Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tất Cả Trong Tầm Kiểm Soát (1)

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Thành Phế Thiết.

Phòng Cảnh vệ.

Trong thời kỳ đại suy thoái, bởi vì việc bảo trì và sửa chữa các trạm cơ sở thông tin không kịp thời nên thường xuyên xuất hiện hiện tượng tín hiệu điện thoại di động không nhạy.

Điện thoại không thể kết nối là việc rất phổ biến, việc gửi tin nhắn văn bản thường bị ảnh hưởng.

Nhưng tin nhắn văn bản không giống như gọi điện thoại, miễn là gửi thành công, tin nhắn văn bản vẫn luôn sẽ được truyền đến điện thoại di động của người nhận.

Chỉ là thời gian xuất hiện có lẽ sẽ có chút sai lệch mà thôi.

Diệp Phi Phi gửi tin nhắn, trải qua ùn tắc cùng chờ đợi dài dằng dặc, cố gắng gửi tới di động của đội trưởng Âu Dương.

Đội trưởng Âu Dương đang nhàn nhã uống trà ở trong phòng làm việc cao cấp nhất của phòng Cảnh vệ thành Phế Thiết.

Đối mặt với Cảnh vệ trưởng đang lo lắng, hắn cười trấn an: "Yên tâm, sự kiện lần này không ảnh hưởng lớn. Vừa rồi ta đã ra khỏi thành một chuyến, chào hỏi bạn cũ một chút, tuy bọn họ đều không quá thân thiện, toàn cầm hỏa tiễn cùng súng tiểu liên để tiếp đãi ta, nhưng ta vẫn hỏi rõ được gần đây không có hành động quy mô lớn của tín đồ ác ma, cũng không có sức mạnh ác ma nào xuất hiện.

Ngươi có thể buông day cung kia của ngươi ra, tình hình vẫn trong tầm kiểm soát…”

"......"

Cục trưởng cầm khăn tay lau mồ hôi trên trán: "Vậy thì tốt rồi..."

"Gần đây động tĩnh trên vùng hoang dã càng ngày càng nhiều.

Những giáo đoàn lang thang đã rời xa hàng rào, oán niệm trong lòng càng ngày càng nặng, làm việc cũng càng ngày càng không rõ.

Trước đó không lâu vừa nghe nói giáo đồ của bọn họ tập kích một thị trường vũ khí, sau lại phát hiện bọn họ có ý đồ buôn lậu một nhóm người đã chết vào trong thành, may mắn bị tra ra. Hiện tại, bọn họ lại chạy đến khu cấm ác ma số 098...

Nếu nói buông lỏng, nào có một khắc dám buông lỏng, sợ không cẩn thận xảy ra chuyện..."

"......"

Đội trưởng Âu Dương cầm chén trà lên, cười nói: "Mất chức?”

"Không!”

Cục trưởng trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: "Là trực tiếp mất mạng...

Nếu bọn họ thật sự nhắm vào thành Phế Thiết chúng ta, chức vị có tính là cái gì, ta sợ chết cũng không biết chết như thế nào.”

"......"

"Ha ha, vậy ngươi yên tâm.”

Đội trưởng Âu Dương lớn tiếng nở nụ cười: "Tuy rằng ta cũng không phải là một người đặc biệt cần cù, nhưng ý thức trách nhiệm cơ bản vẫn có. Những giáo đoàn lang thang kia làm gì ở bên ngoài thì không liên quan đến chuyện của chúng ta, nhưng nếu muốn đến thành Phế Thiết làm cái gì đó...

......Ta chắc chắn sẽ biết trước.”

"......"

Cục trưởng nghe được thì phản ứng rất mạnh, chủ động đưa một điếu thuốc tới, chủ động châm lửa:

"Lão ca, lời này của ngươi khiến ta rất vui mừng. Có điều ngươi vẫn nên bớt đi những nơi không nên đi đi.

Thật sự không được thì ngươi tìm một vị trí xác định, ta để cho người điều tra trước một chút.

Bằng không ta đường đường là một cục trưởng, động một chút nửa đêm đi qua vớt ngươi, ít nhiều có chút không thích hợp.”

"......"

“Ha ha ha ha..."

Đội trưởng Âu Dương cười sảng khoái, tay kẹp điếu thuốc lắc lư: "Làm người không có tinh thần thám hiểm, vậy còn sống làm cái gì nữa?”

“Nhưng thứ mà ngươi dò xét đều là loại nguy hiểm, hơn nữa ngươi còn lớn tuổi rồi.”

“Sống đến già phấn đấu đến già, cho dù đến ngày chết cũng phải tiếp tục duy trì phát huy tinh thần thám hiểm...

Yên tâm yên tâm, ta biết rõ tình trạng thân thể của mình.

Tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát..."

"......"

"Ting ting."

Đúng lúc này, điện thoại di động đột nhiên phát ra tiếng động.

Đội trưởng Âu Dương ngậm điếu thuốc, một tay cầm chén trà, một tay lấy điện thoại di động từ trong áo khoác màu bạc ra xem.

Sau đó, hắn bỗng nhiên nặng nề buông chén trà xuống, keng một tiếng, lực lớn như thế, chén trà đều bị đập xuất hiện một khe nứt.

Cục trưởng hoảng sợ gần như nhảy dựng lên, sắc mặt tái nhợt: "Làm sao vậy?”

“Xảy ra chuyện lớn..."

Trong mắt đội trưởng Âu Dương bốc hỏa: "Hai tên nhóc này..."

Cục trưởng nhất thời trong lòng hoảng hốt, vội vàng không ngừng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì..."

Còn không đợi hắn hỏi xong, đội trưởng Âu Dương đã đứng dậy, áo khoác phất lên, trực tiếp vọt về phía cửa sổ sát đất.

Đưa tay ấn lên cửa sổ chỉ mở một nửa, cửa sổ nghiêng nghiêng kia đã bay ra ngoài. Cơn gió to ngoài cửa sổ tòa nhà cao tầng gào thét thổi vào văn phòng. Sau đó đội trưởng Âu Dương hít sâu một hơi, bỗng nhiên một tay đè cửa sổ lại, mượn lực nhảy lên. Thân hình tựa như một con diều khổng lồ, trực tiếp vọt ra ngoài lầu. Áo khoác màu bạc trên người bị gió to cuốn lên, giống như cánh mở ra.

"Đây chính là lầu mười ba đó..."

Cục trưởng bị cảnh này dọa cho sợ hãi.

Vài bước bước đến bên cửa sổ, vươn đầu nhìn lại thì thấy đội trưởng Âu Dương như chim ưng giương cánh, bay lên cao bốn năm thước.

Sau đó vẽ ra một vòng cung uyển chuyển rồi trực tiếp rơi xuống mặt đất.

Gần như rơi xuống đất theo chiều dọc, nặng nề ngồi xổm trên mặt đất...

...... Một lúc lâu sau, hắn lại đột nhiên đứng dậy, khập khiễng xông về phía chiếc xe máy đang đậu trước lầu.

"Đây rốt cuộc xảy ra chuyện lớn gì?”

Hắn sợ toát mồ hôi lạnh lau không hết, bỗng nhiên phản ứng lại, một bước vọt tới bên cạnh điện thoại, cầm lên rống to:

"Cảnh giác!

Cảnh giác toàn thành!”

"......"

"......"

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.