Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Sắc Liêm Đao (1)

Phiên bản Dịch · 1174 chữ

Âm u, dày đặc, vặn vẹo, sợ hãi……

Cùng với tiếng thì thầm quỷ dị vang lên, không khí xung quanh dường như sinh ra cộng hưởng, lúc này thậm chí đã phân biệt không rõ, rốt cuộc là thi thể cô gái mặc váy cưới đang chạy trốn ở trên trần nhà với tốc độ kì lạ phát ra tiếng động hay hoặc là loại tiếng lảm nhảm này đang tự mình lên men.

Sột soạt sột soạt, âm thanh giống như tiếng giun như muốn xuyên thủng màng nhĩ, chui sâu vào tâm trí mỗi người.

Khi âm thanh kì dị này ngày một lớn hơn, bầu không khí xung quanh đều như đang điên cuồng xoay chuyển nhanh chóng, không gian như bị bóp méo, vật trang trí rơi lả tả.

Sau đó, các bức tường và mái nhà cũng theo đó biến đổi.

“Rắc…”

Khi âm thanh này trở nên to hơn, mùi hôi thối nồng nặc lập tức ập đến bao trùm lấy không khí.

Những bóng đen cứng ngắc tung cánh bay lên, chuyển động như một đàn ruồi.

Đó là những con quạ thối rữa, chúng có đôi mắt màu đỏ sẫm và bốc mùi hôi ghê tởm.

Bỗng chốc, chúng nhanh chóng hội tụ lại, rất nhanh liền giống như một đám mây đen bao trùm, chúng giơ những chiếc móng sắc nhọn, từ bốn phương tám hướng của nông trại bay tới, chen chúc nhau bay vào căn phòng nhỏ hẹp này, giống như những cơn lốc xoáy màu đen đang phân hủy.

“Phần phật…”

Chúng rất nhanh tập hợp thành một nhóm, lao về phía Diệp Phi Phi và Ngụy Vệ ở giữa phòng.

Đôi mắt chúng đỏ sẫm giống như những tia lửa nhỏ.

"Cẩn thận..."

Ngụy Vệ không kịp rút súng ra bắn, hắn chỉ còn cách nhanh chóng xoay người lại, lao về phía đàn quạ sau lưng, ôm Diệp Phi Phi vào trong lòng.

Diệp Phi Phi đã bảo vệ đứa nhỏ bằng chính cơ thể của mình.

Hai người bọn họ bị bao phủ bởi một đám mây đen, tiếng quần áo bị xé rách không ngừng vang lên.

Khi con quạ bay qua họ, họ nhìn thấy áo sau lưng của Ngụy Vệ đã bị xé nát, thậm chí làn da còn bị trầy xước nởi vô số vết cắt sắc nhọn, mất một mảng thịt lớn vô cùng nghiêm trọng, máu tươi cứ thể chảy ra từ vết thương.

Khi hắn đứng dậy, vết thương đã bắt đầu lành lại.

Nhưng miệng vết thương vẫn còn sót lại chất nhầy trong miệng của xác quạ chết, làm chậm tốc độ chữa lành vết thương của hắn.

“Sinh Mệnh Ác Ma?”

Một giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh, chính là thi thể mặc váy cưới treo ngược từ trần nhà xuống đang thưởng thức sự tuyệt vọng của hai người họ.

Cô nhìn theo bóng lưng của Ngụy Vệ, thay vào đó là vẻ mặt khinh thường và mỉa mai:

"Thảo nào chỉ có vỏn vẹn hai người các ngươi mà dám đột nhập và phá hoại kế hoạch của ta.

Chỉ có điều, ngươi thực sự không biết sức mạnh Sinh Mệnh Ác Mà của ngươi vừa vặn lại bị sức mạnh Tử Vong khắc chế sao?"

“.....”

“.....”

Khi giọng nói của cô ta vang lên, đám quạ trong phòng quay lại lần nữa sà xuống với tư thái hung ác hơn.

Những con quạ này dường như vô tận.

Xung quanh ngôi nhà bê tông, những đống bao bố rách nát thi thoảng bị móng vuốt sắc nhọn xé toạc.

Hàng đống đồ vật thối rữa rơi xuống đất.

Sau đó, một giọng nói khàn khàn vang lên trong đám đồ thối rữa này, từng con một đang cố gắng vỗ cánh, mở mắt và vặn cổ.

Dưới tiếng thì thầm của lũ quỷ tràn ngập khắp căn phòng, chúng vẫy vẫy đôi cánh thối rữa của mình một cách cứng rắn.

Chúng tiếp tục tham gia cùng những con quạ chết, khiến đàn quạ càng trở nên mạnh mẽ hơn, giống như một đám mây nặng trịch.

"Rầm ..."

Đồng thời trong lúc này, lợi dụng khoảng cách cực ngắn mà đàn quạ bay qua, Ngụy Vệ nhanh chóng kéo Diệp Phi Phi, đẩy cô vào góc tường, rồi lật úp chiếc ghế sô pha mà thi thể vừa này ngồi lại để làm một tấm che bảo vệ đơn giản cho cô, đồng thời xoay người nhanh chóng nhảy ra ngoài, tránh được lực lượng chính của đám quạ, sau đó giơ tay xua chúng đi.

Đoàn đoàn đoàn…

Khi viên đạn bắn ra, có bốn đến năm xác quạ thối rữa rơi xuống, những mảnh vụn thịt nhẹ nhàng rung trên mặt đất.

Nhưng so với số lượng quạ khổng lồ như thế, nó không thể gây ra bất kỳ sát thương hiệu quả nào, những tiếng súng kịch liệt và chấn động cũng không cách nào tạo thành uy hiếp đối với những vật thể đã chết này. Chúng chỉ bay lượn trên không trung rồi lại bổ nhào về phía Ngụy Vệ.

Ngụy Vệ vừa lùi lại, vừa nhanh chóng mở nòng súng và liếc nhìn vài viên đạn còn sót lại bên trong.

Phải dùng tiết kiệm một chút, hắn tự nhắc nhở bản thân.

Bản thân hắn luôn có một cái tật đó là luôn dùng đạn một cách quá bừa bãi bất cứ khi nào có đạn trong tay.

Những viên đạn do Hội Ngân sSách chế tạo, cho dù là về quyền lực hay là những chức năng đặc biệt vốn có của nó đều làm cho hắn cảm thấy yêu thích không thôi.

Nhưng vấn đề ở đây là, những viên đạn này rất khó xử lý.

Trước đây, khi còn ở trong trại huấn luyện, hắn vẫn còn cơ hội nhận thêm vài viên đạn, nhưng bây giờ, ở thành phố Phế Thiết này, mỗi tháng số đạn được nhận đều có hạn, hơn nữa càng không cần nói đến việc bản thân hắn đến nay vẫn chưa làm thân với lãnh đạo và chị Lucky - người phụ trách sổ sách chi tiêu.

Chuyện bí thảm nhất của điều tra viên, về cơ bản chính là luôn phải viết một bản báo cáo mỗi khi dùng một viên đạn.

Ngụy Vệ không muốn rơi vào kết cục như thế này, nên trước khi đến đây báo cáo, hắn ta đã cố ý tư tàng hàng tồn của mình.

Nhưng khi đến quán bar đó, hắn đã phải tiêu tốn một số lượng đạn nhất định.

Mặc dù đã nói với giáo quan là không còn, nhưng thật ra hắn vẫn còn một số ít trong tay.

Nhưng số ít này, không thể chỉ lãng phí cho những con quạ vô tội này...

Nếu không, khi hắn muốn giết ai đó trong tương lai nhưng lại hết đạn thì phải làm thế nào.

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.