Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấp Dưới Tiêu Chuẩn (2)

Phiên bản Dịch · 1083 chữ

“Ta thì chắc chắn là bị sai đi để giết thời gian, nhưng vì sao đến cả anh Ngụy cũng nói như vậy?”

“Vừa nãy ta còn đang hâm mộ ngươi a, rõ ràng đến sau ngươi nhưng vụ án đầu tiên của ta đã bị phái đi làm công việc điều tra quan trọng như vậy...”

“...”

“Thực ra chúng ta giống nhau.”

Ngụy Vệ cười nói: “Đội trưởng chắc chưa tin tưởng ta lắm, đương nhiên cũng có thể đây là quá trình bắt buộc của người mới.

Không muốn ta tham gia những công việc quan trọng, chỉ sai ta đi xung quanh làm những công tác thăm dò thông thường, nhưng kiểu điều tra tương tự như này, người trong phòng cảnh vệ có khả năng còn chuyên nghiệp hơn chúng ta, bây giờ chúng ta đi hỏi lại những vấn đề mà bọn họ đã hỏi rất nhiều lần thì có thể tìm được manh mối gì sao?”

“...”

Diệp Phi Phi cảm thấy tư duy của mình có sự thay đổi hoàn toàn.

Bây giờ cô mới hiểu được, hóa ra hoàn cảnh mà Ngụy Vệ phải đối mặt lại giống như mình.

Chỉ là bản thân không có nhiệm vụ thì chỉ biết oán hận trong lòng, còn người ta lại không hề có tí tức giận nào.

Tính khí của hắn thật tốt.

Ngoài ra, còn có thể phỏng đoán chính xác ý nghĩ của lãnh đạo, lại có tư duy rõ ràng...

Đây chính là một cấp dưới tiêu chuẩn sao?

...

“Nếu đã như vậy...”

Mặc dù đoạn phân tích đấy của Ngụy Vệ, Diệp Phi Phi không có hiểu hết, nhưng khi nói những câu này, lập tức khiến hảo cảm và độ tin cậy của cô đối với Ngụy Vệ tăng vọt, do dự một lúc, nhân lúc không ai để ý đến mình liền mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ.

Vừa thắt dây an toàn, vừa đè xuống sự kích động trong lòng, thấp giọng nói: “Vậy chúng ta bắt đầu như nào?”

“Điều tra.”

Ngụy Vệ vừa khởi động xe vừa cười đáp: “Bắt đầu điều tra từ đầu.”

Diệp Phi Phi rõ ràng có chút không hiểu: “Chúng ta hầu như không biết cái gì hết, làm sau bắt đầu từ đầu?”

“Thực ra có thể phân tích ra một số manh mối.”

Ngụy Vệ cười nói: “Giống như vừa nãy ta đã thảo luận cùng đội trưởng, xuất hiện tình huống như này thì chỉ có hai khả năng.

Hoặc là người này vốn dĩ có niềm yêu thích tương tự, hoặc là hắn ta đã bị lây nhiễm bởi sức mạnh ác ma.

Khả năng đầu tiên tạm thời không cần quan tâm, nếu thật sự là như thế thì đã sớm hỏi ra rồi.

Còn khả năng sau, mấu chốt là rốt cuộc hắn vô tình bị lây nhiễm bởi vật hoặc thành phần nào đó có liên quan đến sức mạnh ác ma, hay là đã cố tình tổ chức nghi thức hiến tế nào đó để lấy lòng ác ma, đang chuẩn bị dùng nó để đổi lấy phần thưởng của ác ma...”

“...”

Diệp Phi Phi căng thẳng, vội nói: “Vậy ngươi cảm thấy hắn ta là loại nào?”

“Khả năng cao không phải nghi thức hiến tế.”

Ngụy Vệ cười lắc lắc đầu, nói: “Người lây nhiễm bị ảnh hưởng bởi sức mạnh ác ma, nội tâm ít nhiều cũng đã vặn vẹo, loại vặn vẹo này đạt đến mức nào đó thì sẽ hoàn toàn sa đọa, cũng chính vì loại vặn vẹo này phát ra từ nội tâm, từ linh hồn, vì thế mọi hành vi của họ đều rất tùy hứng, giống như thói quen và sở thích của con người, trông càng tùy hứng và không có trật tự hơn.”

Nhưng có ý đồ thông qua nghi thức lấy lòng ác ma để đổi lấy một chút “phần thưởng”, thì lại càng cần phải nghiêm cẩn, hà khắc.

Có thể nói, các loại nghi thức hiến tế cho ác có ma nhiều không đếm hết, nhưng mỗi một loại đều có tiêu chuẩn nghiêm khắc riêng.

Người tiến hành nghi thức gần như phải hoàn thành các bước được nói trong pháp điển cúng tế một cách hoàn mỹ nhất, mới có được xác suất thành công nhỏ nhoi.

Chỉ cần có sai sót thì đều thất bại, thậm chí còn dẫn đến tai họa.

Mà trong phòng ngủ của người này, tuy có rất nhiều xác chết, lại đều được đính ngay ngắn trên tường, nhưng cách chế tạo của mỗi “vật mẫu” này lại vô cùng đơn giản và cẩu thả, không có chống phân hủy, không có sửa sang lông tóc, thậm chí ngay cả cách chế tạo cũng chỉ là dùng một cây đinh dài đóng xuyên tim, không hề nhìn ra được sự luyện tập hay ý muốn nâng cao bản thân ở trong đó, càng giống như miễn cưỡng, lấy lệ...

Nghi thức yêu cầu cố gắng nắm chắc mọi thứ, nhưng cách làm của hắn ta căn bản không hề có ý giảm sai sót.

Vì thế, ta cho rằng hắn ta không phải vì nghi thức hiến tế...”

“...”

Diệp Phi nghe có chút nghẹn họng trân trối: “Vậy... vừa nãy sao ngươi không nói?”

“Vừa nãy lãnh đạo đang thể hiện... đang khoe khoang sự hiểu biết của hắn ta!”

Ngụy Vệ kinh ngạc nhìn Diệp Phi Phi một cái, nói: “Nếu nói ra chẳng phải chính là cố ý làm đội trưởng mất mặt sao?”

“...”

Diệp Phi Phi đơ ra, hình như đã hiểu được nguyên nhân vì sao bản thân mãi không được giao phó trọng trách.

Đơ ra một lúc, mới hỏi: “Sau đó thì sao, chúng ta nên làm gì?”

“Đây chính là điều ta muốn hỏi ngươi.”

Ngụy Vệ đột nhiên nhìn cô, nói: “Trí nhớ của ngươi không tồi, còn đến sớm hơn ta, vậy ngươi có biết trong thành Phế Thiết có người nào từng đảm nhận chức vụ trong giáo hội Mười Hai Vị Thần, đặc biệt là đảm nhiệm chức vụ cha xứ, tu nữ hoặc thần quan của hệ Thần Chết không?

Chính là kiểu người đã rút khỏi giáo hội sau khi giáo hội Mười Hai Vị Thần tiêu vong.”

“...”

Diệp Phi Phi ngẫm nghĩ, biểu cảm có chút lưỡng lự: “Hình như có...”

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.