàn.

Bánh thịt được chiên rất khá, vàng giòn, nhân thịt bên trong đầy đặn tinh tế, kết hợp với hành lá mềm và mù tạt cay không thể ngon hơn.

Cộng thêm canh giò heo mặn, thật sự là một loại hưởng thụ.

"Đầu tiên là biểu dương một chút về biểu hiện hôm nay của hai thực tập sinh Tiểu Ngụy và Phi Phi. Ừm, không tệ.”

Đội trưởng Âu Dương một tay kẹp bánh thịt, có chút uy nghiêm gật đầu.

Diệp Phi Phi nhất thời lộ vẻ vui mừng, chỉ là căn bản không đợi cô nói ra lời gì, đội trưởng Âu Dương liền tiếp tục: "Nhưng chuyện này tuy rằng giải quyết rất tốt, chúng ta lại không thể khinh thường. Sau khi chúng ta tới thành Phế Thiết này, đã rất ít khi nhìn thấy chuyện điên cuồng như vậy, âm thầm dự trữ tài liệu chiêu hồn, trộm thi thể, dụ dỗ thợ mỏ trộm cắp đứa bé, thậm chí ý đồ triệu hoán tà linh không xác định...

Loại chuyện này phi thường hiếm thấy, tính chất cũng phi thường ác liệt..."

“......”

Nghe được lời nói của đội trưởng Âu Dương bỗng nhiên trở nên nặng nề, Diệp Phi Phi nhất thời có chút sợ hãi, không dám lên tiếng, cúi đầu uống canh.

Chị Lucky mỉm cười mở miệng, nói: "Quả thật, thành Phế Thiết có không ít người tiếp xúc với lực lượng thần bí, rất nhiều chuyện chúng ta mở một con mắt nhắm một mắt, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu được một giới hạn như vậy, sẽ không vượt qua giới hạn, nhưng lần này gặp phải thế lực, gọi là gia tộc Hắc Sơn Dương?

Ở chỗ chúng ta cũng không có hồ sơ, hơn nữa, hình như bọn họ...

...... Không có cảm giác sợ hãi.”

“......”

"Hẳn là người không biết không sợ."

Cũng vào lúc này, ngồi ở trong góc, không có việc gì và cũng chưa bao giờ nói chuyện, chỉ an tâm làm mỹ nam tử yên tĩnh của mình, Tiểu Lâm ca nhẹ nhàng nói: "Chúng ta vẫn luôn nhìn chằm chằm những người có năng lực ẩn thân trong thành Phế Thiết kia, thậm chí cố ý bảo trì quan hệ rất tốt với bọn họ, nhưng chúng ta lại xem nhẹ, người tôn thờ ác ma sẽ không ngừng gia tăng, những người mới kia càng trẻ tuổi, càng lớn mật...

...... Cũng càng không kiêng nể gì, thậm chí không lo lắng hậu quả!”

“......”

Mọi người lắng nghe, theo bản năng dời ánh mắt, nhìn về phía Ngụy Vệ và Diệp Phi Phi bên cạnh.

Tiểu Lâm ca ngây người, bỗng nhiên đỏ mặt, vội vàng giải thích với Ngụy Vệ: "Ngươi đừng hiểu lầm, ta không nói ngươi.”

Ngụy Vệ cũng vội vàng xua tay: "Không có việc gì không có việc gì, ngươi tiếp tục nói.”

Tiểu Lâm ca gật gật đầu, chờ sắc đỏ ngại ngùng trên mặt rút đi, mới tiếp tục nói: "Cho nên, ta thật sự tin tưởng Tiểu Ngụy đã hỏi ra manh mối từ chỗ ông chủ Viên, sự kiện lần này, tuy rằng có thể tìm được nguồn gốc bản chất, nhưng ta không tin một công nhân mỏ có thể chuẩn bị đến trình độ này, cho nên, sau lưng rất có thể thật sự tồn tại một tổ chức thần bí như vậy, bọn họ bày ra chuyện này.

Chẳng qua, chú Thương cũng nói, đối phương tựa hồ đã xử lý manh mối rất sạch sẽ."

“......”

"Quả thực so với vớ của chị Lucky còn sạch sẽ hơn."

Chứ Thương hừ một tiếng, nói: "Hơn nữa ta cũng đã hỏi qua trong giới, có người nghe nói qua về bọn họ, nhưng manh mối rất ít, nhóm người này đặc biệt cẩn thận, chưa bao giờ trực tiếp gặp mặt người trong giới, cũng không có gặp nhau với người khác, muốn tìm ra bọn họ rất khó, mặt khác, nói một câu khó nghe, hiện tại cho dù chúng ta tìm được bọn họ, cũng không có chứng cứ trực tiếp có hiệu quả để kết tội bọn họ..."

Chị Lucky trừng mắt nhìn hắn một cái, mới nói: "Chẳng lẽ lại chỉ có thể giống như lúc trước cảnh cáo một chút?”

Đội trưởng Âu Dương nhíu mày nói: "Cảnh cáo là phải làm, nhưng cũng phải nghĩ biện pháp tìm ra đám người này đi. Sự kiện lần này coi như nhỏ, ảnh hưởng cũng không lớn, nhưng nếu thật sự có đám người làm càn làm bậy như vậy ở trong thành, ai biết lần sau sẽ gây họa gì?

Trước tiên điều tra từ quan hệ của chủ nông trại, hỏi xem bên phòng Cảnh vệ có manh mối gì không."

“......”

Thảo luận đến đây là chấm dứt, mọi người cũng chỉ có thể tự mình tản ra.

Nên đi nộp hồ sơ, nên viết "Phổ cập khoa học" thì tiếp tục viết " Phổ cập khoa học", nên đến sảnh thì lại đến sảnh.

Tất cả mọi người đều đã trải qua rất nhiều việc tương tự, đã sớm quen với nó.

Cũng không có sự háo hức khi giải quyết một sự kiện bí ẩn, cũng không lo lắng về sự tồn tại của những kẻ đứng sau hậu trường.

Giống như các cơ quan bảo vệ môi trường thực sự, chỉ có thể xử lý khi ô nhiễm xảy ra, những thứ khác rất khó nhúng tay vào.

Diệp Phi Phi rõ ràng có chút khó có thể tiếp nhận, luôn cảm thấy còn chưa đủ.

Nhưng mà Ngụy Vệ lại rất hiểu biết, bí mật giải thích với Diệp Phi Phi: "Rất nhiều điều tra viên trong thành phố đều như vậy, sự kiện liên quan đến ác ma quá phức tạp, lại luôn có quá nhiều lực lượng siêu thực xen lẫn trong đó, muốn điều tra rõ ràng giống như cảnh sát trong hiện thực cơ bản là không có khả năng, hơn nữa, một thành lớn như vậy, tổng cộng chỉ có mấy người như vậy, muốn điều tra thì phải điều tra bao lâu chứ?

Trong lòng của mọi người biết rõ, việc có thể làm được, cũng chính là tận lực bảo trì toàn bộ thế cục thành thị an ổn mà thôi..."

"Người đứng sau màn kia, chúng ta mặc kệ sao?"

"Muốn quản cũng không quản được a, một là ngươi tìm không thấy, hai là không có chứng cớ...

Thứ ba, tìm được cũng không có tiền thưởng a, còn phải đề phòng đối phương mời luật sư đến kiện ngươi..."

"Cái này..."

“......”

"Ai nha Phi Phi, ngươi học hỏi Tiểu Ngụy nhiều hơn, hắn đã nói rất rõ ràng."

Chú Thương ở bên cạnh cười khuyên nhủ: "Nếu thật sự muốn giúp đỡ, vậy thì đến giúp ta sửa sang lại tư liệu, nhanh chóng tìm được bọn họ.”

Đột nhiên hắn phản ứng lại: "À đúng, tư liệu cũng không thể để cho ngươi chạm vào, vậy ngươi vẫn nên đi tuần phố tiếp đi!”

Diệp Phi Phi dừng chân một chút, tức giận không chịu nổi, Ngụy Vệ đã cười cười cầm lấy chìa khóa xe, đi ra ngoài cửa:

"Đội trưởng, chú Thương, Tiểu Lâm ca, Trư Tử ca, chị Lucky, ta về nhà trước..."

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.